Từ quyển tạp chí cũ

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Chính nghịch cảnh đã đưa tôi đến với nghiệp cầm bút, ít ra cũng biết ghi lại chuyện đời mình từ quyển tạp chí cũ, từ lời động viên của bạn bè. Văn và bạn văn đã cho cuộc sống thêm phong phú.
1. Cuộc đời tôi có một khúc quanh. Đương là một giảng viên trẻ và hừng hực khát khao cống hiến, tôi bị điều chuyển sang làm nhân viên thư viện với một lý do hết sức tế nhị, chỉ ngầm hiểu. Được lãnh đạo vỗ về động viên: Có sự chỉ đạo của cấp trên!
Giam mình trong phòng thư viện nhỏ, tuần đón dăm ba lượt bạn đọc ghé ngồi chưa nóng chỗ đã quày quả dời chân. Ngoài ra, còn có việc bán mua, trao đổi giáo trình, tài liệu. Tôi lấy làm tủi thân bởi sự vô tích sự của mình. Thời gian rảnh rỗi chẳng biết làm gì, tôi đọc sách văn học, báo chí các loại sẵn có. Thì cảm lắm với cái hay, cái đẹp của văn chương nhưng đôi lúc lại dằn vặt tự hỏi, để làm gì khi mà áo cơm vần xoay chóng mặt; giá trị con người được đong-đo-cân-đếm bằng địa vị, tiền tài?
Một hôm, được giao nhiệm vụ thu dọn mớ sách báo cũ bán phế liệu, tôi tỉ mẩn dò lọc để giữ lại những gì còn cần đến. Tất nhiên, giá trị của nó được thẩm định theo sở thích cá nhân. Tôi đã dừng lại, ngồi ngay góc phòng tối, sực mùi ẩm mốc đọc nghiến ngấu cuốn tạp chí Văn nghệ Gia Lai-Kon Tum được in khổ rộng trên nền giấy đen xỉn, xuất bản nhân kỷ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam. Thì ra, tỉnh nhà có tạp chí văn nghệ, tức là có Hội Văn học Nghệ thuật, một tổ chức xã hội-nghề nghiệp có những con người rất dễ chơi, dễ hợp cạ mà thời sinh viên ở TP. Đà Nẵng tôi đã từng tiếp xúc, giao du, sinh hoạt cùng nhau như nhà thơ Đông Trình, Phùng Tấn Đông, Đỗ Cảnh Thìn…
Một số ấn phẩm của Tạp chí Văn nghệ Gia Lai. Ảnh: Nguyên Bình
Một số ấn phẩm của Tạp chí Văn nghệ Gia Lai. Ảnh: Nguyên Bình
Tôi bước ra từ góc phòng tối, người chao đảo, nóng bừng. Tờ tạp chí ngẫu nhiên giúp tôi sống lại với ký ức sáng đẹp, hồn nhiên, vui tươi, nhen nhóm ngọn lửa đam mê nào đó. Trong dòng hồi tưởng vụn vỡ hiện ra đốm sáng một thời từng reo vui, nâng bước.
Đầu giờ chiều hôm ấy, tôi tìm đến Hội Văn học Nghệ thuật Gia Lai. Tôi mừng rơn vì được “gặp” các tác giả Văn Công Hùng, Hương Đình, Chử Anh Đào, Thu Loan… trong mấy cuốn tạp chí được tặng. Tôi quả quyết với lòng mình: Không thể uổng phí thời gian mãi. Không thể đánh mất mình một cách vô ích, vô lý. Phải cầm bút!
2. Khẳng định mình là đặc tính tâm lý của con người. Một khi bị đánh mất hoặc buộc phải đánh mất mình ở phương diện này, người ta tìm đến phương diện khác như một cứu cánh. Tôi nói đến chữ “cứu cánh” theo nghĩa tinh thần, lớn lao và cao cả vô cùng!
Mỗi con người, tạo hóa cho họ những năng lực tiềm ẩn mà đôi khi chính họ không nhận ra. Được “kích hoạt”, năng lực tiềm ẩn sẽ lớn dần, bừng khởi. Sau số tạp chí có 3 bài thơ đầu tiên được đăng, tôi lao vào viết truyện ngắn mini, thể loại ngụ ngôn, chùm 3 truyện, nội dung phảng phất triết lý nhân tình thế thái được chiêm nghiệm trong thời gian làm thủ thư.
Sau hơn 1 năm tham gia hoạt động sáng tác, năm 2003, tôi được kết nạp vào Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh, chuyên ngành Văn học. 
Đến nay, tôi đã có hơn 15 năm là hội viên trong ngôi nhà chung ấy. Vui vì ra vào nơi ấy như cơ quan của mình. Còn hơn thế nữa, không nhiều “nghi lễ” theo hướng thứ trật (ngoài quan hệ tuổi tác); không bị chi phối bởi công việc để rồi đánh giá mức độ hoàn thành công việc (hoạt động sáng tác hoàn toàn tự nguyện).
Vui, ghé chơi hội chuyện phiếm bên ly cà phê quán cóc ven đường. Được trân trọng mời đón tham gia hoặc tham dự các hoạt động thơ-nhạc thường niên, định kỳ. Còn có cái cầm về: tạp chí, nhuận bút, sách tặng…
Vui, tham dự trại thực tế sáng tác (nếu sắp xếp được thời gian), được đón tiếp nồng hậu, ấm áp và miễn phí tất cả (tất nhiên phải có sản phẩm)! Được làm quen, tiếp xúc nhiều người tính cách hồn nhiên, cởi mở chừng như xóa nhòa lằn ranh tuổi tác, địa vị. Văn nghệ sĩ mà!
“Cái duyên” dẫn tôi vào làng văn nghệ là vậy. Thì cảm ơn nghịch cảnh. Chính nghịch cảnh đã đưa tôi đến với nghiệp cầm bút, ít ra cũng biết ghi lại chuyện đời mình từ quyển tạp chí cũ, từ lời động viên của bạn bè. Văn và bạn văn đã cho cuộc sống thêm phong phú.
Mà vẫn cay cay khóe mắt khi viết những dòng này…
 NGUYỄN ĐÌNH PHÊ

