Lên Măng Đen nhớ Ngọc Tường

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tôi vừa lên Khu du lịch sinh thái quốc gia Măng Đen (huyện Kon Plông, tỉnh Kon Tum) theo lời mời của mấy đồng nghiệp từ Đà Nẵng. Và trong cuộc chiêu đãi đậm bản sắc Tây Nguyên với lửa, xoang, chiêng và hát, một cô giáo hát bài “Tình ca Măng Đen” của nhạc sĩ Ngọc Tường.

Tôi quen nhạc sĩ Ngọc Tường từ năm 1981, khi anh đang là nhạc công của Đoàn Đam San, cây guitar có hạng, nhưng hình như hồi ấy, anh chưa sáng tác. Rồi sau đó, anh cứ âm thầm sáng tác. Và ít nhất tới giờ, anh để lại 2 bài hát cho 2 vùng đất, mà ai đã đến cũng phải hát hoặc nghe, là “Tình ca Măng Đen” và “Pleiku thân yêu”. Thực ra, về Pleiku, anh có ít nhất 2 tác phẩm, nhưng bài “Pleiku thân yêu” vẫn được nhiều người thích và thuộc hơn.

Măng Đen thời tôi và anh Ngọc Tường lên là một vùng đất còn hết sức hoang sơ. Có một lâm trường trồng thông, đa phần công nhân là nữ. Chị Giám đốc rất ít ra mặt tiếp khách vì lý do riêng nhưng giỏi, công nhân rất nể và cả... sợ. Chính thế hệ công nhân đầu tiên này đã làm nên những triền thông cho Măng Đen hôm nay (tất nhiên không kể số đã được trồng trước đó).

Bài “Tình ca Măng Đen” của anh Ngọc Tường ra đời từ cái thời ấy, đâu như năm 1984.

Mà lạ, anh là người quê Bình Định, viết bài hát về Tây Nguyên, nhưng lại bằng giai điệu dân ca Nghệ và được biểu diễn khắp nước. Tôi nhớ, Đài Tiếng nói Việt Nam ngày ấy có chương trình “Ca nhạc theo yêu cầu thính giả” phát sóng vào 7 giờ 30 phút sáng chủ nhật hàng tuần và rất nhiều thính giả đã yêu cầu được nghe bài này. Bây giờ thì có một số bạn bảo, bài ấy đơn giản, bolero, dễ hát nên dễ phổ biến... Nhưng, tính tuổi đời, nó cũng đã có mấy chục năm và vẫn được hát thường xuyên. Cái đêm ở Măng Đen ấy, tự nhiên không ai bảo ai, chúng tôi cùng bật dậy và... hòa ca bài rất khó hát đồng ca ấy.

Cũng như bài “Pleiku thân yêu” vậy. Rất nhiều lần, tôi đã hòa vào không khí âm nhạc trong cuộc vui khi tới cao trào: “Em ơi có yêu anh, hãy về cùng Phố núi, nơi tình yêu vẫy gọi...”. Nhiều lúc nghĩ, mình mà là lãnh đạo Măng Đen và Pleiku phải... thưởng to cho nhạc sĩ Ngọc Tường. Nghe bạn bè sành nhạc bảo, thực ra, bài “Pleiku chưa xa đã nhớ” của Ngọc Tường hay hơn bài “Pleiku thân yêu” nhưng khó hát hơn nên mọi người ít hát. Tôi thì cứ nhớ, khoảng từ những năm 1984 tới 1990 của thế kỷ trước, ra Sân vận động Pleiku xem bóng đá, nghỉ giữa 2 hiệp thế nào cũng được nghe bài hát này do Ban tổ chức sân mở. Và tôi thích bài hát này từ hồi ấy: “Chia tay cùng biển lớn/về cao nguyên núi đồi/cầm tay nhau đi tới/phố nhỏ mà thân thương”.

Nhạc sĩ Ngọc Tường dễ tính. Rất ít nhậu, nhưng bạn bè ngồi đâu đấy, gọi là ôm đàn tới và hát say sưa. Lặng lẽ như cây guitar, anh cứ thủ thỉ. Hình như anh có phổ của tôi 2 bài thơ, trong đó, bài “Hoài niệm” đã được anh làm đĩa. Thì thi thoảng nghe vang lên ở đâu đấy lại nhớ, chứ Ngọc Tường là mẫu nhạc sĩ ít màu mè, ít xưng tên tuổi, ít tận dụng cơ hội để đánh bóng, để xưng danh. Nhưng ca khúc của anh, dẫu anh không nhắc thì nó vẫn cứ vang lên ở nhiều nơi, nhiều cuộc, mà cái hôm ở Măng Đen của tôi vừa rồi là một ví dụ.

