Duyên nợ với con chữ

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Có những mối duyên đến một cách rất tự nhiên, tự nhiên đến nỗi gần như chúng ta không nghĩ đó là duyên nợ. Tôi đã bắt đầu công việc viết lách, đúng hơn là những con chữ đã xuất hiện trong cuộc đời tôi tựa một mối duyên như vậy.
Tôi yêu thích môn văn từ nhỏ và tập tành viết lách khi đang còn ngồi trên ghế nhà trường. Đôi ba câu thơ, vài dòng tản mạn ghi lại cảm xúc vu vơ của tuổi mới lớn trong trẻo và giản đơn, chỉ để chia sẻ với bạn bè cùng đọc. Hoàn toàn không nghĩ rằng một ngày, tôi đã nương nhờ những cảm xúc đầu đời ấy và thực sự dấn thân vào nghiệp viết.
Việc viết lách giúp tôi có được những người thầy. Đó là những người đi trước, lớn hơn tôi cả tuổi đời và kinh nghiệm viết. Họ chỉ bảo tận tình, ngợi khen, khích lệ tôi đúng lúc và nhắc nhở những lúc cần. Nhờ họ, tôi thêm trưởng thành. Từ những con chữ, tôi có thêm những bạn viết, những người nhiệt thành và hết lòng với bạn bè. Có lúc, tôi bông đùa rằng, lỡ một lúc nào đó mình cạn túi, xách ba lô đi khắp đất nước này có lẽ cũng không bị đói, bởi gần như đến đâu, tôi cũng có thể được những người bạn viết bảo bọc, dẫu họ chẳng khá giả gì. Chỉ cần báo tin ngày ấy, giờ ấy có mặt, tôi sẽ được họ đón tiếp, dẫu có khi còn chưa biết mặt nhau ngoài đời. Ấy là tấm lòng của những người bạn văn chương dành cho nhau mà tôi khó lòng tìm thấy trong bộn bề cuộc sống này.
Viết lách cũng giúp tôi thấu hiểu và đồng cảm với những người bạn viết của mình, nhất là những người làm ở các tòa soạn báo, tạp chí. Các phóng viên thì phải xông xáo trên mọi “mặt trận”, đối mặt với thời tiết khắc nghiệt, những hiểm nguy rình rập để có thể kịp thời mang lại những tin tức nóng hổi, những bài viết giá trị phục vụ cho bạn đọc. Còn các biên tập viên lại có những nỗi vất vả riêng, họ luôn phải tập trung cao độ để đọc rồi nắn câu sửa chữ, cắt gọt căn chỉnh tin bài sao cho hoàn hảo nhất trước khi đến tay người đọc. Thỉnh thoảng được gặp gỡ những người bạn viết ở một hội nghị hay một trại sáng tác, một buổi tập huấn, hội thảo… có liên quan đến chữ nghĩa, lòng tôi luôn tràn đầy cảm  xúc. Xúc động vì mình được ghi nhận, được nhớ đến với một công việc mà mình dấn thân chỉ vì lòng đam mê. 
Việc chính của tôi là dạy học, và viết lách hỗ trợ tôi rất nhiều trong giảng dạy. Nếu như giảng dạy là việc lặp đi lặp lại những nội dung cũ, việc phải ở một chỗ và tuân thủ rất nhiều quy định khá nghiêm ngặt thì viết lách lại là việc luôn phải sáng tạo ra những cái mới, ít nhất là để không lặp lại chính mình. Viết lách cũng rất cần những chuyến thực tế để khám phá những điều mới mẻ, khiến cảm xúc thăng hoa, khiến con chữ trở nên bay bổng. Những con chữ ấy quay trở về bục giảng, làm cho những lời giảng của tôi như được chắp thêm đôi cánh, tươi mới và phấn khích hơn. Cuộc sống, công việc của tôi, nhờ thế, cũng đỡ bớt phần nhàm chán và tẻ nhạt.
Tôi vẫn đang cần mẫn ngày ngày gõ từng con chữ bằng đôi tay vương đầy phấn trắng. Với tôi, một tiếng chim cất lên giữa ban mai trong trẻo, một chiếc lá rơi xuống chơi vơi trong gió chiều, một đóa hoa dại nở lẻ loi bên đường… đều góp phần làm nên cuộc sống vô cùng thương mến. Và mỗi con chữ tôi viết ra, cũng vẫn chỉ vì nỗi thiết tha với cuộc sống bộn bề này.
 ĐÀO AN DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

(GLO)- Bài thơ "Ngày nắng" của Lê Vi Thủy là những hình ảnh đầy sức sống và hy vọng. Tác giả khéo léo khắc họa cuộc sống khó khăn nhưng đầy nghị lực của con người, với những mầm xanh vươn lên trong khô cằn, thể hiện niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn.