Phụ nữ làng Pốt gìn giữ nghề dệt thổ cẩm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nhiều năm qua, phụ nữ làng Pốt (xã Song An, thị xã An Khê, tỉnh Gia Lai) vẫn miệt mài bên khung cửi tạo ra những sản phẩm váy, áo, khăn, khố đặc sắc và truyền dạy kỹ thuật nghề dệt thổ cẩm cho con cháu mình.

Đến làng Pốt, không khó bắt gặp hình ảnh các bà, các mẹ ngồi bên hiên nhà vừa trông cháu vừa ngồi vào khung cửi dệt chiếc khăn, váy áo, cái khố, bộ mền để tặng con, cháu mình. Bằng cách này, những phụ nữ lớn tuổi, thạo nghề, không chỉ thỏa niềm đam mê với khung cửi, sợi chỉ màu sắc, hoa văn phong phú mà còn lan tỏa tình yêu nghề dệt thổ cẩm truyền thống của cha ông cho thế hệ trẻ.

Bà Đinh Thị Lót (àng Pốt, xã Song An, thị xã An Khê) tự hào khoe tấm áo thổ cẩm với nhiều họa tiết, hoa văn đẹp tự tay bà dệt. Ảnh: Ngọc Minh

Bà Đinh Thị Lót (àng Pốt, xã Song An, thị xã An Khê) tự hào khoe tấm áo thổ cẩm với nhiều họa tiết, hoa văn đẹp tự tay bà dệt. Ảnh: Ngọc Minh

Bà Đinh Thị Lót (SN 1949) cho biết: Bà có 3 người con trai và 2 người con gái. Những người con dâu, con gái đều biết nghề dệt thổ cẩm, nhưng do bận làm lụng phát triển kinh tế nên ít có thời gian để dệt. Hơn 3 năm nay, con gái út của bà sinh con đầu lòng, bà không đi làm nương rẫy nữa mà ở nhà trông cháu. Tranh thủ lúc cháu ngủ, bà lại ngồi vào khung cửi để dệt.

“Nghề dệt thổ cẩm không nặng nhọc nhưng đòi hỏi sự kiên trì, tỉ mẩn và mất nhiều thời gian. Những sản phẩm không quá cầu kỳ như tấm vải địu con, mền, dây cột đầu dệt từ 5-15 ngày, còn váy áo phụ nữ, khố của đàn ông có nhiều họa tiết, hoa văn cầu kỳ phải dệt gần 1 tháng, thậm chí 2-3 tháng mới xong. Sản phẩm có nhiều hoa văn đồng đều, sắc sảo thì sản phẩm đó càng có giá trị”-bà Lót chia sẻ.

Gần 60 năm gắn bó với nghề dệt thổ cẩm, bà Lót tạo ra nhiều sản phẩm bền đẹp có họa tiết, hoa văn độc đáo. Bà dành toàn bộ số sản phẩm dệt được để gia đình sử dụng, tặng cho con, cháu và người thân. “Đời sống mỗi ngày một hiện đại, trong khi đó lớp trẻ không mặn mà với nghề dệt thổ cẩm truyền thống, theo thời gian nghề dệt thổ cẩm sẽ bị mai một ít nhiều. Tôi cố gắng dệt vài bộ tặng người thân coi như tấm lòng của người bà, người mẹ dành cho con cháu. Qua đó mong muốn lớp cháu con biết giữ gìn, trân quý nghề dệt thổ cẩm truyền thống ông cha”-bà Lót trải lòng.

