Con đường đến trường

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Còn nhớ như in ngày đầu đi học, mẹ dắt tôi đi bộ quãng đường gần 4 cây số mới đến được trường. Đến nơi, sau khi khai xong tên tuổi, nơi ở của tôi và gia đình để cô giáo vào sổ, mẹ kéo tôi đến trước mặt cô và nói: “Đây, em giao cháu cho cô giáo, cháu không nghe lời cô cứ phạt nghiêm nhé!”. Rồi mẹ đi về, để lại tôi với các bạn quen có, lạ có.
Cảm giác bỡ ngỡ, sợ sệt dần qua đi khi hàng ngày cô không những là người dạy tôi từng con chữ mà còn là người dìu dắt tôi qua những chập chững đầu tiên để làm quen với trường lớp. Đến cả cách vệ sinh tay chân, quần áo, đầu tóc chúng tôi cũng được cô chỉ bảo tỉ mẩn từng chút... Thế rồi tôi nghĩ “Cô giáo khác gì mẹ mình đâu mà phải sợ!”.
 Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG
Những buổi trưa tan học, chúng tôi dắt nhau đi bộ về nhà, khác với trẻ em bây giờ, mỗi sáng-trưa-chiều, dù gần dù xa cũng được ba mẹ đón đưa. Trẻ em nông thôn lớn lên chút nữa thì cũng đủ các loại phương tiện như xe đạp, xe đạp điện để đi học nên có lẽ con đường đến trường của chúng ngắn hơn và ít thú vị hơn so với chúng tôi ngày ấy. Những chùm hoa, quả ngũ sắc bên đường là món quà vặt tuyệt vời nhất với lũ trẻ chúng tôi. Và đó cũng chính là thủ phạm khiến đứa nào lỡ ăn nhiều quá phải bỏ cơm, bỏ khoai trong bữa trưa, bởi vị chan chát của quả ngũ sắc còn đọng lại trên lưỡi làm ta mất cảm giác ngon khi ăn thứ khác. Con đường về nhà của tôi bao giờ cũng đủ sắc màu, tiếng cười rộn rã, có khi phải mất hết cả tiếng đồng hồ, cũng bởi thú ham chơi của con trẻ. Những ngày không kiếm được ngũ sắc, dủ dẻ để ăn thì chúng tôi lại bày trò chơi. Hễ ngày đó đến lớp được cô giáo dạy chữ gì, số gì hay cách mặc áo, chào người lớn ra sao… thì trên đường về chúng tôi lại diễn y như thế, một bạn làm cô giáo, những bạn còn lại là học sinh, vừa đi vừa chơi trò lớp học. Giờ nghĩ lại thấy đó cũng là cách ôn bài hay. Có hôm không chơi trò cô giáo, chúng tôi tinh nghịch véo mẩu nhựa đường sót lại trong phuy của mấy cô chú làm đường, vê lại thành bi để chơi.
Con đường đến trường của tôi không chỉ thú vị bởi trò chơi, tiếng cười con trẻ hay sắc màu của những chú bướm, những bông ngũ sắc mà còn đong đầy kỷ niệm về tình thầy trò thiêng liêng. Còn nhớ buổi học hôm ấy, tôi bị ốm do giờ ra chơi chạy nhảy nghịch ngợm dưới nắng. Cô chủ nhiệm sốt sắng chườm mát, lau người hạ sốt cho tôi. Cô còn mua cho tôi hộp sữa (đó chính là lần đầu tiên trong đời tôi được uống sữa tươi!). Không có điện thoại như bây giờ để gọi phụ huynh, cô chở tôi trên chiếc xe đạp sờn cũ mà mỗi ngày cô dùng để đi hơn mười cây số đến lớp. Những đoạn dốc và ngược chiều gió cô chẳng thể nào đạp nổi, ấy thế mà cô không để tôi xuống đi bộ. Cô xuống xe dắt, cứ thế cô trò chúng tôi vượt qua hết đoạn dốc này đến đoạn dốc khác về nhà. Vạt áo cô ướt đẫm mồ hôi.
Vì lẽ đó, con đường đến trường mãi là kỷ niệm đẹp đẽ trong tôi...
PHÚC AN

Có thể bạn quan tâm

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

Đồng đội

Đồng đội

(GLO)- Cả nhà không yên tâm khi bố quyết định theo đoàn Cựu chiến binh về Quảng Trị thăm lại chiến trường xưa. Bố vừa trải qua một đợt điều trị dài vì thoái hóa khớp, đầu gối đau nhức, đi lại rất khó khăn.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

null