Rah Lan H’Nghí: Người "giữ lửa" dệt thổ cẩm ở Ia Rsươm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Không chỉ là người dệt thổ cẩm giỏi, chị Rah Lan H’Nghí (SN 1988, buôn Toát, xã Ia Rsươm, huyện Krông Pa) còn nhiệt tình truyền dạy cho các chị em trong buôn để cùng nhau góp phần lưu giữ nét văn hóa truyền thống của dân tộc mình về dệt thổ cẩm.

z5948477371137-f4935a3985e437439f41331271e9dbc5-7288.jpg
Chị Rah Lan H'Nghí (bìa phải) hướng dẫn cách sáng tạo hoa văn trên thổ cẩm cho thành viên câu lạc bộ dệt thổ cẩm buôn Toát. Ảnh: R.H

Trò chuyện với chúng tôi, chị H’Nghí cho biết: Hồi nhỏ, mỗi lần theo dõi mẹ dệt bên khung cửi và phụ giúp mẹ tách, kéo sợi bông chị luôn được mẹ căn dặn: "Con gái Jrai phải dệt được thổ cẩm". Nghe lời mẹ, từ đó chị đã chăm chỉ học hỏi. Chỉ trong thời gian ngắn, chị biết dệt thổ cẩm và chủ yếu là tấm chăn đắp phục vụ nhu cầu của gia đình. Theo năm tháng, từ chỗ chỉ biết dệt cơ bản, bây giờ chị đã biết phối màu và sáng tạo thêm những hoa văn sắc sảo theo sở thích. Từ sản phẩm làm ra, chị còn bán để cải thiện thu nhập cho gia đình.

z5948523992957-60e1fba475a2b58b6d84a20dcf4a8de9-5374.jpg
Hiện nay, chị Rah Lan H'Nghí còn may đồng phục truyền thống để bán cho người dân địa phương. Ảnh: R.H

Theo chị H’Nghí, việc dệt thổ cẩm đòi hỏi phải có sự đam mê, kiên trì và khéo léo của người phụ nữ. Trước đây, người Jrai thường dệt thổ cẩm bằng cây bông. Ngày nay, các sản phẩm trên thị trường rất phổ biến nên việc dệt rất thuận lợi, nhanh chóng hơn. Thổ cẩm người Jrai có màu nền chủ đạo là đen. Để sản phẩm đẹp mắt, người dệt phải sáng tạo thêm hoa văn với màu sắc phù hợp, hài hòa với tấm nền thổ cẩm.

“Năm 11 tuổi, tôi được mẹ chỉ dạy nên biết dệt thổ cẩm, nhưng phải mất nhiều năm sau tôi mới biết thiết kế hoa văn truyền thống của dân tộc mình. Các hoa văn tôi làm chủ yếu là hình tam giác, sóng nước, cây hoa, đồ vật được thiết kế chạy dọc theo chiều dài tấm thổ cẩm. Để tạo hoa văn, các màu sắc của cuộn len phải được xử lý khéo léo trên tấm nền chủ đạo. Ngoài phối các cuộn len đa sắc, tôi còn kết hợp thêm dây kim tuyến cho sản phẩm sặc sỡ, đẹp mắt. Tôi tranh thủ buổi tối để dệt sản phẩm, còn ban ngày tôi đi làm rẫy. Do thời gian dệt vào buổi tối nên một tấm thổ cẩm phải mất một tuần, có khi cả tháng mới hoàn thành. Hiện nay, tôi còn may đồng phục truyền thống để bán cho người dân tại địa phương. Trong đó, riêng tấm vải thổ cẩm tôi bán 550 ngàn đồng, còn bộ đồng phục nam, nữ may sẵn tôi bán dao động 1,5-2 triệu đồng/bộ, trẻ em 200-500 ngàn đồng/bộ”-chị H’Nghí bộc bạch.

z5948486586629-24b624761a353b42047947a5c4063df1-3682.jpg
Các sản phẩm thổ cẩm của chị Rah Lan H'Nghí. Ảnh: R.H