Theo phong tục ông bà xưa, gia đình bà Đinh Thị Lót (bìa phải ở làng Pốt, xã Song An, thị xã An Khê) thường trồng cây bông để chia cho người mất để sang thế giới bên kia tiếp tục nghề dệt thổ cẩm. Ảnh: Ngọc Minh

Theo phong tục ông bà xưa, gia đình bà Đinh Thị Lót (bìa phải ở làng Pốt, xã Song An, thị xã An Khê) thường trồng cây bông để chia cho người mất để sang thế giới bên kia tiếp tục nghề dệt thổ cẩm. Ảnh: Ngọc Minh

Chỉ tay về cuối vườn nơi có những cây bông trồng xen trong đám bắp, bà Lót tâm sự: “Năm nay tôi 75 tuổi, ngồi dệt chừng 20 phút là lưng đau, tay chân nhức mỏi. Với kinh nghiệm, kỹ thuật học hỏi được tôi đã chỉ bảo, hướng dẫn cho các con và chị em trong làng. Mai này về với ông bà tôi cũng yên lòng. Theo phong tục của người Bahnar tại xã Song An, khi người chết là đàn ông hay đàn bà ngoài được chia ghè, nồi, chén, đĩa còn được chia một nhúm hạt bông để sang thế giới bên kia tiếp tục trồng bông, kéo sợi, dệt vải như cách nghĩ ông bà xưa trần sao âm vậy. Chính vì điều này mà cây bông luôn hiện hữu trong vườn và nghề dệt thổ cẩm sẽ được lưu truyền mãi cho thế hệ mai sau”.

Chị Định Thị Nhớp (bìa trái, làng Pốt, xã Song An, thị xã An Khê) học hỏi cách dệt hoa văn khó từ các chị trong làng. Ảnh: Ngọc Minh

Chị Định Thị Nhớp (bìa trái, làng Pốt, xã Song An, thị xã An Khê) học hỏi cách dệt hoa văn khó từ các chị trong làng. Ảnh: Ngọc Minh

Từ nhỏ, chị Định Thị Nhớp được bà ngoại và mẹ dạy: Con gái phải biết nghề dệt thổ cẩm, sau còn dệt váy, áo cho mình, cho chồng, cho con. Vì thế, mỗi lần thấy mẹ dệt thổ cẩm, chị thường chăm chú đứng xem, học lỏm. Được bà và mẹ tận tình chỉ bảo, cộng với sự chịu khó tìm tòi, học hỏi, năm 15 tuổi chị Nhớp đã nắm bắt được quy trình kỹ thuật bật bông, kéo sợi, đưa thoi, luồn chỉ, dệt váy áo có hoa văn sặc sỡ, bắt mắt.

“Trước đây, các bà, các mẹ thường se sợi bông của cây bông và nhuộm màu từ các loại củ, quả vỏ, lá cây tự nhiên. Hiện nay, nguyên liệu tự nhiên khan hiếm, công đoạn tạo sợi truyền thống không còn thực hiện, thay vào đó chị em mua chỉ sợi, len màu về dệt. Chúng tôi thường dệt thổ cẩm vào những lúc nông nhàn, buổi tối; không ai bảo ai, tự ngồi vào khung cửi chăm chỉ dệt váy áo, khố, hoàn thiện một số công đoạn dở dang. Từ đó, nghề dệt thổ cẩm được lưu truyền qua bàn tay khéo léo của bao thế hệ phụ nữ trong làng”-chị Nhớp tự hào nói.

Tranh thủ những lúc nông nhàn, sớm tối, các bà, các mẹ ở làng Pốt, xã Song An, thị xã An Khê lại cần mẫn hướng dẫn con em mình dệt vải. Ảnh: Ngọc Minh

Tranh thủ những lúc nông nhàn, sớm tối, các bà, các mẹ ở làng Pốt, xã Song An, thị xã An Khê lại cần mẫn hướng dẫn con em mình dệt vải. Ảnh: Ngọc Minh

