Nơi chỉ có một vòng tròn cho điện thoại

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Năm 2004, xã Kon Pne (huyện Kbang, tỉnh Gia Lai) đã có đường ô tô tới trung tâm. Tuy nhiên, hành trình của chúng tôi đến nơi từng được mệnh danh là “ốc đảo” này vào cuối năm 2005 vẫn không thể nói là thuận lợi.

Từ thị trấn Kbang vào đến Kon Pne là đoạn đường hơn 80 km quanh co, men theo các triền núi cao, vực sâu nối tiếp nhau. Đường vừa thông năm trước, nhưng mới 1 mùa mưa trôi qua mà nhiều đoạn đường đã tự “lăn ùm” xuống vực.

Bức tường ngăn cách Kon Pne với thế giới bên ngoài chính là ngọn Kông Hleng cao ngất. Khi đường vào Kon Pne chưa thông, đèo Hleng chưa hình thành, cán bộ từ xã Kon Pne về huyện họp hay cán bộ từ huyện vào xã phải rất vất vả mới vượt qua được ngọn núi này. Chuyện cán bộ huyện Kbang vào xã công tác, nhưng lại đi lạc sang tỉnh Kon Tum tôi cũng nghe không ít.

Trước năm 1985, Kon Pne thuộc xã Đak Pne. Từ tháng 2-1985, phần đất phía Nam của xã Đak Pne gồm 3 làng Kon Hleng (thôn 1), Kon Ktonh (thôn 2) và Kon Kring (thôn 3) được chia tách thành xã Kon Pne và chuyển giao cho huyện An Khê (khi thành lập huyện Kbang thì xã Kon Pne thuộc huyện này).

Còn vùng đất phía Bắc vẫn giữ tên cũ là xã Đak Pne, thuộc huyện Kon Plông (sau khi tách tỉnh, năm 1991, xã này thuộc tỉnh Kon Tum). Kon Pne trong tiếng Bahnar có nghĩa là nhóm dân sinh sống dọc các thung lũng trên suối Pne.

Thời điểm chúng tôi đến, trụ sở UBND xã và trạm y tế đã được xây khá khang trang. Toàn xã có 256 hộ dân. Đi từ phía huyện vào, ngôi làng đầu tiên chúng tôi gặp ở thung lũng Kon Pne là Kon Hleng (thôn 1) có 88 hộ. Tiếp đến là Kon Ktonh (thôn 2) nằm ở khu vực trung tâm xã với 126 hộ. Ít dân nhất và nằm ở vị trí sâu nhất là Kon Kring (thôn 3), lúc đó chỉ có 51 hộ dân. Trường học của xã mới có bậc tiểu học, còn từ lớp 6, các cháu học sinh học ở xã Đak Rong.

Người Bahnar ở Kon Pne có nhiều cái lạ. Ví dụ, ngôi nhà chung của làng, đồng bào không gọi là rong, hnam rong (nhà rông) như những vùng Bahnar khác trong tỉnh, mà gọi là jơng hay hnam jơng.

Ở Kon Ktonh có 2 già làng. Già làng Đinh A Lop (lúc đó 63 tuổi) cho chúng tôi biết: Già làng ở đây là một vị trí được “cha truyền con nối”. Nếu cha mất thì con trai lên thay (dù chưa già cũng làm già làng). Nếu già làng không có con trai thì con rể thay. Như trường hợp của chính ông Đinh A Lop: Ông nội của ông là A Nhiơnh làm già làng từ thời Pháp, rồi đến cha là Hliêm thay ông nội. Từ năm 1978, ông A Lop đã thay cha làm già làng, dù lúc đó mới 36 tuổi.

Lễ vật cúng Yàng (thần linh) của người dân ở thời điểm chúng tôi đến cũng có những nét riêng. Trong những nghi lễ được thực hiện ở nhà rông (hnam jơng) như cúng khi cắt lúa xong (Et kăt ba), sau khi già làng cột ghè rượu cúng vào jơng long (giàn cột rượu), đến lượt dân làng, ai chuẩn bị được thứ gì thì mang thứ đó đến cúng Yàng. Lễ vật có thể là gà, nhưng phổ biến nhất là chuột đồng, cá, măng le…

Trong ngôn ngữ của người Bahnar ở đây, tên gọi của đồ vật cũng có sự đổi thay thú vị cùng với thời gian. Ví dụ: Người già gọi cái núm chiêng là kto gong (vú chiêng), nhưng bọn trẻ lại gọi là klok gong (núm chiêng).

Điều ấn tượng nhất đối với tôi trong chuyến đi này là dù đã qua nửa thập niên đầu của thế kỷ XXI, nhưng muốn gọi điện thoại, chúng tôi vẫn phải “hành quân” hơn chục cây số, lên một điểm trên đèo Hleng, bước vào đúng cái vòng tròn đã được ai đó vẽ sẵn, có khi còn phải trèo lên cây… thì cuộc chuyện trò may ra mới “linh nghiệm”. Tại cái “trạm thu phát sóng” ấy, lúc nào chúng tôi lên cũng gặp người đang đàm thoại hay đứng chờ.

Trước khi chúng tôi trở về, cô y sĩ rất trẻ của Trạm Y tế xã nói: “Cô ơi, cháu thấy mọi người lên đây về hay mua sâm đá. Cô có mua không?”. Tôi hỏi: “Con thấy ai mua?”. Cô bé thật thà: “Bác Măng Đung ạ”. Tôi cười rồi đáp: “À, nếu bác sĩ mà đã mua thì cô cũng nên tranh thủ nhỉ vì biết khi nào mới trở lại nơi đây”.

