Sớm mai bên phố

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tôi vẫn thường thức giấc trước sớm mai với mong muốn được chứng kiến thời khắc đêm chuyển qua ngày, khi phố bắt đầu có tiếng chân ai đó đi trên đường, tiếng xe máy ngang qua, tiếng nói cười đôi trẻ... Những thanh âm muôn mặt đời sống đủ để tôi có thể thưởng thức, suy ngẫm và đắm chìm vào tâm sự của phố, của đời.  


Mỗi sớm mai, tôi hân hoan hít một hơi thật sâu để cảm nhận luồng không khí trong lành len lỏi vào lồng ngực. Mùi lá cây tươi non mơn mởn, hương của hạt sương đêm thanh khiết, cảm giác thong dong trước khi bắt đầu nhịp sống tất bật. Sớm mai của phố phủ lên những dịu dàng nguyên sơ mang niềm vui tinh khôi ngày mới. Tôi lặng lẽ đứng ngoài hành lang nhìn qua ô cửa sổ màu xanh quen thuộc. Không gian bỗng nhiên lắng lại, chỉ nghe tiếng gió trượt dài, tiếng thở lá khô va đập cùng gió.

Lại nhớ, ngày hôm qua, nền trời phía Đông phản chiếu màu vàng úa lên những tàng cây đang mùa trút lá ấy vậy mà sớm mai đồng loạt rủ nhau bần bật một màu xanh non tơ ngút ngắt nắng và vi vút gió. Tôi nhắm nghiền mắt lại và nhận ra mùi hương nồng nàn của những chùm hoa sữa bên góc phố cùng gót chân thời gian khẽ khàng chạm vỡ vụn chùm nắng lung linh trên bậu cửa sổ.

Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang

Trong tĩnh lặng sớm mai, thần trí của tôi như được kích hoạt sảng khoái từ vị ngòn ngọt của ly cà phê ép không đường. Nhấp một ngụm nhỏ, chuyện trò với bạn hữu hoặc một mình, ngày nắng hay phố mưa, thu se hay đông giá tôi cũng tỉnh táo để chiêm nghiệm những gì đã qua, tỉnh táo để chờ đón những gì sắp đến.

Không nhớ từ bao giờ, tôi đã có thói quen uống cà phê không đường. Có lẽ ấn tượng về lần nhấp trộm một ngụm cà phê phin không đường của ba khi còn nhỏ đến giờ vẫn còn in đậm trong ký ức về ngày xưa thương khó. Và mùi hương mà tôi đinh ninh là rất ngọt ngào ấy theo mãi tôi đến từng ngóc ngách của quán quen, để nếu lỡ nhấp một ngụm cà phê ở nơi nào đó, tôi vẫn luôn hình dung kỷ niệm chốn này.

Pleiku sớm mai, phố thật yên ắng, già dặn trong màn sương bàng bạc. Vỉa hè thông thoáng, rộng rãi và thênh thang lối. Buổi sớm mai, tôi thường chạy bộ một vòng thành phố rồi dừng chân ở chợ đêm trên đường Nguyễn Thiện Thuật. Trong ánh sáng mờ mờ giao thoa giữa đêm và ngày, giữa ồn ào và lặng lẽ, tôi nhận ra những tất bật, rộn ràng trong ngằn ngặt của ngày mới.

Sau đó, tôi hướng bước chân về phía hồ Diên Hồng. Lúc nay, sương mù vẫn chưa kịp tan, nhìn xa xa, hồ như chiếc gương thần xanh điểm tô cho thành phố tinh sương ngày mới vẻ đẹp kiêu sa, lộng lẫy bay lên cùng khói mây bảng lảng ánh bình minh. Quanh hồ có rất nhiều người đi bộ tập thể dục với những bước chân nhịp nhàng, đều đặn. Giữa không gian gần gũi với thiên nhiên, lòng người sớm mai nhẹ nhàng, thư thái.

Mới đó mà tôi đã có 20 năm đón sớm mai cùng phố. Ngày phố mưa gió, tôi ướt nhèm nhẹp trong giọt mưa đêm. Ngày phố nắng như đổ lửa, tôi che ô mát cả con đường. Pleiku là một miền đất kỳ lạ đến nỗi tôi dạo bước đến đâu cũng nhắc nhớ hay lưu giữ trong tôi những an trú ngọt ngào. Pleiku sớm mai trong văn vắt, loanh quanh vẫn chưa đi hết từng ấy thương nhớ trong tĩnh lặng.

Những ngày này, sớm mai Pleiku không hanh hao bỏng rát mà dìu dịu, đến nỗi cảm nhận được sự yên ả đang lướt qua da thịt rồi ứ tràn trong từng thanh âm, hương sắc sớm mai. Ngước mắt đón những tia nắng buổi sớm, nhìn ngắm xung quanh mà ao ước cuộc đời là những buổi sớm mai trong veo để có thể giữ điều tinh khôi nhất, trong trẻo nhất cho riêng mình.

NGUYỄN THỊ DIỄM

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.