Mưa tháng 10

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Pleiku đã vào tháng 10. Mùa mưa năm nay đến muộn. Những cơn mưa rả rích, tí tách trong khí hậu chớm đông, lành lạnh của ngày chuyển mùa.
Mưa đi qua để lại màn sương mù giăng giăng khắp phố. Sáng nào đi làm sớm, tôi cũng như bước vào chốn bồng lai tiên cảnh. Đi cách 10 m đã không thấy được nhau. Vẻ đẹp mờ ảo của sương mù Phố núi cộng với thời tiết se lạnh đủ để những cơn buồn ngủ tan đi nhanh chóng. Tôi nhớ có người bạn lần đầu tiên lên Pleiku đã thích mê sương mù. Bạn bảo, Pleiku nhỏ xinh, không xô bồ và đầy mê hoặc.
Những buổi sáng Pleiku mưa, dọc đường Nguyễn Du loang loáng nước, những cây cổ thụ càng làm cho thành phố thêm màu cổ tích. Tôi nhớ lúc nhỏ nơi nhà tôi ở đầy thông. Những cây thông thật to, sừng sững và đẹp một cách lạ lùng.
Bản thân tôi có một tình yêu không thể nói thành lời với những cây cổ thụ, bởi cây như một người bạn, một chứng nhân lịch sử, qua bao nhiêu biến cố vẫn vươn mình trước sóng gió cuộc đời. Bây giờ, nhiều nơi, cổ thụ đã nhường chỗ cho sự phát triển của thành phố. Khi đi giữa một con đường đầy nắng, tôi lại tiếc những con đường rợp bóng cây. Dù vậy, tôi vẫn yêu Pleiku đến lạ.
Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Những buổi sáng mưa rảnh rỗi, tôi lười chẳng muốn ra khỏi cái chăn ấm áp mà mình đang quấn tròn như cái tổ. Tự thưởng cho mình giấc ngủ nướng chỉ để cảm nhận thêm một chút hơi ấm. Mưa, sợ nhất là áo quần luôn trong tình trạng âm ẩm. Ngày nay, với những thiết bị như bàn ủi, máy sưởi tiện dụng thì không phải lo đồ ẩm và có mùi khó chịu nữa.
Tôi nhớ ngày xưa, nhà tôi thường dùng bàn ủi con gà được làm bằng gang, bên trong bỏ than, cầm nặng trịch. Những chiếc áo được mẹ là thẳng thớm và phẳng phiu đến nỗi tôi không nỡ mặc vì sợ nhăn mất bộ đồ. Qua thời gian, chiếc bàn ủi con gà cũng biến mất lúc nào không hay và trở thành hoài niệm...
Thật thú vị khi một buổi sáng nào đó ngồi nhấm nháp ly cà phê nơi góc phố, nghe dư âm từng giọt đắng, ngắm dòng người qua lại giữa cơn mưa phảng phất sương mù. Tôi biết, chẳng nơi đâu tôi dành nhiều tình yêu như Pleiku. Nơi có biết bao niềm thương mến.
LÊ VI THỦY

Có thể bạn quan tâm

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.