Lại nói Măng Đen. Tôi lên lần đầu từ hồi chưa chia tỉnh, cái hồi công nhân còn đang trồng rừng. Mua bánh mì và sữa hộp vào rừng thông ăn trưa và đi lang thang. Nghe nói, người ta có những quy định rất chặt chẽ để bảo vệ thông, nhưng khi các khách sạn với biệt thự mọc lên thì thông không thể không... quy hàng. Vả nữa, giờ Măng Đen không chỉ có thông, mà còn hoa, rất nhiều hoa đẹp. Rồi sau đấy lên mấy lần nữa, có lần đi cùng anh Đặng Ngọc Khoa-phóng viên Báo Thanh Niên, khi đã bắt đầu có khách sạn, nhà nghỉ ở đây, mỗi người làm vài bài thơ, bài thơ của anh Khoa sau được nhạc sĩ Trần Ái Nghĩa phổ nhạc, là bài “Ngẫu hứng Măng Đen”, giờ cũng trở thành “Măng Đen ca”, được rất nhiều người hát. Hôm ở Măng Đen ấy, với tư cách là người biết và quen cả 2 tác giả, tôi giới thiệu với các bạn Kon Tum, các bạn Măng Đen về Ngọc Tường và Đặng Ngọc Khoa và cuộc gặp sôi nổi hẳn lên. Lại nghĩ, đời tác giả, được như Ngọc Tường thế, cũng không phải nhiều.

Có thể bạn quan tâm

 Một góc làng Canh Tiến thanh bình.

Khát vọng du lịch cộng đồng ở làng Canh Tiến

(GLO)-Nằm nép mình bên Hồ Núi Một thẳm xanh, làng Canh Tiến (xã Canh Vinh) được thiên nhiên ưu đãi với cảnh quan nguyên sơ, hùng vĩ, nên thơ. Người dân nơi đây đang ấp ủ khát vọng biến quê hương thành điểm đến du lịch cộng đồng, vừa gìn giữ bản sắc văn hóa, vừa tạo sinh kế bền vững.

Thông qua việc đặt “bẫy ảnh”, Vườn quốc gia Kon Ka Kinh ghi nhận nhiều loài động vật hoang dã quý hiếm nằm trong Sách đỏ Việt Nam và thế giới.

Bẫy ảnh hé lộ kho báu sinh học ở Vườn Quốc gia Kon Ka Kinh

(GLO)-Không chỉ ghi nhận hình ảnh tê tê vàng và tê tê Java-2 loài thú cực kỳ nguy cấp, những tấm ảnh chụp từ hệ thống bẫy tự động tại Vườn quốc gia Kon Ka Kinh (xã Mang Yang, tỉnh Gia Lai) còn phát hiện nhiều loài động vật quý hiếm khác, góp phần khẳng định giá trị đặc biệt của hệ sinh thái nơi đây.

Niềm vui từ những ngôi làng mới

Niềm vui từ những ngôi làng tái định cư

(GLO)- Từ những vùng thường xuyên bị ngập lụt, sạt lở chuyển đến nơi ở mới, với sự hỗ trợ của Nhà nước, người dân các làng tái định cư bắt đầu ổn định cuộc sống. Thật sự không ai bị bỏ lại phía sau và niềm vui hiện hữu trên từng nếp nhà là minh chứng cho chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước.

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

(GLO)- Sáng 30-9, tại Trường THCS Ngô Quyền (xã Ia Dreh, tỉnh Gia Lai), Câu lạc bộ thiện nguyện Ngôi nhà yêu thương trực thuộc Hội Chữ thập đỏ tỉnh tổ chức Chương trình tặng xe đạp tiếp sức đến trường năm học 2025- 2026.

Ia Lâu - vùng đất hội tụ và giao thoa

Ia Lâu: Vùng đất hội tụ và giao thoa

(GLO)- Nằm ở vùng đệm biên giới phía Tây tỉnh Gia Lai, Ia Lâu là nơi cộng cư của nhiều dân tộc anh em. Từ chỗ gian khó, xã Ia Lâu đã nỗ lực vươn lên từng ngày. Đặc biệt, tiếng cồng chiêng, điệu then, tiếng khèn, tiếng trống tạo nên sắc màu riêng của vùng đất hội tụ và giao thoa.

Một góc xã đảo Nhơn Châu nhìn từ trên cao.

Cù Lao Xanh: Hòn đảo bình yên và quyến rũ

(GLO)- "Hi anh, đi Cù Lao Xanh không? Lâu lắm rồi mình chưa trở lại đó!" - Tin nhắn của người bạn đồng nghiệp cũ bỗng dưng hiện lên, kéo theo bao nhiêu kỷ niệm ùa về. Gật đầu cái rụp, tôi quyết định cùng các đồng nghiệp cũ tìm về hòn đảo bình yên và quyến rũ.

Binh đoàn 15 cho dân mượn đất trồng lúa

Binh đoàn 15 cho dân mượn đất trồng lúa

(GLO)- Những ngày này, đến làng Tung Breng (xã Ia Krái, tỉnh Gia Lai), chúng ta dễ dàng nhận thấy một màu xanh bạt ngàn của đồng lúa đang thì con gái. Để có được cảnh sắc đó, Đoàn Kinh tế - Quốc phòng 715 (Binh đoàn 15) đã cho công nhân và người dân mượn gần 100 ha cao su đang tái canh để trồng lúa.

“Làng Cam” trên miền biên viễn Ia O

“Làng Cam” trên miền biên viễn Ia O

(GLO)- Để thoát khỏi chế độ diệt chủng Khmer Đỏ, năm 1976, gần 30 hộ dân từ huyện Oyadav (tỉnh Ratanakiri, Vương quốc Campuchia) chạy sang xã Ia O (tỉnh Gia Lai). Họ đã được cán bộ, người dân địa phương cưu mang, đùm bọc rồi trở thành một phần cộng đồng cư dân nơi đây cho đến tận hôm nay.

null