Ở thời điểm đó, có lẽ những nơi như Kon Pne chỉ hấp dẫn với những người thích tìm về với đại ngàn đúng nghĩa; thích trò chuyện với những người dân chất phác, hiền lành; thích nhìn những nét văn hóa cổ truyền của một bộ phận dân cư dường như vẫn vẹn nguyên, chưa “tan chảy” vào dòng sông hiện đại.

Thấm thoắt đã gần 20 năm trôi qua kể từ chuyến công tác ấy. Và, tôi vẫn luôn mong Kon Pne có nhiều thay đổi, mong những người Bahnar ở vùng căn cứ cách mạng này được đáp đền bằng một cuộc sống tốt hơn.

Có thể bạn quan tâm

Từ “vùng đất chết” đến buôn làng trù phú

Từ “vùng đất chết” đến buôn làng trù phú

(GLO)- Trở lại “tọa độ lửa” mùa khô năm 1965-nơi diễn ra Chiến dịch Plei Me lịch sử, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng khi trước mắt là một vùng đất trù phú, yên bình. Những quả đồi từng bị bom đạn cày xới nay phủ kín sắc xanh của cà phê, cao su, của ruộng khoai, lúa rẫy vào vụ thu hoạch.

Xã An Lương tổ chức các chuyến xe lưu động cấp nước sinh hoạt cho người dân.

Xã An Lương tổ chức chuyến xe lưu động cấp nước sinh hoạt cho người dân

(GLO)- Cùng với hỗ trợ sửa chữa công trình bị hư hại, vệ sinh môi trường sau bão số 13 (Kalmaegi), những ngày này, xã An Lương (tỉnh Gia Lai) đã tổ chức các chuyến xe lưu động cung cấp nước sinh hoạt cho người dân nhằm khắc phục khó khăn trước mắt, đảm bảo điều kiện sinh hoạt.

 Một góc làng Canh Tiến thanh bình.

Khát vọng du lịch cộng đồng ở làng Canh Tiến

(GLO)-Nằm nép mình bên Hồ Núi Một thẳm xanh, làng Canh Tiến (xã Canh Vinh) được thiên nhiên ưu đãi với cảnh quan nguyên sơ, hùng vĩ, nên thơ. Người dân nơi đây đang ấp ủ khát vọng biến quê hương thành điểm đến du lịch cộng đồng, vừa gìn giữ bản sắc văn hóa, vừa tạo sinh kế bền vững.

Thông qua việc đặt “bẫy ảnh”, Vườn quốc gia Kon Ka Kinh ghi nhận nhiều loài động vật hoang dã quý hiếm nằm trong Sách đỏ Việt Nam và thế giới.

Bẫy ảnh hé lộ kho báu sinh học ở Vườn Quốc gia Kon Ka Kinh

(GLO)-Không chỉ ghi nhận hình ảnh tê tê vàng và tê tê Java-2 loài thú cực kỳ nguy cấp, những tấm ảnh chụp từ hệ thống bẫy tự động tại Vườn quốc gia Kon Ka Kinh (xã Mang Yang, tỉnh Gia Lai) còn phát hiện nhiều loài động vật quý hiếm khác, góp phần khẳng định giá trị đặc biệt của hệ sinh thái nơi đây.

Xã An Toàn trong diện mạo mới

Xã miền núi An Toàn khởi sắc

(GLO)- Là xã miền núi xa xôi, giao thông cách trở, trước đây, đời sống của người dân xã An Toàn (tỉnh Gia Lai) gặp rất nhiều khó khăn. Đến nay, vùng đất này đã khởi sắc nhờ sự quan tâm của Đảng, Nhà nước, cùng nỗ lực vươn lên của cán bộ, đảng viên và người dân địa phương.

Niềm vui từ những ngôi làng mới

Niềm vui từ những ngôi làng tái định cư

(GLO)- Từ những vùng thường xuyên bị ngập lụt, sạt lở chuyển đến nơi ở mới, với sự hỗ trợ của Nhà nước, người dân các làng tái định cư bắt đầu ổn định cuộc sống. Thật sự không ai bị bỏ lại phía sau và niềm vui hiện hữu trên từng nếp nhà là minh chứng cho chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước.

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

(GLO)- Sáng 30-9, tại Trường THCS Ngô Quyền (xã Ia Dreh, tỉnh Gia Lai), Câu lạc bộ thiện nguyện Ngôi nhà yêu thương trực thuộc Hội Chữ thập đỏ tỉnh tổ chức Chương trình tặng xe đạp tiếp sức đến trường năm học 2025- 2026.

Ia Lâu - vùng đất hội tụ và giao thoa

Ia Lâu: Vùng đất hội tụ và giao thoa

(GLO)- Nằm ở vùng đệm biên giới phía Tây tỉnh Gia Lai, Ia Lâu là nơi cộng cư của nhiều dân tộc anh em. Từ chỗ gian khó, xã Ia Lâu đã nỗ lực vươn lên từng ngày. Đặc biệt, tiếng cồng chiêng, điệu then, tiếng khèn, tiếng trống tạo nên sắc màu riêng của vùng đất hội tụ và giao thoa.

Một góc xã đảo Nhơn Châu nhìn từ trên cao.

Cù Lao Xanh: Hòn đảo bình yên và quyến rũ

(GLO)- "Hi anh, đi Cù Lao Xanh không? Lâu lắm rồi mình chưa trở lại đó!" - Tin nhắn của người bạn đồng nghiệp cũ bỗng dưng hiện lên, kéo theo bao nhiêu kỷ niệm ùa về. Gật đầu cái rụp, tôi quyết định cùng các đồng nghiệp cũ tìm về hòn đảo bình yên và quyến rũ.

null