Mừng tuổi mẹ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- “Mỗi mùa xuân sang, mẹ tôi già thêm một tuổi...”. Tôi đứng lặng bên cửa sổ nhìn tháng Giêng chớm nụ, trong lòng chợt ngân lên ca từ ấy.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Bốn mùa, đất trời sẽ lại bắt đầu như một bài thơ. Nhưng điểm qua những gì đã cũ, tôi thấy thời gian dạy cho mình thật nhiều điều quý giá. Một trong số đó là biết chấp nhận sự thật về sự rã rời của năm tháng. Trong khi tôi luôn khát khao được “sống đến vô cùng, như một tế bào, mà ý nghĩa và khát vọng duy nhất là sự tồn tại vô hạn”. Tự nhiên nói đến đây, giữa những sôi nổi và bí ẩn đang đón chờ phía trước, tôi lại nghĩ về mẹ.
Có thể “mừng tuổi mẹ” chỉ là một cách nói. Vì có một điều giản đơn mà tôi tin bất kỳ người con trưởng thành nào cũng sợ, đó là mỗi ngày nhìn thấy mẹ già đi. Tôi chưa bao giờ lãng quên tuổi mẹ, nhưng nhớ để mà lo âu, nhớ để mà bất lực thì tôi không dám đối diện. Nhất là khi biết mình đã tiêu phí cả một quãng đời có mẹ.
Dạo này, tôi biết mẹ nhiều đêm thức trắng vì nhức tay, mỏi gối. Bệnh già đã thành quy luật. Đâu đó, trong giấc mơ tôi, mẹ bỗng thành hạc trắng xa khơi, để lại một đóa hồng cô lẻ. Tảng sáng, thấy rõ ảo ảnh đêm qua chỉ là một cảm thức mơ hồ nhưng sao lại khiến mình đau lòng đến thế.
5 năm, 10 năm hay bao lâu nữa để ta biết rằng còn mẹ là diễm phúc, như một thân cây biết mình đang tràn dưỡng trí giữa đất trời. Thương về… mẹ có lẽ bao giờ cũng là quá muộn. Sẽ chẳng còn bao lâu nữa… Tôi luôn sống với cái ý nghĩ như thế, nhất là ngay trước và sau giấc ngủ. Một mùa xuân nào đó, khi chuyến phiêu lưu cuối cùng kết thúc, tôi sẽ ngồi rét run giữa những mảnh vụn ký ức? Làm sao có thể giữ mẹ cho những sớm mai và cả những hoàng hôn trong cuộc đời bé nhỏ của tôi. Làm sao để thời gian thôi “rắc tro lên mái tóc” mẹ. Biết làm sao...   
Mùa xuân đến để gọi chúng ta trở về. Về với mẹ cơm rau, áo cộc vẫn thấy hạnh phúc, bình yên. Từ mái nhà của mẹ, tôi cất bước vào cuộc mưu sinh và cũng từ những cuộc mưu sinh mệt mỏi quay về để xin làm một chiếc chén rỗng hứng lấy những giọt yêu thương sánh đậm và ngọt ngào trong lòng mẹ. Với cuộc đời, tôi không định danh được mình. Còn trong lòng mẹ, tôi muôn đời chỉ là một chiếc chén rỗng mà thôi.
Một buổi sớm ở ngoại ô thành phố, tháng Giêng mang theo bao nhiêu thanh sắc tươi đẹp của đất trời và cũng gợi thật nhiều nỗi suy tư. Mùa xuân làm dịu đi tất thảy những ngột ngạt của cuộc đời dù trong thoáng chốc. Tôi biết ơn mùa xuân và tháng Giêng vì đã cho tôi cơ hội được chậm lại mỗi bước chân, lắng lại từng nhịp thở giữa cuộc sống xoay vần để nghĩ về tuổi mẹ, để tự lay mình thức tỉnh. Và, “Dù biết như thế tôi vẫn phải tin/Tôi vẫn phải tin mẹ đang còn trẻ...”.
LỮ HỒNG

Có thể bạn quan tâm

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.