Nhớ mùa tôm đồng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mùa mưa, đồng trắng nước trong, là lúc tôm tép sinh sôi. Loài tôm thích những vùng nước trong văn vắt. Những chân cầu đá, khe đá phủ rêu hay triền cát vàng mịn thường là nơi trú ngụ của tép tôm. Những hố bom qua mấy mùa mưa mới có ít rêu váng cũng là nơi tôm tụ thành từng đàn tíu tít.
Trên cánh đồng, tiếp giáp ruộng lúa nước là những rục, những đám cỏ lác mọc hoang, không cấy được lúa. Bọn cò lửa (cò ma) kết những lá cỏ lác làm tổ, đẻ trứng. Đó là những nơi tôm tép đồng đi lại giao lưu gặp gỡ rồi phân tán đi về các mảnh ruộng.
Trên vùng đất trống ấy, lúc lúa vào thì con gái, dân quê cắm hàng đăng tre tạo luồng lạch, rồi đặt những cái đó đứng bắt tôm tép. Nước ruộng chỉ lờ đờ hoặc trôi nhẹ liu riu, đủ cho bọn tôm tép ngược xuôi. Đơm vậy mỗi ngày đổ đó 2 lần vào tờ mờ sáng và chập tối.
Người quê, ngoài cách câu tôm càng ở các khe đá mang tính giải trí, còn một số cách bắt tôm tép như: nhủi, cắt rớ (cất vó tép) và nhàn nhã thú vị nhất vẫn là đơm đó tôm, bắt loại tôm tằm, tôm cốm cỡ như đầu đũa.
Đó tôm là dụng cụ hoàn toàn khác với các loại đó đơm cá, còn gọi là đó đứng. Đó đứng được làm từ các mành kết bằng nan tre nứa. Cây nứa được chẻ ra thành nan vuông như đầu cây nhang, rồi dùng sợi dây bo kết lại thành tấm (như tấm nhủi tép). Các tấm phên tre ấy cao 30-50 cm, quấn quanh cái đáy tre nan đan theo hình chữ S (hình thái cực), giống những tấm đăng, với 2 cửa vào ngược chiều nhau.
Đó đứng vì vậy phải đơm đứng và không có hom tre. Cửa đó đứng cũng có hình đứng như cửa những tấm đăng dựng theo hình chữ V. Miệng trên của đó đứng được kết dày, tùm nhỏ lại thành hình tròn làm cho vững đó và dễ dốc tôm tép.
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa: Internet
Khi đơm đó đứng, người ta phải có dựng kèm những tấm đăng bằng tre để hướng luồng tôm đi vào cửa đó. Vì có 2 cửa nên đó đứng bắt được tôm tép đi cả hai chiều xuôi và ngược dòng nước. Tôm vào đó đứng thì bám quanh thành đó từng lớp nhởn nhơ. Mỗi lần đổ đó, tôm tép lao xao tí tách. Tôm đồng tươi khi nhiều ăn không hết thì mang ra chợ bán. Mùa thu được quá nhiều tôm tép, người quê thường làm mắm tôm tép đồng.
Khác với cá đồng mùa lúa quá nhiều mỡ ít độ đạm làm nước mắm không ngon, tôm tép đồng không tích mỡ, lượng đạm cao rất phù hợp với việc làm mắm để tích trữ ăn dần trong năm. Tôm tép đồng làm mắm phải là thứ tươi nguyên còn nhảy lao xao. Sau khi rửa sạch để ráo, cho vào cối đá giã nhuyễn cùng với cơm gạo trắng và muối hột, theo một tỷ lệ phù hợp.
Để tăng thêm vị thơm, người làm mắm tôm thường cho thêm thính gạo rang. Sơ chế xong cho toàn bộ vào hũ, vại, bịt miệng bằng vải màn sạch, có thể chụp lên cái nón rồi đem phơi nắng. Mắm tôm chín có màu vàng nâu, sánh nhuyễn, vị chua chua ngòn ngọt, thơm nồng nàn. Mắm tôm đồng không nặng mùi như mắm ruốc biển. Đó là một đặc sản trứ danh của nhà quê, ăn rồi thì nhớ mãi!
Bây giờ, đồng quê đã khác, không còn rục hoang, không còn bãi lác, nghề thả đó đứng bắt tôm tép cũng tự dưng biến mất. Ngày mưa, chợt nhớ một thời mùa tôm tép lao xao!
PHẠM ĐỨC LONG

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.