Hẻm phố

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Hẻm dốc từ lâu đã trở thành “đặc sản” của phố núi Pleiku. Dù những con hẻm nơi đây chưa là nét đặc trưng như “ngõ nhỏ, phố nhỏ” ở Hà Nội hay những con hẻm nổi tiếng quy tụ dân cư chuyên một ngành nghề như ở Sài Gòn, nhưng những hẻm dốc quanh co, có khi hun hút như không điểm cuối của Phố núi cũng đã để lại nhiều kỷ niệm cho bao du khách khi đặt chân đến. 
“Phố núi Pleiku đẹp hơn nhờ những con hẻm dốc”-bạn tôi từng khẳng định thế. Chúng ta có thể check-in ở một góc phố cũ rồi đi dạo vòng quanh mới thấy hết cái hồn của phố. Không quá ồn ào, xô bồ mà lúc nào cũng chừa lại một khoảng không gian đủ để lòng người lắng lại và chiêm nghiệm.  
Tôi yêu những con hẻm dốc ngay từ buổi đầu tiên đến đây. Cũng giống như bao địa điểm khác của thành phố, những con hẻm quen thuộc mà tôi đi về những ngày xưa ấy đã gợi nhớ gieo thương, để mỗi lúc đi xa, nằm nghe gió lùa mát rượi buổi sáng hay chợt tiếng leng keng của xe rác tầm chạng vạng là tôi lại giật mình thao thức nhớ về Phố núi.
Tôi nhớ chị bán bắp luộc mỗi buổi sáng đạp xe ngang qua hẻm với tiếng rao khàn đục. Chiếc xe đạp cũ, túi gai treo trước cổ xe, đằng sau là chiếc thúng đầy ụ bắp phủ một lớp bao ni lông giữ hơi nóng. Mỗi khi có người mua, chị phanh xe “kít” rồi nhanh tay lấy bắp giao cho khách. Chị cười rất tươi, hỏi thăm khách vài câu như thể quen thân vậy. Từng giọt mồ hôi lặng rơi từ vầng trán vương vài sợi tóc dính nước. Chị không phải là cư dân của thành phố này. Nhà chị ở quê, cách chừng hai mươi cây số.
Đầu mỗi con hẻm dốc thường có bóng cây xanh. Tôi từng đôi lần dừng lại dưới tán cây chưa kịp biết tên, hoa trắng li ti rụng đầy mặt đất. Một bà già bán nước giải khát với gian hàng đơn sơ. Mấy chai nước ngọt có màu xanh đỏ mà bọn trẻ con đứa nào cũng thích. Đi học ngang qua, chúng thường đòi ba mẹ mua cho bằng được túi bim bim hay chai nước... Bà già bán ở đây từ bao giờ người ta không ai nhớ. Chỉ biết rằng ngày nắng cũng như ngày mưa, dưới tấm bạt cũ được căng lên, chằng níu tứ phía bà vẫn đon đả, cười nói với những người khách quen. Bà lặng thầm như hẻm phố, mưu sinh và lắng nghe cuộc sống trở mình.
Hẻm số 1 đường Lạc Long Quân (TP. Pleiku). Ảnh: Nguyên Võ
Hẻm số 1 đường Lạc Long Quân (TP. Pleiku). Ảnh: Nguyên Võ
Tôi làm quen với cô bán đồ chơi cho trẻ em ở hẻm dốc khác. Chị là người đàn bà thấp đậm nhưng mặn mà, tuổi ngoài năm mươi. Chị ở bên kia suối cạn. Cứ sáng sớm là lỉnh kỉnh túi to nhỏ đựng đầy đồ chơi với nhiều chủng loại, hình thù, màu sắc, vượt suối, ngược dốc về đây bày biện trên mảnh ni lông rộng hoặc treo lủng lẳng trên xe. Khách hàng của chị chủ yếu là phụ huynh đưa đón con cái học ở ngôi trường gần đó. Tiếng nói cười, tiếng hỏi thăm nhau xua tan cái nắng trưa hầm hập đang phủ tràn con hẻm...
Rồi một ngày dân cư xôn xao, bàn tán vì những con hẻm sẽ được nâng cấp, mở rộng. Vừa tiếc rẻ vu vơ vừa hào hứng. Cũng đúng thôi, những gì đã gắn bó, quá thiết thân thì dù sao đi nữa khi thay đổi, mất đi cũng cảm giác buồn níu. Huống chi từ trong những con hẻm dốc nhỏ, người ta vừa bước chân ra đường đã chạm mặt nhau cái tình, cái nghĩa hàng xóm lâu dần bền chặt. Họ đã quen với lối sống gần gũi, khép kín tách biệt với phố phường nhộn nhịp, ồn ào. 
Ngày khởi công cải tạo con hẻm, người hào hứng thu gom mấy tấm tôn rách rỉ sét dựng ở bờ rào bán cho đồng nát, rồi dọn dẹp đống xà bần nằm ngổn ngang, vương vãi. Mấy gốc cây to bị bão đánh bật năm nào nằm nép bên hẻm cũng được khuân đi để công nhân xây dựng tập kết vật liệu.
Ngày cuối năm, khi những vạt hoa dại tim tím nở tràn lối đi, hoa cúc quỳ rung rinh vàng rực, tôi trở lại Phố núi, đúng hơn là đi công việc, tạt vào thăm những con hẻm dốc... Tôi hỏi thăm cuộc sống vài người để nhận được nhiều nghĩ suy trăn trở và thay đổi tích cực. Thời gian không dài lắm, từ dạo đấy nhưng cũng đủ làm thay đổi hoàn cảnh sống một con người. Cụ bà bán nước giải khát đã yếu, nằm nhà. Chị bán bắp luộc không còn rong ruổi khắp hẻm phố nữa. Chị về quê chăn đàn gà, con heo sau khi con gái ra trường, có việc gần nhà. Cô hàng đồ chơi cũng nghỉ bán.
Hẻm dốc ở Phố núi từng ngày thay đổi. Những ngôi nhà hai bên hẻm được sửa sang, xây mới. Dọc những con hẻm điểm xuyết những luống hoa, bụi cây. Đứng ngẩn ngơ đầu hẻm nhìn hun hút vào sâu từng con dốc, tôi thấy lòng bâng khuâng, nhặt lấy chút kỷ niệm hôm nào để biết yêu hơn những ngày ít ỏi mình gắn bó ở Phố núi tình thân này. 
SƠN TRẦN

Có thể bạn quan tâm

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

(GLO)- Hơn 20 năm nuôi mộng văn chương, nhà thơ Ngô Thanh Vân đã trình làng 5 tập thơ, 2 tập truyện ngắn, 2 tập tản văn. Với chị, khi đường văn chạm vào trái tim sẽ trở thành tình yêu biết hát bởi mong muốn của người viết là được đồng hành với bạn đọc bằng những điều bình dị, chân thành nhất.

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

(GLO)- Tham gia Festival Nhiếp ảnh trẻ năm 2025, các tay máy Gia Lai đã đạt giải thưởng cao hoặc có tác phẩm được chọn triển lãm, củng cố kỳ vọng về lứa nghệ sĩ kế thừa với tố chất trẻ trung, tư duy nhanh nhạy và cực kỳ nghiêm túc trong sáng tạo nghệ thuật.

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

null