Mùa móc chín

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi sinh ra ở vùng gò đồi thuộc miền Trung và có một tuổi thơ đầy ắp những kỷ niệm khó phai mờ. Miền Trung tuy nhiều nắng gió, lắm rủi ro nhưng bù lại trời cho nhiều cây xanh trái ngọt bốn mùa. Cuối hè sang thu, tiết trời mát dịu, những trái sim, trái móc bắt đầu chín tới. Gò đồi như rộng mở, mời gọi đám trẻ chăn bò và học trò làng trên xóm dưới tung tăng khám phá “kho báu” mà thiên nhiên ban tặng.
Đất gò ở quê thường là những vùng đất xấu bị bỏ hoang hóa, ít cây cao bóng mát nhưng nhiều bụi rậm, cây gai. Dân làng tôi chọn những mảnh đất trống ven đồi để an táng người quá cố. Nhiều thế hệ trôi qua, bên cạnh cây đa, miếu thổ thần thì gò đồi cũng trở thành một mảnh “hồn quê” gắn bó cùng mọi người với bao buồn vui trong cuộc đời. Chúng tôi lớn lên cùng cây sim, cây móc ở góc quê ấy như con chim yêu tổ, như nước suối nhớ nguồn. Tôi nhớ từng bụi dủ dẻ, từng khóm gai cứt cu trên gò đồi khô cằn. Và, tất nhiên không quên những bụi sim, khóm móc thân thương đầy trái, trĩu cành trong mùa chờ đợi. Trái móc chín lai rai từ cuối hạ kéo dài đến giữa thu. Cứ mỗi chiều trên đồi móc trở về, lũ trẻ làng tôi nhìn đứa nào miệng lưỡi cũng tô một màu đen sẫm, trông thật buồn cười.
Không ai vun trồng, nhưng người mẹ thiên nhiên vùng đất cỗi quê nghèo ở làng tôi lại ưu ái với cây móc rừng. Dưới cái nắng hè oi bức, khu gò đồi như cái chảo rang. Nhưng cứ đến mùa khai hoa nở nhụy, những bụi móc vẫn trỗi dậy xanh tươi với sức sống diệu kỳ. Khi những chùm hoa móc tím bắt đầu bung nở như ngàn tia nắng ấm giữa mùa xuân, chúng đẹp đến ngỡ ngàng, chẳng ai tin đó là loài hoa hoang dại. Chúng tôi ngắm hoa mà mong đợi đến ngày những chùm móc chín mọng đầu mùa, lóng lánh đen như ngọc…
Minh họa: Thủy Ngọc
Minh họa: Thủy Ngọc
Mẹ tôi kể rằng, ngày xưa, ở khu rừng Sầm hoang vu, có cậu bé rất hiền lành, tốt bụng chăn trâu cho phú hộ. Một hôm, cậu để lạc mất con nghé. Sợ ông chủ phạt nặng vì để mất trâu, cậu ta ra sức đi tìm khắp khu rừng cho đến khi trời tối sầm mà con nghé vẫn bặt vô âm tín. Cậu nghĩ, có lẽ con nghé đã bị chúa sơn lâm bắt rồi. Chuyến này thì ông chủ không tha cho tội để mất trâu. Đêm ấy, cậu không dám lùa trâu về làng. Vừa mệt vừa đói khát, cậu dắt đàn trâu đến bên dòng suối trong rừng để trú ngụ qua đêm rồi trèo lên một tảng đá cao nằm nghỉ. Cậu thiếp đi lúc nào không hay. Nửa đêm tỉnh giấc, dưới ánh trăng đầu tháng mờ ảo, cậu không tin vào mắt mình, dưới dòng suối đang chảy róc rách, một nhóm con gái xinh đẹp trút bỏ xiêm y đang hồn nhiên vui đùa tắm mát. Quá bất ngờ, cậu bé chăn trâu nằm yên lặng quan sát. Trong lúc quờ quạng, cậu ta đụng phải hòn đá nhỏ lăn xuống vực. Nghe tiếng động, các cô gái nhìn lên và phát hiện có người trên tảng đá gần suối. Vừa hoảng hốt vừa ngượng ngùng, các cô đều ngồi sụp xuống dòng nước lấy tay che mặt. Cậu bé chăn trâu cảm thấy động lòng. Nhìn xuống bụi cây dại gần đó, những bộ xiêm y lộng lẫy của các cô đang còn đung đưa trước gió. Biết các cô gái mắc cỡ không dám lên bờ lấy xiêm y, cậu bước xuống nhặt tất cả đồ đạc đang mắc trên cành cây đem đến bờ suối đặt lên hòn đá khô ráo gần nơi các cô tắm. Rồi cậu ta tế nhị quay mặt bỏ đi… Thấy cậu bé không tinh nghịch mà còn tỏ ra muốn giúp mình, các cô gái yên tâm lên bờ mặc lại xiêm y. Cậu ta lang thang một hồi rồi quay lại với đàn trâu đang nằm nghỉ. Nhìn xuống dòng suối, các cô gái đã biến tự lúc nào. Trời bắt đầu hừng sáng. Điều ngạc nhiên là con nghé lạc đàn hồi chiều, giờ thấy trở lại nằm giữa bầy trâu mẹ. Mừng quá, cậu chạy lại vỗ về con nghé: “Mi đi đâu mà giờ mới về?… Tao tìm mi mỏi mệt luôn!”.
Khi nỗi lo mất trâu đã vơi đi thì cơn đói đang dày vò cậu ta. Định tìm vài thứ quả rừng để lót bụng, cậu đi ngang bụi cây mà các cô đã treo xiêm y hồi hôm. Như có một phép lạ, từng chùm trái chín mọng lúc lỉu trên cành cây dại như mời gọi. Cậu hái chùm quả chín bằng hạt đậu phộng bỏ vào miệng ăn thử. Trời ơi, nó ngon ngọt và có pha vị chua, chát nhưng thơm hơn trái trâm. Cậu bé chăn trâu vui sướng, ngồi ăn cho đến no bụng. Khi bước xuống dòng suối trong mát để vốc nước uống, cậu ngạc nhiên soi bóng mình, thấy miệng lưỡi nhuộm toàn màu xanh đen. Cậu cố rửa hoài mà không sạch. Biết rằng màu nhuộm ấy là do chính trái cây vừa ăn, cậu ta yên tâm và cảm thấy khoan khoái vô cùng. Chiều hôm đó, khi lùa trâu về nhà, cậu đem chuyện hôm qua ở lại trên rừng kể cho ông chủ nghe. Câu chuyện được lan truyền khắp cả xóm. Người làng thấy lạ nên kéo nhau lên rừng hái quả. Từ đó, người ta gọi loài cây dại mọc thành bụi này là móc rừng hay là cây sầm đá, có nơi gọi là sầm móc.
Ngày nay, đồi móc quê tôi đã không còn nữa. Những chùm móc chín mọng trong ký ức cũng trở thành cổ tích như câu chuyện mẹ kể ngày xưa.
BÙI QUANG VINH

