Ký ức làng...

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Trong tâm thức của tôi, làng không chỉ là nơi mình được sinh ra, nuôi dưỡng, trưởng thành rồi ra đi từ đấy. Thiêng liêng hơn, ở đó có ông bà, tổ tiên, họ tộc cùng bà con chòm xóm; ngày qua ngày chia sẻ cùng nhau biết bao câu chuyện buồn vui trong cuộc sống. 
Làng không chỉ của riêng ai trong tâm thức người Việt-cư dân nông nghiệp ra đi từ làng để rồi canh cánh bên lòng nỗi niềm hoài nhớ. Nhưng trong nỗi nhớ làng, mỗi người mỗi khác bởi đặc điểm riêng của làng, bởi xúc cảm mang dấu ấn cá nhân. Tuy thế, điểm chung về ngôi làng trong ký ức đều đẹp, không gian êm đềm và thơ mộng.
Làng trong ký ức tuổi thơ tôi là cái xóm nhỏ độ mươi nóc nhà vây bọc xung quanh là cánh đồng lúa nước. Con đường đất rộng liên thôn, liên xã, gọi là đường tơ ích nối xóm với những cánh đồng trù mật, khu dân cư yên bình dẫn tuổi thơ tôi đến chân trời khám phá và hiểu biết. Những con đường đất nhỏ liên xóm ngoằn ngoèo men theo thửa ruộng lúa nước, bờ doi, bãi mía, khóm tre gai len giữa những ngôi nhà ẩn mình dưới vòm cây ăn quả lúc nào cũng sực nức mùi đất, hương rạ rơm, khói bếp… giúp cho đôi chân tôi trở nên nhanh nhẹn, dẻo dai; tâm hồn thơ trẻ trở nên mẫn cảm với bao điều gần gũi có niềm vui, nỗi buồn. Trong làng, tôi có những người bạn bên nhau từ thuở thiếu thời, dẫu đi qua thời gian đằng đẵng, khi gặp lại vẫn vẹn nguyên vòng tay thật chặt cùng ánh nhìn ấm áp tin yêu. 
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Làng trong ký ức tuổi thơ tôi là con đường đến trường mòn vẹt bước chân, thuộc lòng từng viên đá cuội cùng với những địa danh gắn liền với tên người, tên cánh đồng, con sông, bến nước… Làng đi qua mùa màng thay đổi sắc màu cây lúa từ mạ non, thì con gái, trổ đòng, ngậm sữa, trĩu hạt đến vàng hươm rộn ràng mùa vụ. Hương đồng cũng lạ, thơm thoảng cỏ non, nồng nàn mùi đồng bãi, ngai ngái vị đất ẩm… Từ sớm mai cho đến chiều tắt nắng, cái mùi hương ấy vẫn lẩn quất không gian. Cảm nhận nó, có đôi bàn tay nhẫn nại, trái tim yêu thương, tâm hồn rộng trải cùng xúc cảm khi dạt dào, lúc ngậm ngùi vì nỗi niềm không tỏ rõ. Đất trời ở làng cũng lạ lắm. Nhưng dù cao xanh trải rộng, nắng gió chan hòa hay rỉ rích mưa rơi, ầm ào giông bão thì trong trái tim ta yêu thương chẳng hề vơi cạn. Bởi những vất vả, gian nan đã gợi nhắc những đứa con sinh ra từ làng không được chùn bước trên đường đời đi tới, biết lấy nhẫn nại và đức độ mà thắng gian truân.
Làng lưu dấu mảnh đất nơi ngôi nhà xưa cha mẹ đã dời đi khi tôi là đứa trẻ lên 10. Ghi dấu kỷ niệm có đôi cây dừa trước ngõ, mảng tường vỡ, bể nước xây nổi, bục xi măng vuông khối làm bệ đỡ phương tiện mưu sinh thuở mẹ cha ngày đầu gầy dựng cơ nghiệp. Trong ngôi nhà ắp đầy kỷ niệm ấy, chúng tôi lớn lên, rộn tiếng nói cười, biết đánh vật với nét chữ đầu tiên, cất tiếng ê a học bài trong niềm chứa chan hy vọng của ông bà, cha mẹ…
Những miền đất tôi qua, làng vùng sâu đất bazan mùa khô bụi mù, mùa mưa trơn lầy cùng những nếp nhà sàn đơn sơ có những đứa em thơ đầu trần chân đất, da đen nhẻm, đôi mắt đen tròn trao cái nhìn ngơ ngác. Những chiều mùa khô đầy gió, hoàng hôn đỏ ối níu bóng nhà sàn chạy dài đến cuối chân trời. Ở đó có người mẹ ngồi bên cầu thang, lặng yên co gối, thả ánh nhìn vào vô tận không gian. Dẫu là miền xuôi hay mạn ngược thì làng vẫn là những ngôi nhà quần tụ dựa vào nhau mà sống, mà chia vui, sớt buồn; cho những đứa con đi xa có chốn trở về, hòa mình trong nhịp sống êm đềm để rồi lại tiếp tục hành trình cuộc sống.
NGUYỄN ĐÌNH PHÊ

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

(GLO)- Những ngày này, công tác chuẩn bị cho triển lãm “Về miền đất đỏ” của các nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam đang được gấp rút triển khai nhằm kịp ra mắt đông đảo công chúng yêu nghệ thuật vào ngày 20-10, đúng dịp kỷ niệm 95 năm Ngày Phụ nữ Việt Nam.

null