Mẹ tôi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Năm nay, mẹ tôi tròn 70 tuổi, sống vui vầy cùng con cháu nơi quê nhà còn nhiều gian khó. Tôi theo chồng lên Gia Lai, xa mẹ, lúc nào cũng canh cánh nỗi nhớ thương. Mẹ đã vì chị em chúng tôi vất vả bao năm.  
Nghĩ về mẹ, tôi lại bồi hồi nhớ cảnh gia đình sum vầy, đầy đủ, đầm ấm thuở nào. Cha mẹ tôi sống hiền lành, chất phác; ai cũng bảo hai người có tướng phu thê vì có nhiều nét ngoại hình rất giống nhau, đặc biệt là nụ cười hiền. Ngày ấy, cuộc sống còn nhiều khó khăn, vất vả, nhưng chị em tôi không có cảm giác thiếu thốn bởi luôn có sự bảo bọc, chở che, chăm chút của cha mẹ. Cảnh gia đình đầm ấm, yên vui, đầy ắp tiếng cười là hành trang tuổi thơ mà chị em tôi đã có được. 
Thế nhưng, khi tôi học năm nhất đại học, cha mắc bệnh hiểm nghèo. Mẹ luôn bên cạnh cha, chăm sóc tận tình chu đáo. Còn nước còn tát, gia đình chạy chữa đủ thầy đủ thuốc, nhưng cũng đành bất lực. Cha bỏ mẹ con chúng tôi ra đi khi tôi học năm thứ hai và em út của tôi mới tròn 8 tuổi. Nỗi đau mất đi người thân thấu tận tâm can không có gì diễn tả được.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Khi còn sống, chuyện lớn trong gia đình cha là người chịu trách nhiệm và gánh vác. Khi cha mất đi thì mẹ trở thành chỗ dựa tinh thần cho chúng tôi. Nhiều người yêu thương và rất lo lắng cho gia đình tôi. Có người còn băn khoăn không biết cha tôi mất, mẹ có lo được cho 4 chị em chúng tôi nên người không? Bởi mẹ chưa quen lo việc lớn và là người phụ nữ chân yếu, tay mềm. 
Nhưng rồi, mọi việc cũng nguôi ngoai. Mẹ phải đóng hai vai trong gia đình, vừa làm cha, vừa làm mẹ. Nhiều người khuyên mẹ nên đi bước nữa để mẹ con có chỗ dựa. Nhưng mẹ chỉ mỉm cười không nói. Cũng có không ít người đàn ông khác yêu thương mẹ, mong muốn cùng mẹ con tôi trở thành một gia đình. Nhưng mẹ vẫn ở vậy, gánh vác, lo toan mọi việc gia đình, không để chúng tôi phải thiếu thốn, luôn động viên các con hãy cố gắng học tập, vươn lên. Không những vậy, mẹ còn là người luôn tích cực tham gia công tác xã hội ở địa phương. Chị em tôi trưởng thành như hôm nay, công lao của mẹ không thể nào kể xiết. Bao cay đắng ngọt bùi mẹ từng nếm trải, cả những nỗi niềm không thể giãi bày.  
Mỗi lần nhớ mẹ, mắt tôi lại cay sè. Trong hành trang đời mình, chị em tôi luôn có sự song hành của mẹ. Chỉ mong mẹ luôn mạnh khỏe, để ngày mỗi ngày, chúng tôi gọi điện về cùng lời yêu thương không khi nào cũ: “Chúng con yêu mẹ vô cùng!”. 
HƯƠNG SEN

Có thể bạn quan tâm

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

null