Thức quà ngày trở lạnh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mấy hôm nay trời trở lạnh. Heo may cũng vừa giăng mành ùa về cùng với cơn gió đầu đông đang vun vút vào không trung. Nhiều người yêu mùa đông Phố núi bởi những điều giản dị cùng những nhớ nhung se sắt trong lòng. Nhờ có mùa đông, ta mới nhận ra những yêu thương mà bấy lâu bị khuất lấp trong bộn bề cuộc sống. Nhưng cũng số khác, lý do khiến họ “phải lòng” mùa đông Phố núi, đơn giản vì cái cảm giác được nắm tay nhau đi khắp phố giữa tiết trời lạnh căm, rồi sà xuống hàng quán nào đó mà thưởng thức những thức quà mùa đông và cảm nhận sự ấm áp lan tỏa. 
 Minh họa: Kim Hương
Minh họa: Kim Hương
Bản tin thời sự liên tục dự báo không khí lạnh sẽ tiếp tục tràn về. Người qua phố vì thế cũng thưa hơn. Tuy nhiên, quanh Quảng trường Đại Đoàn Kết, hàng bắp nướng lại đông vui, thơm lừng! Cái mùi thơm chân quê, thoang thoảng chợt làm xao động tâm hồn. Hình như bắp nướng sinh ra là để cho mùa đông vì nó đã trở thành sở thích, vương vấn trong ký ức của ngày xưa thương khó, của biết bao thế hệ nhập cư, ngụ cư và hiện đang quần cư ở thành phố này. Trên khay than củi liu riu, mùi bắp chín thơm phức theo từng cánh tay quạt, bay xa, quấn quýt từng góc phố, từng ngõ ngách khiến ai đi qua cũng ngẩn ngơ ngoái tìm. Mùi thơm của bắp đậm đà hơn củ mì lùi, hiền hậu hơn khoai nướng, còn vị dẻo ngọt của nó cũng thật khó quên!
Cầm trái bắp mà thong thả đi tiếp đoạn đường sương giá, vừa đi vừa tỉa từng hạt, ta sẽ có cảm giác hơi ấm lan truyền từ tay vào khắp đường gân thớ thịt. Có lẽ bắp nướng cũng cần những bàn tay, những tấm lòng biết thưởng thức nó. Đến tận bây giờ, tôi vẫn mặc định cái mùi bắp nướng thơm lừng ấy chính là thức quà dịu ngọt của mùa đông. Cứ như, giữa giá lạnh ấy, lòng lại nhen lên những ấm áp lạ kỳ, như món quà bí mật của trái tim vậy.
Ở mỗi vùng miền sẽ có cách chế biến bắp nướng khác nhau: nơi thì rưới ngập mỡ hành bóng bẩy, nướng nước mắm ớt tỏi, nướng cùng bơ, chỗ thì tỉ mỉ tách hạt rồi cho thêm ruốc… Riêng ở Phố núi, phổ biến nhất vẫn là “nướng chay”, nghĩa là không thêm gia vị gì cả. Quà quê mà, món ăn chơi mà, càng giản đơn càng đọng vị. Nhưng cũng không thể nói người dân ở đây không sành vị bắp nướng. Biện luận đơn giản ấy là thói quen, sở thích. Họ mộc mạc, giản dị, thảo thơm ngay từ món ăn đường phố. Sao bắt họ phải đổi cái khẩu vị quen thuộc ấy đi? Mà ẩm thực, cần lắm sự đa dạng, đa dạng như một bức tranh có nhiều hình khối, mảng màu.
Những buổi chiều, tối mùa lạnh lẽo, theo lẽ thường nếu chẳng có việc quan trọng, người ta sẽ mau chóng về nhà rồi ở lì trong nhà cho ấm. Nhưng cũng có nhiều người lại nhất định muốn đi ra ngoài đường, tìm tới những hàng bắp nướng vỉa hè để co ro bên chậu than hồng, thưởng thức những món quà bình dân như một việc cần phải làm ngay, nếu không mùa đông sẽ đi qua mất. Vì vậy, với họ, thú ăn bắp nướng mùa đông cũng giống như cắn miếng cà pháo mùa giáp hạt, giống như húp bát canh chua mùa hè, nhẩn nha thưởng thức chén chè đỗ phơi sương mùa thu. Cứ thế là ngoảnh đi ngoảnh lại những xao xuyến, đa mang vẫn luôn ở đây, đâu đó loanh quanh trong thành phố…
 NGUYỄN THỊ DIỄM

Có thể bạn quan tâm

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.