Chuyện học ở Ayun

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Những năm đầu thập niên 90 của thế kỷ trước, Ayun là một trong những xã khó khăn nhất của huyện Chư Sê (Gia Lai), dù chỉ cách trung tâm huyện lỵ chưa đầy 20 km. Nhiều làng vừa mới được tái định cư khi triển khai thi công thủy lợi Ayun Hạ, cuộc sống của bà con chưa ổn định; dân số khi ấy chừng hơn 2.000 người, 100% là đồng bào dân tộc Bahnar và Jrai, sống chủ yếu là nhờ vào nương rẫy, gần như tự cung tự cấp, trên 89% hộ thiếu ăn và đói giáp hạt.
Đội ngũ cán bộ xã đều là các đồng chí nguyên là cán bộ, chiến sĩ người Bahnar, Jrai tại chỗ. Khi ấy, với vai trò Bí thư Huyện ủy, vài ba lần về xã làm việc, tôi nhận định nguyên nhân của sự đói nghèo, lạc hậu một phần là do trình độ dân trí thấp, đội ngũ cán bộ đa số chưa đọc thông viết thạo. Sau khi thống nhất trong Thường trực Huyện ủy, tôi trực tiếp giao nhiệm vụ cho Phòng Giáo dục và Đào tạo (GD-ĐT) cùng một số phòng ban liên quan tập trung giải quyết vấn đề giáo dục cho xã này. Cùng với việc đầu tư xây dựng trường lớp là việc vận động bà con cho con em đi học. Muốn con em đi học, người lớn phải làm gương, phải đi học trước và cán bộ xã phải là những người gương mẫu trong chuyện học văn hóa này. Thế là một lớp bổ túc văn hóa cấp I vào ban đêm và ngày nghỉ dành cho gần 15 học viên là cán bộ, đảng viên, đoàn viên ra đời. Đảm nhiệm lớp là một cô giáo người Jrai do Phòng GD-ĐT huyện cử về và biên chế vào trường Tiểu học (cấp I) của xã để hưởng lương.
 Một lớp học bổ túc văn hóa ở xã Ayun (huyện Chư Sê). Ảnh: internet
Một lớp học bổ túc văn hóa ở xã Ayun (huyện Chư Sê). Ảnh: internet
Quan tâm với cách làm có một không hai trong giáo dục này, tôi thường về xã kiểm tra, đôn đốc, nhắc nhở, có nhiều hôm trực tiếp tham gia đứng lớp, cùng học, cùng dạy với cô trò của lớp. Thấy các học viên đông đủ và chăm chỉ trong chuyện học, chúng tôi rất mừng. Cô giáo cho biết, hiện thì đã ổn, chứ mới đầu tiếp cận với bảng chữ cái, tập đánh vần và tập viết, các “trò” rất nản, nhiều người bảo không thể học được. “Thà không làm cán bộ nữa, chứ làm cán bộ mà phải học khó như thế này thì thôi”-một số người bảo thế. Thế là họ bỏ học thật, cô phải vào làng tiếp tục vận động, giải thích về lợi ích của việc theo đuổi những con chữ so với chuyện hàng đêm chỉ bám vào những ghè rượu cần, say mềm, ảnh hưởng đến sức khỏe, không lao động sản xuất được và nghèo đói quanh năm là điều không thể tránh khỏi.
Mặt khác, từ thực tế chuyện... rượu và chuyện học, cô giáo đã nảy ra “sáng kiến” cũng chỉ có một không hai trong nghề giáo của mình: Cô mua rượu đem đến lớp, ai đến học, học xong sẽ được... uống rượu. “Sáng kiến” ấy bất ngờ thu hút được nhiều học viên đến lớp. Biết chuyện “phi giáo dục” mà đem lại hiệu quả này, tôi yêu cầu lãnh đạo Phòng GD-ĐT không được phổ biến, nhân rộng “mô hình”, cứ lặng lẽ để cô giáo áp dụng cho lớp của cô ấy. Tôi và anh Măng Lanh-Trưởng phòng GD-ĐT huyện rất vui khi biết được lớp học ngày càng tiến bộ, nhiều học viên đọc thông viết thạo tiếng phổ thông.
