Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

Hai dân tộc-Một hồn chiêng

Nghệ nhân Ksor Mang (40 tuổi, người Jrai, buôn Phu Ama Nher, xã Ia Sao) có nhiều tâm huyết tìm hiểu, truyền dạy cồng chiêng cho thế hệ trẻ trong làng.

5-1-6954.jpg
Đồng bào Bahnar ở xã Vĩnh Sơn diễn tấu cồng chiêng. Ảnh: Ngọc Nhuận

Theo anh, người Jrai sở hữu nhiều bộ cồng chiêng với tên gọi, số lượng và công năng riêng, gắn liền với những sinh hoạt văn hóa tinh thần như: Bộ chiêng Arap thường sử dụng khi đưa tiễn người chết; bộ chiêng M’nhum sử dụng cho những lễ hội vui tươi; bộ chiêng T’rum dùng trong ngày hội gia đình và cộng đồng; bộ chiêng Vang được đánh trong lễ cầu mưa, cầu sức khỏe...

Đặc biệt, bộ chiêng M’lem, còn gọi là chiêng Ơi Yăh (chiêng ông bà), có kích thước nhỏ, là báu vật của dòng họ Rơmah. Bộ chiêng này chỉ sử dụng trong phạm vi gia đình, dòng tộc ở những dịp trọng đại như mừng thọ, cưới hỏi, mừng nhà mới.

“Âm thanh của chiêng phong phú không chỉ bởi số lượng và cấu trúc bộ chiêng, mà còn bởi kỹ thuật diễn tấu. Người Jrai thường sử dụng nhiều loại dùi khác nhau bằng gỗ cứng, gỗ mềm hay gỗ bọc da, từ đó tạo ra thanh âm khác biệt, tùy vị trí gõ. Tay trái cũng có thể tham gia bằng cách bóp vành chiêng để làm biến đổi âm sắc, khiến tiếng chiêng vừa ngân vang, vừa đa thanh, vừa giàu biểu cảm”-nghệ nhân Ksor Mang chia sẻ.

Nghệ nhân Ayó (65 tuổi, người Bahnar, làng Piơm, xã Đak Đoa) đã hơn 50 năm gắn bó với việc biểu diễn và truyền dạy cồng chiêng ở làng. Hiện làng Piơm có một đội cồng chiêng gồm 40 thành viên (trong đó có 13 người là con, cháu), thường xuyên tham gia biểu diễn tại các sự kiện văn hóa của địa phương.

1-3.jpg
Nghệ nhân Ayó (làng Piơm, xã Đak Đoa) truyền dạy cho các cháu mình cách đánh
cồng chiêng. Ảnh: R.H

Theo ông Ayó, một bộ cồng chiêng truyền thống của người Bahnar thường có từ 18-20 chiếc. Tùy vào việc sử dụng trong lễ hội hay đời thường mà cồng chiêng có giai điệu khác nhau: Lễ bỏ mả có giai điệu nhẹ nhàng, trong khi lễ đâm trâu hay mừng lúa mới lại sôi động.

Nghệ nhân Ayó cho biết: “Cồng chiêng của người Bahnar có nhiều nét tương đồng với cồng chiêng của người Jrai. Cả hai đều có số lượng cồng chiêng nhiều, tiết tấu phong phú và được dùng trong các nghi lễ truyền thống tương tự nhau. Tuy nhiên, sự khác biệt cũng rất rõ: Người Jrai thường có phong cách diễn tấu mạnh mẽ, dứt khoát hơn, trong khi người Bahnar nhẹ nhàng và sâu lắng hơn”.

Nghệ nhân Ưu tú Rơ Châm Tih (52 tuổi, người Jrai, làng Jút 1, xã Hrung) cũng đồng tình với nhận định của nghệ nhân Ayó. Ông cho biết thêm: Cồng chiêng giữa 2 dân tộc vẫn có nhiều điểm tương đồng, chỉ khác biệt về cách thể hiện nghi thức và phong cách âm nhạc.

Ví dụ như bài lễ đâm trâu, người Bana diễn tấu cồng chiêng nhẹ nhàng, trong khi người Jrai thì sôi nổi, khí thế hơn, phản ánh rõ qua tiết tấu chiêng và người thực hiện đâm trâu. Nhưng cả hai dân tộc đều dùng loại chiêng truyền thống Arap để diễn tấu.

Theo nghệ nhân Rơ Châm Tih, trước đây, một đội cồng chiêng Jrai chỉ có tối đa 13 người tham gia diễn tấu. Ngày nay, với cải tiến trong cách chơi, một dàn chiêng có thể lên đến 20 người nhằm tạo nên các lớp âm thanh phong phú, đa sắc.

