Hát bội xuống thuyền

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Mới đây, ngành du lịch TP Hồ Chí Minh mở tour “Đi buýt hai tầng trên sông nghe hát bội”. Hiểu nôm na là loại hình nghệ thuật truyền thống này đã thoát khỏi sân khấu rực rỡ ánh đèn “trên cạn” để bước xuống thuyền đi trên sông nước. Nghe đâu mới vào guồng chưa kịp trơn máy mà đã “hết sạch vé”, dù có loại vé lên đến gần 500 nghìn đồng, tùy vị trí ngồi. Cũng lại nghe nói, không chỉ có người Việt mà cả du khách nước ngoài cũng xuống thuyền để được hòa mình vào không gian nghệ thuật này.

Có lẽ khi nghe thông tin trên, người Bình Định là vui nhất. Vì sao? Vì cùng với bài chòi, hát bội được xem di sản quý giá bậc nhất xứ này. Còn tôi, tôi lại mơ có ngày nào đó, tỉnh Bình Định sẽ đưa hát bội “xuống thuyền” rồi dọc ngang Thị Nại chẳng hạn, để hút du khách về mình. Lúc ấy, hát bội sẽ được diễn trên các du thuyền và thường xuyên chứ không phải thảng hoặc như ở nhà hát, hoặc cậy quá nhiều vào các đoàn tuồng chân đất như lâu nay. Như thế hát bội sẽ đi xa hơn.

Tên tour là “Đi buýt hai tầng trên sông nghe hát bội” nhưng người Bình Định chắc chắn sẽ nói là coi/xem chứ không phải chỉ nghe. Nếu kịch nói mang đến cho người xem một sự vỡ lẽ khi nút thắt lên đến đỉnh điểm và được “tháo ngòi nổ”, thì hát bội khiến người xem “phê” liên tục ngay từ khi mới bước vào không gian của nó, từ trang trí sân khấu, cách vẽ mặt, phục trang, điệu bộ và tất nhiên cả giọng hát. Thậm chí họ còn xem cả anh cầm chầu đánh trống “có nghề” hay không.

Năm 1987, lúc còn là tỉnh Nghĩa Bình, tôi là nhân viên của Sở Văn hóa Thông tin tỉnh này, ở khu tập thể phía sau Trường THCS Lê Hồng Phong (TP Quy Nhơn). Đêm hôm khuya khoắt thường vọng về từ sân bãi Lê Hồng Phong cạnh đó những tiếng trống chầu khi nhặt lúc thưa sau những câu hát khi trầm lúc bổng… Bấy giờ tôi còn quá trẻ để hiểu và cảm hết sự huyền diệu của bộ môn nghệ thuật này. Cho đến một hôm tôi tò mò ra sân bãi ấy xem thử. Và… không hiểu chi hết! Rồi tự hỏi mình: “Tại sao cũng diễn một vở tuồng ấy thôi mà các cụ ông cụ bà đi xem mãi không chán dù biết hết nội dung của vở tuồng?”. Và tôi tự trả lời: “Phải tìm hiểu nội dung trước rồi mới “đi coi” sau thì mới hiểu hết sự lung linh huyền diệu của nó”. Nhà nghiên cứu tuồng Vũ Ngọc Liễn đã dạy cho tôi bài vỡ lòng. Thế rồi tôi vỡ lẽ vì sao người Bình Định lại có câu ca: “Hát bội hành tội người ta/ Đàn ông bỏ vợ đàn bà bỏ con”. Mê đến mức ấy thì chỉ có hát bội mà thôi.

Vài chục năm nay ở Bình Định, mỗi khi có dịp đăng đàn để nói về hát bội, ai cũng trình bày bay bổng về giá trị của hát bội. Nhưng làm sao để hát bội - ít nhất cũng có được đời sống sôi nổi như bài chòi dân gian như hiện nay, thì… xin lỗi các bạn Bình Định đừng tự ái, các bạn làm chưa tới đâu hết. Bây giờ, TP Hồ Chí Minh đã đưa hát bội “xuống thuyền” rồi, hé lộ một lối thoát cho tuồng rồi đấy, các bạn làm gì nhiều hơn với niềm tự hào to lớn của các bạn đi.   

TRẦN ĐĂNG

Có thể bạn quan tâm

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

Đồng đội

Đồng đội

(GLO)- Cả nhà không yên tâm khi bố quyết định theo đoàn Cựu chiến binh về Quảng Trị thăm lại chiến trường xưa. Bố vừa trải qua một đợt điều trị dài vì thoái hóa khớp, đầu gối đau nhức, đi lại rất khó khăn.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

null