Một hôm tôi về Ayun, sau công việc chung cùng với lãnh đạo xã, tôi ghé sang trường thăm thầy-cô giáo và cũng để lắng nghe, tìm hiểu về chuyện học hành của các cháu nhỏ trong xã. Ngay trong giờ học mà nhiều lớp chỉ có 5-7 học sinh, nhìn góc bảng đen, có lớp thấy thầy-cô giáo ghi sĩ số có vài chục, mà số vắng lên đến 2/3. Ngày đứng lớp, ban đêm, các thầy-cô giáo phân công nhau đến các làng, đến từng nhà tuyên truyền, vận động, giải thích, kể cả... dọa, “thế mà các cháu có chịu ra lớp đâu anh”-một cô giáo trẻ với gương mặt buồn rười rượi nói với tôi như thế. Đó là một thực tế đáng buồn cho giáo dục ở Ayun lúc bấy giờ. Đến thăm cô giáo dạy bổ túc, thấy cô cũng không vui. Khi tôi bảo, xã báo cáo với tôi là lớp cô dạy rất tốt, học viên siêng đi học và tiến bộ lắm, vậy sao cô buồn? Bí thư Đảng ủy xã Đinh Brớ thật thà bộc bạch ngay: “Mấy tháng nay, cô phải mượn tiền mua rượu đem đến lớp đấy!”.
Thì ra sáng kiến của cô đã giúp lớp giữ được sĩ số, học viên ngày càng tiến bộ, nhưng túi tiền của cô cũng ngày càng cạn đi. Hồi đó, giáo viên dạy ở đâu cũng vậy, chưa có một chế độ, chính sách ưu đãi nào cho những người ở những vùng khó khăn, xa xôi, hẻo lánh. Lương giáo viên lại nằm trong tốp... thấp đáng kể so với ngành nghề khác. Không chỉ có cô giáo dạy “lớp học đặc biệt” như vừa nói, mà tất cả các thầy-cô giáo ở Ayun bấy giờ đều thuộc diện... đói. Cách thị trấn Chư Sê không xa, nhưng chuyện đi lại không hề dễ dàng, nắng bụi, mưa lầy, chủ yếu là đi bộ, cho nên mọi thứ cho sinh hoạt hàng ngày đều phải chịu mua với mức giá của... “thương nghiệp cấp 4, cấp 5” quy định.
Và, lại một lần nữa, “cái khó không bó cái khôn”, ngành GD-ĐT huyện chính thức đề nghị lãnh đạo huyện lúc bấy giờ cho chủ trương “Vì giáo dục Ayun”, để ngành được phép huy động mỗi giáo viên (trừ giáo viên ở xã Ayun) mỗi tháng vài ngàn đồng ủng hộ thầy trò xã Ayun. Biết điều đó có thể là không đúng, nhưng khi chủ trương này đưa ra, tất cả giáo viên các cấp học trong toàn huyện đều đồng tình hưởng ứng. Cách đây mấy hôm, tôi có dịp nói chuyện này với nguyên Phó Trưởng phòng GD-ĐT huyện Chư Sê Tạ Chí Tào, anh bảo không nhớ rõ lắm, nhưng chủ trương “Vì giáo dục Ayun” kéo dài mãi cho đến gần đây mới thôi. Và hiệu quả đem lại của việc làm ấy thật rõ rệt, dù cho tới giờ giáo dục ở Ayun vẫn chưa tiến triển nhiều, nhưng “đã qua “cái eo” rồi”-anh Tạ Chí Tào khẳng định. Mà đúng vậy, tôi biết giờ ở đấy đã có những em tốt nghiệp đại học, trung cấp, đa số các cháu trong độ tuổi đi học đã được đến trường.
Đoàn Minh Phụng

