Mẹ tôi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Năm nay, mẹ tôi tròn 70 tuổi, sống vui vầy cùng con cháu nơi quê nhà còn nhiều gian khó. Tôi theo chồng lên Gia Lai, xa mẹ, lúc nào cũng canh cánh nỗi nhớ thương. Mẹ đã vì chị em chúng tôi vất vả bao năm.  
Nghĩ về mẹ, tôi lại bồi hồi nhớ cảnh gia đình sum vầy, đầy đủ, đầm ấm thuở nào. Cha mẹ tôi sống hiền lành, chất phác; ai cũng bảo hai người có tướng phu thê vì có nhiều nét ngoại hình rất giống nhau, đặc biệt là nụ cười hiền. Ngày ấy, cuộc sống còn nhiều khó khăn, vất vả, nhưng chị em tôi không có cảm giác thiếu thốn bởi luôn có sự bảo bọc, chở che, chăm chút của cha mẹ. Cảnh gia đình đầm ấm, yên vui, đầy ắp tiếng cười là hành trang tuổi thơ mà chị em tôi đã có được. 
Thế nhưng, khi tôi học năm nhất đại học, cha mắc bệnh hiểm nghèo. Mẹ luôn bên cạnh cha, chăm sóc tận tình chu đáo. Còn nước còn tát, gia đình chạy chữa đủ thầy đủ thuốc, nhưng cũng đành bất lực. Cha bỏ mẹ con chúng tôi ra đi khi tôi học năm thứ hai và em út của tôi mới tròn 8 tuổi. Nỗi đau mất đi người thân thấu tận tâm can không có gì diễn tả được.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Khi còn sống, chuyện lớn trong gia đình cha là người chịu trách nhiệm và gánh vác. Khi cha mất đi thì mẹ trở thành chỗ dựa tinh thần cho chúng tôi. Nhiều người yêu thương và rất lo lắng cho gia đình tôi. Có người còn băn khoăn không biết cha tôi mất, mẹ có lo được cho 4 chị em chúng tôi nên người không? Bởi mẹ chưa quen lo việc lớn và là người phụ nữ chân yếu, tay mềm. 
Nhưng rồi, mọi việc cũng nguôi ngoai. Mẹ phải đóng hai vai trong gia đình, vừa làm cha, vừa làm mẹ. Nhiều người khuyên mẹ nên đi bước nữa để mẹ con có chỗ dựa. Nhưng mẹ chỉ mỉm cười không nói. Cũng có không ít người đàn ông khác yêu thương mẹ, mong muốn cùng mẹ con tôi trở thành một gia đình. Nhưng mẹ vẫn ở vậy, gánh vác, lo toan mọi việc gia đình, không để chúng tôi phải thiếu thốn, luôn động viên các con hãy cố gắng học tập, vươn lên. Không những vậy, mẹ còn là người luôn tích cực tham gia công tác xã hội ở địa phương. Chị em tôi trưởng thành như hôm nay, công lao của mẹ không thể nào kể xiết. Bao cay đắng ngọt bùi mẹ từng nếm trải, cả những nỗi niềm không thể giãi bày.  
Mỗi lần nhớ mẹ, mắt tôi lại cay sè. Trong hành trang đời mình, chị em tôi luôn có sự song hành của mẹ. Chỉ mong mẹ luôn mạnh khỏe, để ngày mỗi ngày, chúng tôi gọi điện về cùng lời yêu thương không khi nào cũ: “Chúng con yêu mẹ vô cùng!”. 
HƯƠNG SEN

Có thể bạn quan tâm

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).