Mưa tháng 10

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Pleiku đã vào tháng 10. Mùa mưa năm nay đến muộn. Những cơn mưa rả rích, tí tách trong khí hậu chớm đông, lành lạnh của ngày chuyển mùa.
Mưa đi qua để lại màn sương mù giăng giăng khắp phố. Sáng nào đi làm sớm, tôi cũng như bước vào chốn bồng lai tiên cảnh. Đi cách 10 m đã không thấy được nhau. Vẻ đẹp mờ ảo của sương mù Phố núi cộng với thời tiết se lạnh đủ để những cơn buồn ngủ tan đi nhanh chóng. Tôi nhớ có người bạn lần đầu tiên lên Pleiku đã thích mê sương mù. Bạn bảo, Pleiku nhỏ xinh, không xô bồ và đầy mê hoặc.
Những buổi sáng Pleiku mưa, dọc đường Nguyễn Du loang loáng nước, những cây cổ thụ càng làm cho thành phố thêm màu cổ tích. Tôi nhớ lúc nhỏ nơi nhà tôi ở đầy thông. Những cây thông thật to, sừng sững và đẹp một cách lạ lùng.
Bản thân tôi có một tình yêu không thể nói thành lời với những cây cổ thụ, bởi cây như một người bạn, một chứng nhân lịch sử, qua bao nhiêu biến cố vẫn vươn mình trước sóng gió cuộc đời. Bây giờ, nhiều nơi, cổ thụ đã nhường chỗ cho sự phát triển của thành phố. Khi đi giữa một con đường đầy nắng, tôi lại tiếc những con đường rợp bóng cây. Dù vậy, tôi vẫn yêu Pleiku đến lạ.
Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Những buổi sáng mưa rảnh rỗi, tôi lười chẳng muốn ra khỏi cái chăn ấm áp mà mình đang quấn tròn như cái tổ. Tự thưởng cho mình giấc ngủ nướng chỉ để cảm nhận thêm một chút hơi ấm. Mưa, sợ nhất là áo quần luôn trong tình trạng âm ẩm. Ngày nay, với những thiết bị như bàn ủi, máy sưởi tiện dụng thì không phải lo đồ ẩm và có mùi khó chịu nữa.
Tôi nhớ ngày xưa, nhà tôi thường dùng bàn ủi con gà được làm bằng gang, bên trong bỏ than, cầm nặng trịch. Những chiếc áo được mẹ là thẳng thớm và phẳng phiu đến nỗi tôi không nỡ mặc vì sợ nhăn mất bộ đồ. Qua thời gian, chiếc bàn ủi con gà cũng biến mất lúc nào không hay và trở thành hoài niệm...
Thật thú vị khi một buổi sáng nào đó ngồi nhấm nháp ly cà phê nơi góc phố, nghe dư âm từng giọt đắng, ngắm dòng người qua lại giữa cơn mưa phảng phất sương mù. Tôi biết, chẳng nơi đâu tôi dành nhiều tình yêu như Pleiku. Nơi có biết bao niềm thương mến.
LÊ VI THỦY

Có thể bạn quan tâm

Vui buồn phóng viên cơ sở

Vui buồn phóng viên cơ sở

(GLO)- Với đội ngũ phóng viên ở cơ sở-những người đang công tác tại các trung tâm văn hóa-thông tin và thể thao (VH-TT-TT), việc vừa khai thác thông tin, chụp ảnh, quay phim, viết tin bài, dựng hình, đọc phát thanh... là chuyện thường ngày.

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Thông tin liên lạc xưa và nay - Bộ tem như tái hiện quá trình phát triển của ngành viễn thông và báo chí, đưa chúng ta quay trở về những ký ức từ thưở sơ khai với con tem đầu tiên dán trên bức thư tay gói giấy cho đến các hình thức liên lạc, các loại hình báo chí hiện đại như ngày nay.

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

(GLO)- Đó là chỉ đạo của đồng chí Hồ Văn Niên-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh tại hội nghị “Gặp mặt, biểu dương người làm báo tiêu biểu” và trao Giải Báo chí tỉnh Gia Lai lần thứ XIV diễn ra vào chiều 17-6 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

100 năm đồng hành cùng dân tộc

100 năm đồng hành cùng dân tộc

(GLO)- Chúng ta tự hào đã có một nền Báo chí cách mạng với thế hệ những nhà báo-chiến sĩ vừa cầm bút, vừa cầm súng ở tuyến đầu, sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc, với hơn 500 nhà báo là liệt sĩ, nhiều nhà báo mang thương tật suốt đời nhưng vẫn không ngừng lao động, cống hiến cho đất nước, Nhân dân.

Báo chí trong thời đại AI

Báo chí trong thời đại AI

(GLO)- Sẽ không quá khi nói rằng, chúng ta đang ngày ngày hít thở trong bầu không khí “số”. Sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ nói chung và trí tuệ nhân tạo (AI) đang đưa các ngành nghề vào cuộc chạy đua để không bị tụt hậu. Báo chí càng không ngoại lệ.

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

null