Hè về lại nhớ mo cau

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Bà nội từ vườn bước vào, trên tay lỉnh kỉnh mấy cái tàu cau đang còn nặng trịch. Bố phụ bà dùng dao lọc bỏ phần cuống và lá, chỉ còn lại phần thân rồi mang ra nắng phơi khô. Lúc thấy bà cầm tàu cau đi vào sân, trong đầu tôi đã hiện lên hình ảnh những chiếc quạt mo cau xinh xắn vào mỗi mùa hè, bà vẫn thường lấy quạt ra phe phẩy tạo làn gió mát.
 

Những chiếc tàu cau rụng không đều nên sáng nào bà cũng ra vườn ngóng, rồi mang chúng vào nhà. Hàng cau chừng chục cây được bố tôi trồng từ rất lâu, thuở vừa mới cưới mẹ về. Bố bảo, lúc trồng cau chẳng tính toán làm kinh tế mà chỉ nghĩ trồng cây để lấy quả cúng và để bà ăn cho thêm vui tuổi già. Hàng cau cao vút cứ thế hiên ngang vươn lên trên mảnh đất cằn cỗi đầy nắng gió. Lúc loại bỏ phần cuống và lá, bố nói rằng chiếc tàu cau này có thể làm được một cái quạt loại vừa, còn chiếc khác to hơn thì làm được hai cái quạt, một cái lớn, một cái bé. Chúng tôi ngồi cạnh bố, dán mắt vào những chiếc tàu cau rồi sờ vào tàu cau mát rượi, lòng lâng lâng vui sướng nghĩ về những chiếc quạt nhỏ xinh.

 

Kéo mo cau - trò chơi tuổi thơ. Ảnh: Internet
Kéo mo cau - trò chơi tuổi thơ. Ảnh: Internet


Tàu cau phải phơi nắng chừng một buổi cho bớt nặng và thêm dẻo dai, sau đó bố mới làm quạt. Tạo hình quạt xong rồi thì mang ra nắng phơi cho đến khi quạt khô cong mới thôi. Quạt phơi dưới nắng thường bị quăn mép, vểnh lên, bố dùng cối đá đè lên cho phẳng phiu. Sau khi những chiếc quạt hoàn thành với nhiều kích thước khác nhau, bà xếp gọn gàng trên nóc tủ. Có chiếc bà cẩn thận “khoác áo” bằng những đường diềm chỉ đỏ xinh xắn. Khi mất điện, quạt mo cau là “bảo bối” cho cả nhà. Anh em tôi bé thì dùng quạt bé, còn bà và bố mẹ dùng quạt lớn hơn.  
 
Tôi nhớ những tháng ngày ở quê vào những năm 1990, lúc đấy quê tôi vừa mới có điện, nhưng tới hè là lại bị cắt điện luân phiên. Những cơn gió Lào xào xạc thổi bỏng rát. Buổi tối, mẹ lấy manh chiếu cũ, trải giữa sân gạch, cả nhà quây quần bên nhau, mỗi người cầm một chiếc quạt phe phẩy.
 
Ngoài làm quạt, tàu cau còn là đồ chơi của lũ trẻ nhà nghèo nghịch ngợm. Hồi đó, không đứa nào là không biết trò chơi kéo mo cau. Một đứa ngồi, một đứa kéo, rồi luân phiên nhau kéo đi khắp đường làng. Thương những lần mải miết chơi mà không hay mo cau bị thủng dẫn đến quần cũng thủng theo, tôi trở về nhà canh cánh với nỗi sợ bị bố mẹ mắng. Thương cả những giấc ngủ mộng mị vẫn thấy mình cười khanh khách trong trò chơi ngày xưa, để rồi nước mắt rơi khi chợt nhận ra tuổi thơ đã lùi về xa lắc...
 
Thoắt cái, tôi đã xa quê hai mươi năm có lẻ, xa những mùa hè bỏng rát với gió Lào xào xạc. Quê nhà hôm nay đã thay da đổi thịt, cuộc sống không còn khó khăn như trước. Bà tôi đã về với cát bụi. Lòng tôi bâng khuâng nhớ bà, nhớ hình ảnh bà lỉnh khỉnh từ vườn bước vào, cầm trên tay chiếc tàu cau rụng. Cuộc sống ngày xưa khó khăn, những chiếc mo cau đã đi cùng năm tháng của cuộc đời người nông dân tần tảo... Hè về lại nhớ mo cau, ký ức tuổi thơ trong tôi mãi không phai mờ!

Theo MAI HOÀNG (baoquangngai)

 

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

(GLO)- Những ngày này, công tác chuẩn bị cho triển lãm “Về miền đất đỏ” của các nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam đang được gấp rút triển khai nhằm kịp ra mắt đông đảo công chúng yêu nghệ thuật vào ngày 20-10, đúng dịp kỷ niệm 95 năm Ngày Phụ nữ Việt Nam.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

null