Có thể bạn quan tâm

Tự khúc

Thơ Vân Phi: Tự khúc

(GLO)- Bài thơ "Tự khúc" của tác giả Vân Phi chất chứa bao cảm xúc sâu sắc với nỗi nhớ và sự hoài niệm về một mối tình đã qua. Những hình ảnh như "bến cũ", "sóng trôi" và "trăng vỡ" tạo nên không gian vừa lãng mạn vừa buồn bã, ẩn hiện nỗi cô đơn của người gửi gắm tâm tư...
Nhà điêu khắc Triệu Tiến Dũng: Vượt khó để theo đuổi đam mê sáng tạo

Nhà điêu khắc Triệu Tiến Dũng vượt khó theo đuổi đam mê sáng tạo

(GLO)- Khó có thể hình dung cách thức một nhà điêu khắc hoàn thiện tác phẩm chỉ với 1 tay. Vậy mà, bằng đam mê với những mảng khối, nhà điêu khắc Triệu Tiến Dũng-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai đã vượt qua khó khăn để đạt được những thành công bước đầu trong hành trình sáng tạo.
Diễn đàn Tổng Biên tập “Báo chí giải pháp - Hướng đi cho báo chí truyền thống?”

Diễn đàn Tổng Biên tập “Báo chí giải pháp - Hướng đi cho báo chí truyền thống?”

Tiếp nối thành công từ chương trình Diễn đàn Tổng Biên tập năm 2023, Báo Nhà báo và Công luận tiếp tục tổ chức chương trình Diễn đàn Tổng Biên tập năm 2024 với chủ đề “Báo chí giải pháp - hướng đi cho báo chí truyền thống” vào ngày 21/9/2024, tại TP. Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận.
Gương mặt thơ: Đàm Chu Văn

Gương mặt thơ: Đàm Chu Văn

(GLO)- Ông xuất thân là bộ đội, tên thật là Đàm Xuân Nhiệm, sau khi xuất ngũ thì về làm ở Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Đồng Nai, nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Đồng Nai, Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ Đồng Nai.
Thơ Nguyễn Trọng Đồng: Bé và con hạc giấy

Thơ Nguyễn Trọng Đồng: Bé và con hạc giấy

(GLO)- Bài thơ "Bé và con hạc giấy" của tác giả Nguyễn Trọng Đồng thể hiện thông điệp về tình bạn đẹp và sự trong sáng trong mối quan hệ giữa trẻ em và thế giới tưởng tượng của mình. Hạc giấy không chỉ là một món đồ chơi mà còn là biểu tượng của ước mơ và sự tự do trong tâm hồn của bé.
Thơ Bút Biển: Tình đầu

