Tháng tư

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Buổi sáng tháng tư với ánh nắng chan hòa khắp mọi nẻo đường Tây Nguyên. Nắng lướt qua những đồi cao su, cà phê lộng gió. Nắng lấp lánh trên những chùm bằng lăng tím nhạt. Nắng gieo mình trên những bụi dã quỳ đã bắt đầu ươm lại màu xanh sau một mùa khô khát cháy.
Tháng tư, những cơn mưa đầu mùa vừa trở lại. Anh có nhớ không cơn mưa đầu mùa năm ấy. Lần đầu tiên trong đời, em-một cô gái đồng bằng lại ngỡ ngàng, sợ hãi rồi bất chợt thấy bâng khuâng trước cơn mưa đầu mùa của Tây Nguyên. Mưa, sấm chớp và gió gầm gào ngoài cửa sổ. Anh nắm chặt tay em, thầm thì: “Không sao đâu cô bé ạ!”. Và rồi, nụ cười của anh khiến em thấy an tâm hơn.
Anh bảo em nhìn ra ngoài trời-mưa sẽ tắm gội cho cành lá, sẽ đem lại sự sống mới cho những hàng cây ngoài kia. Giông tố dữ dội nhưng thường đem lại cho ta một bầu trời trong xanh, tươi sáng vào ngày mai! Thêm vài hôm nữa, em hãy quan sát sự thay đổi của thiên nhiên, thấy được gì hãy nói anh nghe...
Lần đầu tiên, em đi vào giấc ngủ ngon với khoảng trời trong xanh, tinh khôi như anh nói. Trong giấc mơ có thảo nguyên xanh mướt, có những vạt cỏ đang nghiêng nghiêng vì cơn gió vô tình lướt qua, có những mầm xanh bé xíu đang trở mình vươn dậy đón chào cuộc sống sau mùa khô nắng cháy...
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Lần đầu tiên, em dậy thật sớm và chạy lên sân thượng ký túc xá để ngắm bầu trời. Lần đầu tiên, em cảm nhận bầu trời Tây Nguyên sau cơn mưa đầu mùa đẹp và đáng yêu đến thế-xanh như không thể xanh hơn, trong như không thể trong hơn và đây đó đôi làn mây mỏng nhè nhẹ trôi như sợ đánh mất sự bình yên của không gian buổi sớm.
Lần đầu tiên, em chú ý xem quanh mình có gì thay đổi không! Và, cũng lần đầu tiên, em nhận ra khoảng sân ký túc xá bình thường đỏ au vì bụi nhưng giờ đây đã lấm tấm xanh và vài hôm sau thì sự sống đã hồi sinh!
Năm tháng đi qua. Cuộc đời cho em những bài học mới. Cuộc sống với biết bao lo toan, thăng trầm nhưng em vẫn giữ lại cho mình một thói quen, thói quen từ ngày đầu đến cao nguyên ấy! Và mỗi khi cơn mưa đầu mùa rơi, lòng em lại tự hỏi: Cảnh vật nơi ấy đã đổi thay chưa?
Bất chợt, những dòng cảm xúc chợt tuôn trào như cơn mưa đầu mùa vừa trở lại!
NGUYỄN THỊ BÉ

Có thể bạn quan tâm

Xếp sách nghệ thuật

Xếp sách nghệ thuật

(GLO)- Như một kiến trúc sư với nguyên vật liệu là sách, các nhân viên Thư viện tỉnh Gia Lai đã dày công sáng tạo và mô phỏng thành công nhiều công trình văn hóa-lịch sử đẹp mắt nhằm nâng cao hiệu quả tuyên truyền về văn hóa đọc.
Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

(GLO)- Đất trời Tây Nguyên trong bung biêng thanh âm cồng chiêng, men cay rượu cần nồng nàn, vấn vít, nhịp xoang quyến luyến, tay nắm tay chẳng rời... được nhà thơ Ngô Thanh Vân một lần nữa nhắc đến trong bài thơ "Vào hội".

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

(GLO)- Đằng sau những người chiến sĩ cống hiến máu xương cho Tổ quốc là sự hy sinh lặng lẽ của những người mẹ. Họ lặng thầm tiễn lần lượt chồng, con lên đường để rồi mòn mỏi chờ đợi, nỗi đau dằng dặc đổi lấy niềm vui chung của quê hương, đất nước...

Nhà báo-nhà văn Nguyễn Hoàng Thu: Cả đời gắn bó với Tây Nguyên

Nhà báo-nhà văn Nguyễn Hoàng Thu: Cả đời gắn bó với Tây Nguyên

(GLO)- Tôi bước vào nghề báo thì gặp anh Nguyễn Hoàng Thu. Bấy giờ, anh cũng mới vào Báo Thanh Niên, thường trú ở Tây Nguyên. Lúc này, anh còn độc thân, sống ở Buôn Ma Thuột. Anh hơn tôi đến chục tuổi, thường đội chiếc mũ beret màu đen trông rất lãng tử, nhưng tính tình khá trẻ trung và cá tính.

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

(GLO)- Biết bao nhiêu người đã ngã xuống, đổi máu xương cho đất nước, quê hương thanh bình. Thương xót và biết ơn, những dòng thơ của nhà thơ Phạm Đức Long cũng trở nên da diết: "Xin người hóa núi hóa sông/Ngàn năm mây trắng phiêu bồng bóng quê!"...

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...