Chi hội trưởng Chi hội phụ nữ làng Pốt Đinh Thị Quế cho hay: Làng Pốt có hơn 110 hội viên, phụ nữ, trong đó 80% chị em biết nghề dệt thổ cẩm. Có được kết quả này là nhờ chính quyền địa phương, hội cấp trên, Chi bộ và Ban Nhân dân thôn thường xuyên tuyên truyền, vận động dân làng gìn giữ và phát huy phong tục, tập quán, truyền thống tốt đẹp; khuyến khích người dân mặc trang phục truyền thống tại các sự kiện giao lưu văn hóa văn nghệ, dịp lễ, Tết, ngày hội đại đoàn kết toàn dân tộc, trong các lễ hội; khuyến khích hội viên phụ nữ duy trì, phát triển nghề dệt, tham gia các hội thi dệt thổ cẩm. “Thông qua các hoạt động này đã tạo điều kiện cho chị em, dân làng gìn giữ bản sắc văn hóa mà cha ông bao đời để lại”-chị Quế chia sẻ.

Mỗi dịp lễ hội, hội viên, phụ nữ làng Pốt, xã Song An, thị xã An Khê thường cho các con mặc trang phục truyền thống để lan tỏa tình yêu, trân quý nghề dệt thổ cẩm cuẩ cha ông. Ảnh: Ngọc Minh

Mỗi dịp lễ hội, hội viên, phụ nữ làng Pốt, xã Song An, thị xã An Khê thường cho các con mặc trang phục truyền thống để lan tỏa tình yêu, trân quý nghề dệt thổ cẩm cuẩ cha ông. Ảnh: Ngọc Minh

Xoay quanh vấn đề gìn giữ và phát huy nghề dệt thổ cẩm truyền thống tại làng Pốt, bà Đặng Thị Hiếu-Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ xã Song An cho biết: Xã có 5 thôn và 1 làng. Thời gian qua, cấp ủy, chính quyền địa phương đã tích cực tuyên truyền, vận động, khuyến khích các nghệ nhân, người dân thạo nghề dệt thổ cẩm truyền dạy cho thế hệ trẻ, nhất là con cháu trong gia đình; tạo điều kiện cho hội viên, phụ nữ làng Pốt tham gia các lớp đào tạo nghề dệt thổ cẩm để từng bước nâng cao tay nghề cho chị em. Hàng năm, Hội cũng đăng ký tham gia các sự kiện văn hóa do thị xã tổ chức nhằm tạo cơ hội cho chị em giao lưu, học hỏi, chia sẻ kinh nghiệm dệt vải.

“Năm 2023, làng Pốt tham gia ngày hội văn hóa các dân tộc thiểu số thị xã An Khê lần thứ I diễn ra tại làng Hòa Bình (xã Tú An), hội viên, phụ nữ đã giành giải nhất phần thi dệt thổ cẩm. Đây là niềm vui, tự hào không chỉ của chị em mà còn của xã, của bà con để tiếp tục duy trì, phát triển nghề dệt thổ cẩm tại làng Pốt”-bà Hiếu thông tin.

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lê Thị Kim Sơn: Đa mang ánh chiều

Thơ Lê Thị Kim Sơn: Đa mang ánh chiều

(GLO)- "Đa mang ánh chiều" của tác giả Lê Thị Kim Sơn là chiêm nghiệm về sự mong manh của thời gian và cả cảm giác cô đơn, lạc lõng khi đối diện với ánh chiều tắt dần. Mạch cảm xúc bài thơ diễn ra trong một không gian yên ả, tưởng chừng như thanh bình nhưng lại chất chứa nhiều nỗi niềm sâu kín...

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

(GLO)- Phố núi Pleiku (tỉnh Gia Lai) hơn nửa thế kỷ trước có gì thú vị? Triển lãm ảnh “Ký ức Pleiku” diễn ra tại Bảo tàng tỉnh từ ngày 24-1 đến 21-2 đưa người xem bước vào chuyến du hành trở về Pleiku xưa, thêm cơ sở so sánh với sự phát triển không ngừng của đô thị trung tâm khu vực Bắc Tây Nguyên.