Có thể bạn quan tâm

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

(GLO)- Chồng tôi nhận quyết định chuyển công tác vào một sáng cuối tháng Năm, khi sương vẫn còn giăng mờ trên những con dốc quen thuộc của phố núi Pleiku. Tin anh phải xuống Quy Nhơn theo diện hợp nhất 2 tỉnh không bất ngờ.

Bảo vật quốc gia ngai vua triều Nguyễn đặt tại Điện Thái Hòa, Đại Nội Huế.

Phục chế ngai vàng triều Nguyễn: Trả lại nguyên trạng năm 2015, đảm bảo đúng tinh thần bảo vật quốc gia

(GLO)-Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT&DL) vừa có văn bản chính thức góp ý kế hoạch phục chế ngai vua triều Nguyễn, bảo vật quốc gia bị phá hoại hồi tháng 5 - 2025 tại điện Thái Hòa, yêu cầu phục hồi hiện trạng "gần giống nhất" so với năm 2015, thời điểm hiện vật được lập hồ sơ công nhận.

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

(GLO)- 2 tỉnh Bình Định và Gia Lai (cũ) hợp nhất là cột mốc quan trọng trong hành trình phát triển vùng Duyên hải-Tây Nguyên. Cùng với các lĩnh vực chính trị, kinh tế, xã hội…, văn hóa nghệ thuật cũng được công chúng hết sức quan tâm.

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Tôi không phải một dịch giả chuyên nghiệp - mào đầu vậy hoàn toàn không phải để biện hộ cho những sơ suất, sai sót và thô lậu mà bất cứ ai khi chạm tay vào việc dịch nói riêng, việc chữ nghĩa nói chung, dẫu là tay thuận hay tay ngang, đều phải đối mặt và chịu trách nhiệm.

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Để chào đón thời khắc đặc biệt của đất nước, của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ cao cả với vai trò, vị thế là cơ quan ngôn luận của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ mà người đứng đầu hệ thống Mặt trận đã tin tưởng giao phó; kể từ tháng 7.2025, Báo Đại đoàn kết ra mắt ấn phẩm Tinh hoa Việt bộ mới.
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
null