Tháng Chạp

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Buổi sáng cuối đông, đất trời vẫn chìm trong rét mướt, sương lạnh la đà bảng lảng lúc chiều buông. Hoa chưa khai nhụy nhưng nõn búp đã náu sẵn trong thân cành đợi ngày bung cánh tỏa hương. Ai bảo tạo hóa vô tình, thiên địa vô tri? Đất trời cũng biết dùng dằng nửa đi nửa ở. 
Năm mới bắt đầu mà mùa đông vẫn còn vấn vương lưu luyến, thương nàng Bân cứ đan áo mãi không thôi... Khúc giao mùa Đông-Xuân bởi thế không mộng mơ thi vị mà cắt cứa nỗi niềm, âm thầm mà nhức buốt, như rét tháng 3 muộn màng, tê tái.
Bây giờ, mới đầu tháng Chạp. Mặc kệ mùa đông cứ chùng chình mưa phùn gió bấc, lòng đã muốn đóng gói năm cũ gửi vào ký ức để đón một mùa xuân mới đang về. Nghi thức dọn dẹp thường bắt đầu bằng thói quen nhìn lại và tự hỏi, một năm qua mình đã làm được gì, đã bỏ lỡ điều gì, còn điều gì tiếc nuối hay ân hận? Không phải để khoe khoang hay tranh đua với đời mà đơn giản để biết mình có hơn chính mình hôm qua, để vui với niềm vui bình dị và có động lực phấn đấu cho những ngày mai. Trong dòng chảy 365 ngày, có người nên duyên đôi lứa, có người đón đứa con thương yêu chào đời, người mua đất cất nhà, người sắm sanh xe cộ, người tìm được công việc mới... Những thành quả dù ít dù nhiều, dù lớn lao như dời non lấp bể hay đơn giản là niềm vui được sống thực với mình cũng khiến người ta ngộ ra và trân quý.
Đời người chẳng phải là những năm dài tự đúc kết chiêm nghiệm, lấy năm trước làm nền tảng cho năm sau, lấy tin yêu và hy vọng làm phép màu đi qua chông gai, gian khổ đó sao? 
Cũng có những được mất không hiện hữu thành hình để gọi tên, như ngày tháng đôi khi được đếm không phải bằng các con số, mà bằng những yêu thương hay khổ đau không thể nào quên lãng... Với nhiều người, năm 2021 là một năm đau thương, khủng hoảng bởi sự tấn công của đại dịch Covid-19. Hàng ngàn sinh mạng đã ra đi vĩnh viễn. Hàng ngàn đứa trẻ bỗng hóa mồ côi. Hàng ngàn người lao động phải rời bỏ chỗ làm để về quê tìm đường sống.
Nhưng đại dịch cũng làm biến đổi sâu sắc nhận thức của chúng ta về hạnh phúc, thay đổi thói quen cố hữu của từng người trong cuộc sống thường ngày. “Mất bề rộng ta đi tìm bề sâu”-mất đi niềm vui ồn ào bên ngoài, người ta đi tìm sự an yên trong cõi sâu tâm thức, chăm chút cho tâm hồn lâu nay bị cuộc sống kéo đi trong ngàn vạn lo toan. Những người đàn ông không la cà nhậu nhẹt sau giờ làm. Những người đàn bà không tụ tập cà phê tán gẫu hay rủ nhau shopping khi có thời gian rỗi. Những đứa trẻ không di chuyển như con thoi giữa các lớp học thêm hay các điểm luyện thi vào trường này trường nọ. Bố mẹ, vợ chồng, con cái nhìn thấy nhau, quan tâm nhau nhiều hơn mỗi ngày.
“Sống chậm lại, nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn” không còn là châm ngôn siêu hình mà thành trạng thái sống thực tiễn của rất nhiều người thời Covid. Trong tâm dịch, giữa đỉnh dịch, những bếp ăn từ thiện đỏ lửa, những chuyến xe không đồng chạy suốt Bắc-Nam đón đưa người, vận chuyển hàng, tiếp tế cho người khó khăn trong cơn hoạn nạn. Những chiến binh áo trắng, chiến sĩ áo xanh miệt mài bám trụ các bệnh viện dã chiến, trung tâm cách ly, bất chấp hiểm nguy gian khổ. Một năm nhiều sóng gió và mất mát nhưng cũng thật nhiều tấm lòng cao cả với những nghĩa cử cao đẹp.    
Những ngày cuối năm, khi trời rải thứ nắng vàng phai mà thấm lạnh, tôi cũng bồi hồi lật giở những niềm riêng, nghe buồn vui trào dâng trong lòng tha thiết. 
Niềm vui lớn nhất với tôi trong năm qua là sự bình yên. Bình yên của gia đình, của những người thân yêu và bình yên trong sâu thẳm tâm hồn. Những được mất hơn thua và cả những biến cố bất ngờ ập đến không còn làm tôi phải bận lòng, đau khổ. Biết chấp nhận sự thật, chấp nhận cả những điều thiếu khuyết ở mình ở người giúp tôi buông bỏ buồn phiền và những suy nghĩ tiêu cực, chỉ giữ lại những cảm xúc riêng tư đằm sâu lắng dịu, như cách giữ cho trái tim mình luôn khỏe mạnh để yêu thương, để cho đi và tha thứ.
Những ngày cuối năm, chiều nghiêng nắng qua thềm, vàng phai hắt bóng, nghe ấm nồng lan trong không gian, gió mơn man một nụ hoa vừa hé nở. Có lẽ mùa xuân sẽ sớm trở về. 
HÀ HOÀI PHƯƠNG

Có thể bạn quan tâm

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.