Duyên đến vì trà...

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Mỗi khoảng không gian và thời gian đều cho ta những trải nghiệm quý giá ở đời. Dấu chân của ta nơi quán vắng đọng lại trong tiềm thức mạch nước ngầm chưa bao giờ vơi cạn, ngày ngày lắng đọng trong tâm hồn. Tôi đã đến và cảm nhận thành phố nơi tôi đang sống những thanh âm trong trẻo và ngọt ngào như vậy.

Đắm chìm cùng buổi hò hẹn cuối ngày, ánh hoàng hôn giăng mắc trên những tàng cây ngọt lành, điểm xuyết từng chiếc lá vàng rơi lao xao hè phố. Len lỏi qua dòng người đang vội vã chạy đua theo giây phút cuối ngày, tôi hẹn Quỳnh ở “Trà duyên quá khách”, một quán trà hiếm hoi của Đà thành, tọa lạc trên đường Hoàng Diệu. Bao mệt mỏi bon chen sau một ngày làm việc tan biến tự lúc nào, thân xác bỗng nhiên thư thái lạ kỳ khi bàn tay nâng nhẹ chén trà đặt lên môi. Người trẻ uống trà cảm nhận duyên lành sắp đến, chỉ cần một chút sóng gợn trên mặt nước cũng đủ làm tâm hồn nghiêng ngả theo bước đường tha nhân.

 

 Tâm giao...
Tâm giao...



Không cần thao thiết gọi mời ngoài đường ngoài sá, mặc kệ bao giông tố vây quanh đời sống với những hơn thua được mất, tách trà neo đậu cõi lòng khoảnh khắc của an nhiên và hạnh phúc. Trên đời mấy ai tìm được tri âm, như trà ngon phải tìm được người thưởng thức, thêm tách trà là thêm bằng hữu tâm giao: “Ngoài hiên mây trắng bay về đâu/ Bên cửa nàng thơ đợi khách xa/ Ai biết lòng này đang luống đợi/ Một ngày có cớ để pha trà (Đợi tri âm, Bạch Vân Nhi). Chỉ biết dừng lại đong đếm cho mình khoảnh khắc thong dong tự tại hiếm có, nhấm ngụm trà cảm nhận cuộc đời huyền diệu còn dành cho ta ngăn kéo bí mật chưa kịp lật mở, bí mật ấy đang khuất lấp giữa những nét đẹp đời thường mộc mạc dung dị, hằng ngày ta vẫn chạm vào, nhìn thấy mà không hề hay biết.

Cuộc gặp cơ hồ như cơn gió thoảng qua, chưa biết vẫy gọi điều gì, cảm xúc vẫn còn hay đã mất, tựa như làn sóng trong tách trà, cẩn thận gìn giữ mắt môi. Bóng chiều đã đổ tự lúc nào, tôi, Quỳnh, chị Mười và anh Triều miệt mài phối cảnh dung nhan cho tác phẩm, khi cái nghiệp đã đeo bám giữa cõi đời phù phiếm, nắm chặt cũng là vứt bỏ. Thật đặc biệt và thú vị khi được hòa quyện xúc cảm và trí lực cho một địa chỉ đặc biệt, có lẽ chưa thật nhiều người biết đến, cũng như nguồn khách không thật sự phong phú nhưng việc duy trì “Trà duyên quá khách” cũng là duy trì cảm hứng sống và ngọn lửa yêu thương âm ỉ cháy qua bao giai đoạn cuộc đời. Tôi luôn tâm niệm cuộc sống luôn nhiều màu, chỉ cần mình sống thật lòng và nhiệt tâm thì tất thảy quả ngọt hoa thơm tự nhiên sẽ nảy nở giữa dòng đời vô ngã.

Trà dần cạn, đèn dần sáng, chuyện dần nhạt. Màn đêm thăm thẳm ngoài kia phủ lên một màu lung linh huyền ảo của những ngọn đèn đường. Thưởng trà là cảm nhận dòng chảy vô tận của sự sống, dành cho người và dành cho ta. “Duyên đến vì trà, cuộc đời của con người nằm trong chén trà ấy” (Trà duyên, Phạm Thị Thúy Quỳnh), chưa kịp chạm vào tách trà, người vội nói lời giã biệt, người đi rồi biết đến khi nào gặp lại, chỉ còn khung cửa lặng lẽ ngân lên nốt nhạc thời gian...

Tản văn: PHAN NAM
(Dẫn nguồn cadn)

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.