Bếp lửa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Có nơi nào bình an và ấm áp hơn một bếp lửa? Dù là bếp gas, bếp điện hay góc bếp quê ám khói và bồ hóng thì nó vẫn là nơi giữ hơi ấm trong ngôi nhà. Có thể nói bếp lửa là linh hồn của mỗi nhà, của một tập thể, nơi không chỉ mang lại những bữa cơm ngon mà còn là những gắn kết yêu thương của mỗi thành viên.
Có một bếp lửa trong căn nhà nhỏ đơn sơ nơi tôi đã lớn. Gian bếp sơ sài cũ kỹ, mùa mưa ẩm ướt mù mịt khói, mùa nắng nóng hầm hập vì bếp nấu bằng rơm. Lần đầu tập nấu ăn giúp má, tôi đã loay hoay mãi mới nhóm được lửa. Những chiếc nồi ám khói bếp đen sì, phải mất bao lâu mới kỳ cọ được. Từ gian bếp này, tôi đã lớn lên bằng những thức ngon má nấu. Là cơm rau cá mắm đơn sơ nhưng gửi gắm cả tình thương người mẹ dành cho đàn con. Những buổi sáng khi gà gáy canh ba, má rón rén xuống bếp nhen lửa bắc nước, vo gạo nấu cơm. Những bữa ăn sáng chỉ là cơm với mắm để con được chắc bụng đến trường, ba má ăn ra đồng làm lụng.
Trong gian bếp ấy, theo mùa vụ, khi thì bắp, lúc là củ lang, củ mì, chúng tôi đã có những ngày quây quần vừa ăn vừa chuyện trò đùa giỡn, nghe ba má kể những câu chuyện xưa. Có những ngày trời mưa rảnh rỗi, má ngâm gạo xay rồi đúc bánh xèo. Chúng tôi làm chén mắm, chờ bánh xèo đổ ra là ăn ngay. Cái kiểu ăn từ trên bếp này chỉ có thể là ăn trong bếp của má, vì vậy mà cái ngon cũng đặc biệt không thể tìm thấy bất cứ nơi đâu.
Minh họa: KIM HƯƠNG
Minh họa: KIM HƯƠNG
Có một bếp lửa của những ngày cúng giỗ, những dịp lễ, Tết khi bà con họ hàng xúm xít mỗi người một tay dọn dẹp nấu nướng. Những câu chuyện bên bếp lửa hồng làm mọi người gần gũi nhau hơn, gắn kết tình bà con, nghĩa hàng xóm. Từ đó, người ta học nhau cách nấu những món ăn ngon, cách chăm sóc nuôi dạy con cái, cách làm ruộng, làm vườn... Tiếng cười vui bên căn bếp giúp người ta như quên hết những nhọc nhằn của cuộc sống.
Có những bếp lửa của những bà mẹ nghèo phải chật vật với miếng cơm manh áo. Không dám mơ đến những bữa ăn sang trọng, đủ đầy, họ chỉ mong có đủ cơm rau cho bầy con đang tuổi lớn. Những người mẹ có thể quên đi nhu cầu của riêng mình mà chắt chiu dành dụm hết cho con. Những lời nói dối rất dễ thương của người mẹ để nhường nhịn cho con thật là một hình ảnh đẹp chỉ có ở tình mẫu tử thiêng liêng.
Có những bếp lửa nhóm lên vội vàng đơn giản bằng 3 viên gạch và ít củi kiếm được, đặt ở một khoảng đất trống nào đó phía sau phòng ở. Những nồi cơm, nồi cháo nấu vội từ những bếp lửa này giúp ấm lòng những cô cậu sinh viên nghèo tuổi đôi mươi. Chỉ là cơm cháo giản đơn thôi nhưng ai đã từng trải qua những ngày như vậy mới thấy nó ngon tuyệt làm sao, để rồi mấy mươi năm sau gặp nhau, câu chuyện vẫn xoay quanh bếp lửa hồng ngày ấy.
Có một bếp lửa tôi đã nhóm lên cho chính ngôi nhà của mình. Bếp lửa ấy đã đi cùng những thay đổi trong cuộc sống gia đình. Dù là chiếc bếp dầu nhỏ xíu, cái lò than, bếp điện hay bếp gas thì nó cũng đã hoàn thành trách nhiệm của mình bằng việc đem lại những bữa cơm ấm áp cho cả nhà. Tôi không phải là người nấu ăn ngon, tôi chậm chạp và không khéo léo, nhưng tôi đã luôn cố gắng mỗi ngày. Những bữa ăn ngon đâu phải chỉ vì cao lương mỹ vị hay được nấu bởi những đầu bếp nổi tiếng. Các con tôi thường nói chỉ thích ăn đồ mẹ nấu vì nó được nấu bằng cả tình thương của mẹ.
Có những bếp lửa không riêng của mỗi nhà mà nó được nhen lên từ lòng nhân ái. Đó là bếp ăn từ thiện nơi những người thiện tâm tập hợp lại bằng tấm lòng, sức lực, tài lực để đem đến những bát cháo nóng, những bữa cơm ngon cho các cụ già neo đơn, các em bé mồ côi hay những bệnh nhân nghèo đang khổ sở vì bệnh tật, thiếu thốn. Bếp lửa ấy đã thắp lên ngọn lửa nhân ái trong cộng đồng, giúp làm giảm đi những lo toan, vất vả của những mảnh đời kém may mắn.
Có những bếp lửa bị bỏ quên trong thời hiện đại khi người ta đôi khi vì bận rộn hoặc vì sự tiện lợi mà cảm thấy việc bếp núc là không thật sự cần thiết. Một cái bếp thiếu lửa sẽ làm ngôi nhà lạnh lẽo. Những bữa ăn hàng quán đẹp mắt, sang trọng không thể thay thế không khí ấm cúng của bữa cơm nhà. Bữa ăn không chỉ nhằm thỏa mãn nhu cầu vật chất mà còn là nơi xây dựng văn hóa gia đình, tình yêu thương, sự gắn kết.
Bếp lửa đem đến sự ấm áp, yên vui trong mỗi gia đình, lan tỏa yêu thương đến tập thể, cộng đồng. Bếp lửa là nơi có những yêu thương, tảo tần của người mẹ, người bà, có những đau đáu âu lo của người cha, có sự nhường nhịn của anh chị em. Bếp lửa vì vậy mà vẫn không đánh mất tầm quan trọng dù cuộc sống hiện đại đến đâu. Bếp lửa, nơi luôn cháy sáng những thương yêu...
THÚY ÁI

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.