“Tại các địa bàn như Đak Đoa và Pleiku-nơi cộng đồng người Jrai và Bana sinh sống xen kẽ, sự giao thoa văn hóa diễn ra tự nhiên. Chính vì vậy, các bài chiêng trong lễ hội của hai dân tộc cũng có nét tương đồng, nhưng vẫn giữ được bản sắc riêng của từng dân tộc”-nghệ nhân Rơ Châm Tih cho biết.

Nối liền núi rừng, mở rộng gắn kết

Theo Nghệ nhân Ưu tú, nhà nghiên cứu Yang Danh (79 tuổi, người Bahnar, xã Vĩnh Thạnh), thời thuộc Pháp, người Bahnar ở các huyện Vân Canh, Vĩnh Thạnh (tỉnh Bình Định), người Bahnar ở các xã phía Nam huyện An Khê và các huyện Kông Chro, Kbang (tỉnh Gia Lai) thuộc nhóm người Bahnar ở vùng A La Kông (vùng dưới đèo Mang Yang).

Đây cũng là một bộ phận khăng khít của cộng đồng dân tộc Bahnar nói chung. Người Bahnar ở vùng này cơ bản giống nhau về văn hóa truyền thống, trong đó có diễn tấu cồng chiêng.

Ông Yang Danh cho biết: Bộ cồng chiêng cũng có điểm khác như người Bahnar ở Vĩnh Thạnh thường đánh bộ cồng có từ 3-5 cái, còn người Bahnar ở An Khê đánh bộ cồng có từ 5-7 cái.

Dù vậy, cồng đều được cấu tạo và phân chia theo các loại: cồng cái (cồng mẹ, âm thanh trầm), cồng nhỡ (cồng giữa, nhỏ hơn so với cồng mẹ, âm thanh vang xa), cồng con (nhỏ hơn nhiều so với cồng mẹ, cồng giữa, âm thanh cũng vang xa nhưng khác với cồng giữa).

Bộ chiêng của người Bahnar ở Vĩnh Thạnh thường có 5-7 cái kích thước nhỏ và âm thanh, độ vang khác nhau; còn cồng chiêng của người Bahnar ở An Khê có số lượng nhiều hơn.

Người Jrai và người Bahnar là 2 dân tộc bản địa lâu đời và cũng đông nhất trong cộng đồng các dân tộc thiểu số trên địa bàn tỉnh Gia Lai (cũ). Cách đây 20 năm, Không gian văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên được UNESCO ghi danh di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.

Nghệ nhân Nhân dân Đinh Chương (86 tuổi, người Bahnar, làng K8, xã Vĩnh Sơn) đã dành cả đời tâm huyết truyền dạy để bảo tồn văn hóa cồng chiêng của dân tộc.

Ông đang mong muốn có các hoạt động giao lưu, gắn kết giữa các làng đồng bào dân tộc thiểu số thuộc 2 tỉnh Gia Lai và Bình Định trước đây nay đã “về chung một nhà”.

6-1-6088.jpg
Nghệ nhân Đinh Chương (bìa phải; làng K8, xã Vĩnh Sơn) đã dành cả đời để truyền dạy, bảo tồn văn hóa cồng chiêng của người Bahnar. Ảnh: Ngọc Nhuận

Theo nghệ nhân Đinh Chương, hình thức giao lưu hay nhất vẫn là từ đội cồng chiêng của các làng. Trước hết, có thể khởi đầu giữa các đội cồng chiêng của người Bahnar ở xã Vĩnh Sơn (trước đây thuộc tỉnh Bình Định) và địa phương lân cận là xã Sơn Lang (trước đây thuộc tỉnh Gia Lai cũ).

Nghệ nhân Đinh Chương cho biết: Nghệ nhân cồng chiêng ở Vĩnh Thạnh trước đây cũng rất muốn giao lưu cồng chiêng với nghệ nhân Bahnar, Jrai ở tỉnh Gia Lai (cũ) nhưng còn trở ngại vì khác tỉnh. Nay cơ hội rất thuận lợi đã đến, nghệ nhân rất mong chờ được giao lưu trong các hoạt động, sự kiện văn hóa ở địa phương.

“Qua giao lưu mới có thể biết rõ hiện nay có sự tương đồng, khác biệt gì trong diễn tấu cồng chiêng giữa các làng người Bahnar ở các vùng khác nhau, giữa các làng người Bahnar với các làng người Jrai trong tỉnh Gia Lai mới. Từ đó, học hỏi những điều hay của nhau để chung tay bảo tồn, phát huy giá trị di sản văn hóa cồng chiêng. Tin rằng, mai này thêm làng, thêm người cùng hòa nhịp, tiếng cồng chiêng sẽ càng vang lên rộn rã khắp núi rừng Gia Lai”-Nghệ nhân Nhân dân Đinh Chương hào hứng nói.

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

null