Không chỉ giữ nghề, chị H’Nghí luôn sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm với các chị em khác trong buôn về phương pháp, cách dệt thổ cẩm truyền thống. Chị Nay H’Tlốp (SN 1994, cùng buôn Toát) bày tỏ: "Hiện nay, các sản phẩm thổ cẩm ở chợ rất nhiều, giá thành rẻ nên đa số chị em không còn mặn mà với dệt thổ cẩm truyền thống. Chứng kiến nghề dệt đang dần mất đi, năm 2022, tôi bắt đầu học dệt thổ cẩm từ chị H’Nghí. Ban đầu, tôi dệt hay bị lỗi, các sản phẩm làm ra không đẹp nên nhiều lần phải làm đi làm lại mới được. Bây giờ, tôi đã biết dệt các sản phẩm thổ cẩm đơn giản, còn phần tạo hoa văn truyền thống tôi vẫn phải học thêm ở chị H’Nghí nhiều hơn nữa".

Trao đổi với P.V, bà Trần Thị Thắng-Chủ tịch Hội liên hiệp Phụ nữ xã Ia Rsươm-thông tin: Chị H’Nghí là người dệt thổ cẩm giỏi và có tiếng ở buôn Toát. Để lưu giữ bản sắc văn hóa truyền thống, tháng 7-2022, Hội liên hiệp Phụ nữ xã đã thành lập Câu lạc bộ dệt thổ cẩm buôn Toát với 15 thành viên. Tham gia câu lạc bộ ngoài trao đổi, chia sẻ kinh nghiệm với nhau, các thành viên tạo ra sản phẩm để bán tạo thêm thu nhập.

“Chị H’Nghí là chủ nhiệm Câu lạc bộ dệt thổ cẩm buôn Toát. Từ khi thành lập, chị đã tích cực truyền dạy dệt thổ cẩm và cùng với các thành viên kết nối bán sản phẩm”-bà Thắng cho biết thêm.

Có thể bạn quan tâm

Giữ hương rượu cần Ia Peng

Giữ hương rượu cần Ia Peng

(GLO)- Nhiều năm qua, bà con Jrai ở buôn Sô Ma Hang B (xã Ia Peng, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) đang từng ngày lưu giữ hương rượu cần truyền thống như một cách bảo tồn nét văn hóa của dân tộc mình.

Chờ đợi tầm xuân

Chờ đợi tầm xuân

(GLO)- Tầm xuân đã trở thành cái tên rất quen thuộc với chúng ta, nằm lòng như mấy câu lục bát: “Trèo lên cây bưởi hái hoa/Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân/Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc/Em có chồng anh tiếc lắm thay”.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nếp nhăn của mẹ

(GLO)- Từ lúc còn nhỏ, tôi đã quen với hình ảnh của mẹ-một người phụ nữ cần mẫn, tảo tần từ sáng đến tối. Mẹ như bông lúa chín, dẻo dai trước nắng mưa nhưng vẫn mang trên mình những dấu ấn của thời gian. 

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bảng lảng mùa sương

(GLO)- Chiếc xe bắt đầu sang số, nhấn ga để vào địa phận đèo dốc. Trước mặt chúng tôi, sương giăng đầy. Sương bao trùm đỉnh núi, bám phủ quanh rừng cây, buông mình lên những vạt cỏ, xóa luôn dấu vết con đường quanh co, khúc khuỷu. Kính xe mờ, mặt người đẫm lạnh.

Minh họa: Huyền Trang

Nẻo về Pleiku

(GLO)- Tôi ngồi gõ những dòng này vào ngày đầu tiên thí điểm mở thông tuyến đường Trần Hưng Đạo đoạn đi qua phía trước Tượng đài Bác Hồ với các dân tộc Tây Nguyên (TP. Pleiku).

Màu xoan thương nhớ

Màu xoan thương nhớ

(GLO)- Trong những chiều hoa rụng, mẹ nói với bố là mẹ nhớ quê, nhớ cây xoan già bên cạnh cầu ao. Mẹ kể, sau ngày mẹ lấy chồng, ông ngoại đã xẻ hết cây xoan quanh nhà để ngâm dưới ao. Ông bảo phải ngâm trước mới kịp để sau này có gỗ cho bố mẹ làm nhà.

Hương phố, hương đồi

Hương phố, hương đồi

(GLO)- Thường thì khi gắn bó với một nơi quá quen thuộc, chúng ta hay mặc nhiên nghĩ rằng những gì đang hiện diện là hết sức bình thường, chẳng đáng bận tâm. Chỉ đến khi xa vắng mới thấy lòng thật chông chênh, khắc khoải.