Thanh âm quê nhà

Thanh âm quê nhà

(GLO)- Sinh ra vào những năm đầu thập niên 70 của thế kỷ XX, tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa xanh mướt, con đường làng quanh co và những ngôi nhà tranh đơn sơ mộc mạc. Quê nhà dẫu còn nghèo khó nhưng lại chứa đựng biết bao kỷ niệm đẹp đẽ, khó quên.

Cỏ xanh về phía cũ

Cỏ xanh về phía cũ

(GLO)- Bài thơ “Cỏ xanh về phía cũ” của Vân Phi như một bức tranh ký ức trầm lắng về mái ấm gia đình, nơi thời gian dường như lặng lẽ quay trở lại qua những hình ảnh quen thuộc, giản dị thấm đượm tình cảm và ký ức sâu sắc khiến người ta thổn thức.

Giấc mơ xanh

Giấc mơ xanh

(GLO)- Mùa xuân có muôn vàn con đường mở ra trước mắt. Mới hôm nào giá rét đẩy ta đến bờ sông sụt lở, thấy bi quan, lo lắng thì giờ đây, mùa xuân như bến mơ, có con đò sẵn đợi.

Lễ báo hiếu: Thơm thảo tấm lòng con cái

Lễ báo hiếu, thơm thảo tấm lòng con cái

(GLO)- Trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, người Bahnar luôn nhắc nhau: “Phải kính trọng cha mẹ như mặt trăng, kính trọng ông bà như mặt trời”. Khi đã trưởng thành, con cái đều nghĩ đến việc tổ chức lễ báo hiếu cha mẹ (teh nhung ăn kră).

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

(GLO)- UBND tỉnh Gia Lai ban hành QĐ số 60/2024/QĐ-UBND quy định chi tiết tiêu chuẩn xét tặng danh hiệu “Gia đình văn hóa”, “Thôn, tổ dân phố văn hóa”, “Xã, phường, thị trấn tiêu biểu” để hướng dẫn thực hiện, bảo đảm phù hợp với đặc thù văn hóa và tình hình kinh tế-xã hội của địa phương.

Mùa đót

Mùa đót

(GLO)- Mỗi khi trời đất được sưởi ấm dần từ những tia nắng mùa xuân, cây lá bên đường xanh non nảy lộc, hoa tươi thắm sắc, tôi lại bâng khuâng nhớ về những điều gần gụi. Thoáng thấy dáng má cặm cụi bên hiên ngồi tết lại cây chổi đót đã bung ra những lạt mây, tôi chợt nhớ về những mùa đót cũ.

Hội đồng Di sản văn hóa Quốc gia vừa họp, bỏ phiếu thống nhất đề xuất Thủ tướng Chính phủ công nhận Quần thể di tích Tây Sơn Thượng đạo là di tích quốc gia đặc biệt. Ảnh: Ngọc Minh

Chuyện làm hồ sơ di tích Tây Sơn Thượng đạo

(GLO)- Cuối thập niên 80 của thế kỷ trước, những người làm công tác di sản văn hóa (như cách gọi ngày nay) của tỉnh Gia Lai-Kon Tum bắt tay vào việc thu thập thông tin để làm hồ sơ di tích đề nghị xếp hạng, trong đó có hồ sơ di tích Tây Sơn Thượng đạo.

Chùa Bửu Minh (huyện Chư Păh)

Vọng tiếng chuông ngân

(GLO)- Trên địa bàn tỉnh Gia Lai có nhiều ngôi chùa bắt đầu bằng chữ Bửu như chùa Bửu Minh (huyện Chư Păh), Bửu Thắng, Bửu Nghiêm, Bửu Hải (TP. Pleiku). Riêng cái tên Bửu Tịnh được đặt cho 2 ngôi chùa, 1 ở Ayun Pa, 1 ở Krông Pa. Nhà tôi ở gần chùa Bửu Tịnh (xã Phú Cần, huyện Krông Pa).