Có thể bạn quan tâm

Khởi sắc vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi

Khởi sắc vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi ở Gia Lai

(GLO)- Những năm qua, cấp ủy, chính quyền các địa phương trong tỉnh đã triển khai hiệu quả các dự án thuộc Chương trình mục tiêu quốc gia phát triển kinh tế-xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi giai đoạn 2021-2025. Nhờ đó, diện mạo nông thôn miền núi có nhiều khởi sắc, đời sống người dân được cải thiện đáng kể.

Eo Gió luôn là điểm đến hấp dẫn của du khách trong và ngoài tỉnh. Ảnh: Đức Thụy

Du lịch gắn với sản phẩm OCOP: Hướng đi bền vững của Quy Nhơn Đông

(GLO)- Phường Quy Nhơn Đông (tỉnh Gia Lai) không chỉ nổi tiếng với Kỳ Co, Eo Gió, Hòn Khô… mà còn hấp dẫn du khách bởi nguồn hải sản phong phú. Phát triển du lịch gắn với sản phẩm OCOP đang trở thành hướng đi bền vững, giúp nâng tầm thương hiệu và mang lại sinh kế ổn định cho người dân.

 Một góc làng Canh Tiến thanh bình.

Khát vọng du lịch cộng đồng ở làng Canh Tiến

(GLO)-Nằm nép mình bên Hồ Núi Một thẳm xanh, làng Canh Tiến (xã Canh Vinh) được thiên nhiên ưu đãi với cảnh quan nguyên sơ, hùng vĩ, nên thơ. Người dân nơi đây đang ấp ủ khát vọng biến quê hương thành điểm đến du lịch cộng đồng, vừa gìn giữ bản sắc văn hóa, vừa tạo sinh kế bền vững.

Xã Gào có nhiều tiềm năng phát triển nông nghiệp công nghệ cao và năng lượng tái tạo. Ảnh: Quang Tấn

Khởi sắc trên vùng đất 2 lần được phong anh hùng

(GLO)- Xã Gào (tỉnh Gia Lai) là địa phương 2 lần được phong tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân. Ngày nay, vùng đất này đã và đang đổi thay mạnh mẽ trong công cuộc xây dựng nông thôn mới, phát triển kinh tế-xã hội (KT-XH) và giữ gìn bản sắc văn hóa truyền thống.

Xã An Toàn trong diện mạo mới

Xã miền núi An Toàn khởi sắc

(GLO)- Là xã miền núi xa xôi, giao thông cách trở, trước đây, đời sống của người dân xã An Toàn (tỉnh Gia Lai) gặp rất nhiều khó khăn. Đến nay, vùng đất này đã khởi sắc nhờ sự quan tâm của Đảng, Nhà nước, cùng nỗ lực vươn lên của cán bộ, đảng viên và người dân địa phương.

Niềm vui từ những ngôi làng mới

Niềm vui từ những ngôi làng tái định cư

(GLO)- Từ những vùng thường xuyên bị ngập lụt, sạt lở chuyển đến nơi ở mới, với sự hỗ trợ của Nhà nước, người dân các làng tái định cư bắt đầu ổn định cuộc sống. Thật sự không ai bị bỏ lại phía sau và niềm vui hiện hữu trên từng nếp nhà là minh chứng cho chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước.

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

(GLO)- Sáng 30-9, tại Trường THCS Ngô Quyền (xã Ia Dreh, tỉnh Gia Lai), Câu lạc bộ thiện nguyện Ngôi nhà yêu thương trực thuộc Hội Chữ thập đỏ tỉnh tổ chức Chương trình tặng xe đạp tiếp sức đến trường năm học 2025- 2026.

Ia Lâu - vùng đất hội tụ và giao thoa

Ia Lâu: Vùng đất hội tụ và giao thoa

(GLO)- Nằm ở vùng đệm biên giới phía Tây tỉnh Gia Lai, Ia Lâu là nơi cộng cư của nhiều dân tộc anh em. Từ chỗ gian khó, xã Ia Lâu đã nỗ lực vươn lên từng ngày. Đặc biệt, tiếng cồng chiêng, điệu then, tiếng khèn, tiếng trống tạo nên sắc màu riêng của vùng đất hội tụ và giao thoa.

Một góc xã đảo Nhơn Châu nhìn từ trên cao.

Cù Lao Xanh: Hòn đảo bình yên và quyến rũ

(GLO)- "Hi anh, đi Cù Lao Xanh không? Lâu lắm rồi mình chưa trở lại đó!" - Tin nhắn của người bạn đồng nghiệp cũ bỗng dưng hiện lên, kéo theo bao nhiêu kỷ niệm ùa về. Gật đầu cái rụp, tôi quyết định cùng các đồng nghiệp cũ tìm về hòn đảo bình yên và quyến rũ.

Anh Phùng Minh Tuấn (thôn Phú Cường, xã Chư Sê) phấn khởi vì mía tím được mùa, được giá.

Ngọt ngào mùa mía tím

(GLO)- Dọc các tuyến đường vùng cao nguyên Gia Lai, sắc tím của những bó mía tươi rói phủ đầy, trở thành món quà quê được nhiều người ưa chuộng. Nhờ cây mía tím, nông dân nơi đây có thêm nguồn thu nhập ổn định, đời sống ngày càng được nâng cao.

“Làng Cam” trên miền biên viễn Ia O

“Làng Cam” trên miền biên viễn Ia O

(GLO)- Để thoát khỏi chế độ diệt chủng Khmer Đỏ, năm 1976, gần 30 hộ dân từ huyện Oyadav (tỉnh Ratanakiri, Vương quốc Campuchia) chạy sang xã Ia O (tỉnh Gia Lai). Họ đã được cán bộ, người dân địa phương cưu mang, đùm bọc rồi trở thành một phần cộng đồng cư dân nơi đây cho đến tận hôm nay.

null