Dốc thương dốc nhớ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nơi tôi sinh ra có khá nhiều con dốc. Dốc thấp, dốc cao cứ bồng bềnh trôi nổi trong mờ mờ sương sớm, trong bụi ngầu đỏ ban trưa.
Ngày tôi bé, chỉ cần bước chân ra đầu ngõ là gặp dốc, cái con dốc nhỏ nhưng triền triện. Để khi bố đi mua gạo về thể nào cũng bị ngã xe, lại ới các con ơi ra nhặt. Đấy cũng là nơi bố tập xe đạp cho mẹ. Thấy mẹ đi được rồi nên bố thả tay, mẹ hăm hở tuột dốc được một đoạn thì nghe tiếng bố cười, tưởng bố đang giữ xe ở phía sau bèn để mặc chiếc xe lao đầu vào bụi. Mẹ bị trầy chân có tí mà tức tưởi khóc đòi ly dị, bố và con cùng nghệt mặt gãi đầu nhìn mẹ giận. Mẹ không đi xe từ đó, đi đâu cũng đi bộ nếu không có ai chở. Thế nên, cái cảm giác chờ mẹ đi chợ về của chị em tôi y như trong các bài văn, cái cảnh cả 5 chị em cứ xếp hàng trước ngõ, ngóng lên đầu con dốc, thấy cái chóp nón của mẹ thôi là cả bọn đã hì hụi chạy đua lên dốc để xách đỡ cái giỏ cho mẹ rồi vòi quà.
 Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.
Ấn tượng của tôi với những con dốc càng thêm sâu đậm sau những ngày tập đi xe đạp. Cái cảm giác phải gò mình để đạp xe lên con dốc thẳng đứng mà những ai đã từng kinh qua đều thấm thía, khi mà phải chồm cả người lên để dồn hết sức lực và cân nặng của toàn thân về một bên để cố gắng nhấn chiếc pê đan cứng đầu quay xuống nửa vòng; rồi lại tiếp tục nhổm người cong mông lên, chuyển tiếp trọng lượng và sức lực vào bên kia cho tròn một vòng quay. Sao mà nó lâu, nó chậm cứ như phim Ấn Độ nhấn chế độ slow motion (chuyển động chậm). Mồ hôi cứ thế túa ra, bết áo, bết tóc, rối bời trong gió, trong bụi. Để đi đến hết con dốc, mệt bở hơi tai rồi nghe gió lùa mát rượi, lại nhìn xuống con dốc mình đã vượt qua mà thấy thích thú khi nghĩ đến đoạn đường về nhà không cần phải đạp xe vất vả, chỉ cần co chân lên bánh xe phía trước để làm thắng rồi lao xuống dốc cho đã.
Vào mùa mưa, những con dốc lại trở nên đáng ghét tệ hại bởi lúc này đoạn đường sẽ trơn như xối mỡ, nếu đi bộ thì năm đầu ngón chân cứ phải tõe ra bấm chặt vào mặt đường cho đỡ trơn trượt. Nếu đi xe đạp thì cứ tìm chỗ nào có cỏ mà đạp băng vào, chứ những lối mòn vẹt thì chỉ những ai cứng tay lái và tự tin vào cái lốp xe mới thay đang còn nhiều gai, cái thắng mới thay còn đang ăn thì mới dám bương vào. Vậy nhưng, khi mưa đến, đám trẻ con lại hào hứng nghĩ ra trò mới: tận dụng con dốc làm cầu tuột, chỉ cần kiếm thêm miếng mo cau lót mông rồi tuột xuống và tắm mưa rộn ràng hết cả con dốc.
Mùa nắng, con dốc cuộn hết bụi từ đỉnh dốc xuống, “chia đều” cho những ngôi nhà, hàng cây ven đường. Cơ man là bụi phủ đều khắp nơi một màu đỏ nâu màu mỡ mà lem luốc. Tiếng mõ từ đàn bò lốc cốc đi ngang qua càng làm cho cảnh vật như đìu hiu hơn.
Rồi dốc trở mình, trải nhựa làm cho quãng dốc đỡ dốc hơn, cảnh vật quang quẻ và trải rộng hơn. Đoạn đường về nhà đỡ chông chênh nhưng cảm giác thiếu vắng lại tràn đầy khi chiếc cầu tuột thuở nhỏ biến mất. Lũ trẻ ngày xưa áo quần vá víu giờ cũng đã tỏa đi khắp nơi, chỉ còn những ngôi nhà, hàng cây và con dốc kề cà bên nhau kể chuyện. Tôi cũng từng quên mất dốc, để đến khi đi học ở đồng bằng, cái cảm giác thiếu thốn ùa về khi cứ thẳng chân mà đạp xe chạy thênh thang trên đường bằng.
 KIM SƠN

Có thể bạn quan tâm

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

(GLO)- Chồng tôi nhận quyết định chuyển công tác vào một sáng cuối tháng Năm, khi sương vẫn còn giăng mờ trên những con dốc quen thuộc của phố núi Pleiku. Tin anh phải xuống Quy Nhơn theo diện hợp nhất 2 tỉnh không bất ngờ.

Bảo vật quốc gia ngai vua triều Nguyễn đặt tại Điện Thái Hòa, Đại Nội Huế.

Phục chế ngai vàng triều Nguyễn: Trả lại nguyên trạng năm 2015, đảm bảo đúng tinh thần bảo vật quốc gia

(GLO)-Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT&DL) vừa có văn bản chính thức góp ý kế hoạch phục chế ngai vua triều Nguyễn, bảo vật quốc gia bị phá hoại hồi tháng 5 - 2025 tại điện Thái Hòa, yêu cầu phục hồi hiện trạng "gần giống nhất" so với năm 2015, thời điểm hiện vật được lập hồ sơ công nhận.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

(GLO)- 2 tỉnh Bình Định và Gia Lai (cũ) hợp nhất là cột mốc quan trọng trong hành trình phát triển vùng Duyên hải-Tây Nguyên. Cùng với các lĩnh vực chính trị, kinh tế, xã hội…, văn hóa nghệ thuật cũng được công chúng hết sức quan tâm.

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Tôi không phải một dịch giả chuyên nghiệp - mào đầu vậy hoàn toàn không phải để biện hộ cho những sơ suất, sai sót và thô lậu mà bất cứ ai khi chạm tay vào việc dịch nói riêng, việc chữ nghĩa nói chung, dẫu là tay thuận hay tay ngang, đều phải đối mặt và chịu trách nhiệm.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
null