Thơ Bút Biển: Tình đầu

(GLO)- Mối tình đầu bao giờ cũng lãng mạn và khó quên. Qua lời thơ của mình, tác giả Bút Biển đã khắc họa hình ảnh người phụ nữ với nỗi buồn và sự cô đơn trong không gian quen thuộc, nơi ký ức về tình yêu đầu vẫn còn vương vấn và quá đỗi mênh mông...
Đoàn thiện nguyện cùng đoàn viên, thanh niên hướng dẫn các em đọc sách được trao tặng từ chương trình Sách về làng tại thư viện nhà trường. Ảnh: Vũ Chi

Sách về làng: Lan tỏa văn hóa đọc tới thiếu nhi vùng khó

(GLO)- Chương trình “Sách về làng” do Huyện Đoàn Krông Pa (tỉnh Gia Lai) phối hợp với Công ty TNHH Joy Foudation và Trường Đại học Văn Lang tổ chức chiều 14-9 tại Trường Tiểu học xã Uar đã mang lại niềm vui, giúp lan tỏa văn hóa đọc tới thiếu nhi vùng khó.
Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Lắng nghe mùa thu

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Lắng nghe mùa thu

(GLO)- Mùa thu được nhiều người ưu ái gọi là mùa cuốn hút trong năm. Còn với tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, thu đến là lúc thả hồn lắng nghe, cảm nhận những hương vị đặc trưng của quê hương như: mùi ổi chín, hương cốm, đom đóm, hoa sữa... Mọi thứ hòa quyện tạo thành một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp.
Đôi điều về bài thơ “Ru bão”

Đôi điều về bài thơ “Ru bão”

(GLO)- Khi bão Yagi vừa tan, tôi lại nhớ về bài thơ “Ru bão” của nhà thơ Nguyễn Hữu Quý. Thường thì người ta “ru con” hay chí ít cũng lãng mạn, ngọt ngào với “ru em”, “ru anh”… nhưng nhà thơ Nguyễn Hữu Quý lại “ru bão”.
Thơ Vân Phi: Va vào xưa cũ, vỡ trôi…

Thơ Vân Phi: Va vào xưa cũ, vỡ trôi…

(GLO)- "Va vào xưa cũ, vỡ trôi..." của tác giả Vân Phi thể hiện phong cách và tâm trạng rất đặc trưng của thơ Việt Nam hiện đại. Bài thơ miêu tả một buổi chiều trong phố cũ, nơi kỷ niệm và nỗi buồn hòa quyện với nhau. Ở đó, tình cảm và thời gian dường như vẫn còn đọng lại đầy sâu lắng...
An Khê thu cảm

An Khê thu cảm

(GLO)- An Khê là vùng đất giàu trầm tích văn hóa-lịch sử và sở hữu nhiều cảnh quan đẹp nằm ở phía Đông tỉnh Gia Lai. Từ lâu, nơi đây đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho sự ra đời của nhiều thi phẩm đặc sắc. "An Khê thu cảm" của tác giả Nguyễn Đình Phê là một trong số đó.

Thơ Lữ Hồng: Thanh âm

Thơ Lữ Hồng: Thanh âm

(GLO)- Mỗi khắc mỗi giờ của đời sống này đều cho ta những thanh âm quý giá. Tháng 9 lại đến như “ngụ ngôn mùa thu”, khiến cho ngay cả “một giọt vỡ thời gian” mà tác giả Lữ Hồng nhủ thầm được hóa thân cũng dịu dàng đến lạ.
Thơ Vân Phi: Nghe trong đồng đất nảy mầm

Thơ Vân Phi: Nghe trong đồng đất nảy mầm

(GLO)- Những hình ảnh giản dị thân thương như hạt thóc, sân vườn, gà con, cây bồ ngót... được tác giả Vân Phi tái hiện qua nhịp thơ 6/8 theo mạch cảm xúc tự nhiên. Đọc thơ, những câu chuyện dung dị mà sâu lắng về quê hương cứ làm ta muốn "ngồi lại", "nghe quê san sớt đôi lời tri âm".