Đường đến trường

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Trong đời có bao con đường ta đã đi qua. Mỗi con đường mang sắc màu của thời gian khác nhau, hình hài khác nhau, cảm xúc khác nhau. Với những đứa trẻ miền núi, vùng sâu, vùng xa, đường đến trường là cả một câu chuyện dài.

 

Bắt đầu với những con đường mòn do đi mãi mà thành cheo leo vách núi. Với khách du lịch hay những nghệ sĩ nhiếp ảnh, đó là những cung đường đẹp, nên thơ. Tuy nhiên, với thầy cô và học sinh miền núi thì nó là con đường lầy lội vào mùa mưa và khô không khốc, rắn như đá vào mùa khô kiệt. Con đường mòn mỏi những bước chân. Những ngày đầu đến lớp, cũng như bao đứa trẻ khác, trẻ em miền núi cũng náo nức, rộn ràng niềm vui. Sau những cung đường dài mỏi mệt, bàn chân đặt lên nền đất nơi cổng trường quen thuộc là thấy một sự hồi hộp trào dâng. Rồi tháng ngày qua, khi đã quen với từng con dốc, từng phiến đá, ánh nhìn thân thuộc với mỗi gốc cây, khóm cỏ… lại thấy yêu mến biết bao con đường đến trường.

 Minh họa: huyền trang
Minh họa: huyền trang



Với những đứa trẻ chăm học, hiểu bài thì đường xa ngắn lại; còn với đứa không theo kịp chương trình, đường đã dài lại còn dài mãi, đi hoài mà trường vẫn còn xa… Nhiều cháu nhỏ đã từ bỏ mái trường trong nỗi chạnh lòng, ngậm ngùi và cam chịu. Càng lên lớp trên, lớp thưa vắng dần. Tôi thấy nỗi buồn trong mắt thầy-cô giáo, thấy sự lo lắng của cha mẹ những đứa trẻ tội nghiệp.

Con đường đến trường còn là con đường vượt hàng chục, hàng trăm cây số của thầy-cô giáo “cắm bản”, những người thầm lặng “gieo chữ” trên non, những người mang theo sức trẻ, trí tuệ, lòng nhiệt tình và tình yêu thương vô hạn đến với những đứa trẻ nơi xa xôi. Trong bài văn về người mà em kính yêu, có cậu nhóc hồn nhiên viết: “Thầy em về xuôi, em trèo lên cây cao trông theo thầy. Thầy nhỏ dần, nhỏ dần, đến khi nhỏ bằng con chó nhỏ thì em mới về nhà. Nước mắt ướt áo em”. Tình cảm hồn nhiên chân thật của cậu trò nhỏ sao dễ thương lạ. Mới hiểu vì sao bao thầy-cô giáo đã không quản khó khăn mà gắn bó với núi rừng hun hút xa.

Đằng sau đường đến trường là một con đường khác, cũng dài không kém của người cha người mẹ lên nương lên rẫy để lo cho con trẻ có cái ăn, cái mặc. Con đường ấy gian nan vất vả và bấp bênh với sự trồi sụt của giá nông sản, thực phẩm. Từ những hôm trời chưa rạng sáng, nhiều bà mẹ đã gùi rau quả ra chợ phiên để đổi lấy mắm muối cho cả nhà, quần áo và sách vở cho con kịp vào năm học mới. Nhiều người cha với những chiếc xe thồ hàng mà người ta thường gọi “công ty hai sọt” chở biết bao nhiêu là hàng hóa đến từng ngõ ngách xóm thôn để lo cái ăn, cái mặc cho gia đình. Tất cả sự mưu sinh khi ồn ào náo nhiệt, khi âm thầm lặng lẽ đều hướng về một mục tiêu: Đường đến trường của con. Đó là áp lực của cha mẹ với đủ khoản phải lo. Đường của trẻ có thể là gần, có thể là xa, còn đường của mẹ cha thì dài đằng đẵng.

Từ trong nỗi nhọc nhằn, vất vả, nhiều cháu nhỏ đã có được chìa khóa mở cánh cửa vào thế giới tri thức-hành trang quan trọng để vào đời. Đã, đang và sẽ có những nông dân giỏi, những bác sĩ, kỹ sư, những nhà lãnh đạo… trưởng thành từ sự tận tụy hy sinh của cha mẹ, thầy cô.

Bây giờ, nhiều ngôi trường mới đã được xây dựng ở từng làng xa, cái chữ được “gieo” ở ngay nơi ngày xưa là “rừng thiêng nước độc”. Trường lớp khang trang hơn, đời sống của mẹ cha và thầy-cô giáo đã được cải thiện nhiều nhưng vẫn còn đó bao lo toan, trăn trở. Dẫu vậy, đường đến trường của con trẻ vẫn là con đường của niềm vui. Niềm vui của con trẻ cũng là niềm vui của mẹ cha, ông bà và của xã hội. Đó là con đường khai tâm, khai trí, là con đường đi đến tương lai.

ĐẶNG MINH SÁNG

Có thể bạn quan tâm

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Để chào đón thời khắc đặc biệt của đất nước, của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ cao cả với vai trò, vị thế là cơ quan ngôn luận của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ mà người đứng đầu hệ thống Mặt trận đã tin tưởng giao phó; kể từ tháng 7.2025, Báo Đại đoàn kết ra mắt ấn phẩm Tinh hoa Việt bộ mới.
Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Triển khai trong thời gian chưa tròn 1 năm, Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025 đã thu hút nhiều người yêu văn chương trong và ngoài tỉnh tham gia. Tác phẩm được gửi về không chỉ thể hiện sự đầu tư công phu về nội dung và hình thức, mà còn góp phần lan tỏa hình ảnh vùng đất Bình Ðịnh giàu bản sắc văn hóa, chiều sâu lịch sử.
Núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê là chủ đề chung cho tập truyện ngắn “Người hai quê” của Hương Văn do Tạp chí Văn nghệ Quân đội chọn lọc và được NXB Quân đội Nhân dân - 2025 ấn hành. 

Chuyện về những nhà báo không chuyên

Chuyện về những nhà báo không chuyên

(GLO)- Dù chưa được đào tạo chuyên ngành báo chí, nhưng bằng nhiệt huyết, nhiều cộng tác viên của Báo Gia Lai vẫn luôn nuôi dưỡng niềm đam mê với nghề báo, cần mẫn ghi lại từng khoảnh khắc đời sống ở cơ sở trở thành cánh tay nối dài của tòa soạn trong việc lan tỏa thông tin, kết nối cộng đồng.

Báo Bình Định tổ chức gặp mặt kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam

Báo Bình Định tổ chức gặp mặt kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam

Nhân kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam (21.6.1925 - 21.6.2025), ngày 21.6, Báo Bình Định tổ chức gặp mặt thân mật các thế hệ người làm báo, các cộng tác viên, thông tín viên và tổng kết, trao giải Cuộc thi viết “Khát vọng người Bình Định: Đột phá - vươn tầm”.

Tự hào được sống đúng đam mê

Tự hào được sống đúng đam mê

Có thẻ hay không có thẻ nhà báo họ vẫn làm báo. Bởi họ luôn có niềm đam mê và mong muốn góp một phần nhỏ bé vào hành trình chuyển động của xã hội bằng ngòi bút, bằng trái tim và bằng đôi mắt luôn đau đáu với hiện thực.

null