Ngày xuân bỗng nhớ thơ ...anh Chí Phèo !

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Cảm hứng xuân bất tận khiến lòng người rộng mở ân tình khác lạ, nhất là cảm xúc trước tình yêu đôi lứa. 
Các bậc thầy thơ tình Việt Nam như Thế Lữ, Lưu Trọng Lư, Huy Cận,Xuân Diệu, Hàn Mặc Tử...không thiếu những vần thơ tình kinh điển. Tỷ như những câu thơ Hàn Mặc Tử "Xin hãy lặng yên chớ nói nhiều/Để nghe dưới đáy nước hồ reo/ Để nghe tơ liễu run trong gió/Và để nghe trời định nghĩa... yêu"...
Ảnh minh họa. Nguồn Internet
Ảnh minh họa. Nguồn Internet
Mạch cảm xúc dẫn dắt tới những vần thơ tình Thị Nở-Chí Phèo thánh thiện, chân thành, tự nhiên. Chiêm nghiệm đắm chìm say sưa, thú vị. Đôi lần có bài "cảm tưởng" "Mối tình Thị Nở-Chí Phèo, mối tình đem lại nhiều cảm hứng thi ca". 
Và đây, nếu "Trăng nở nụ cười" của Lê Đình Cánh ám ảnh người đọc, người nghe bởi tình cảm đậm đà, sâu lắng triết lý nhân sinh và niềm tin vĩnh cửu đẹp đẽ của tình yêu đích thực, thì "Nỗi niềm Thị Nở" của Quang Huy hài hước mà tự nhiên bừng sáng tâm hồn, lời thơ đẹp đến thảng thốt. 
Nói nhiều chỉ bằng thừa, xin mời thưởng thức.
 TRĂNG NỞ NỤ CƯỜI 
Đâu Thị Nở, đâu Chí Phèo, 
Đâu làng Vũ Đại đói nghèo Nam Cao ??? 
Vẫn vườn chuối gió lao xao 
Sông Châu vẫn chảy nôn nao mạn thuyền... 
Ả ngớ ngẩn. Gã khùng điên. 
Khi tình yêu đến bỗng nhiên thành người! 
Vườn suông trăng nở nụ cười 
Phút giây tan chảy vàng mười trong nhau. 
Giữa đời vàng lẫn với thau 
Lòng tin còn chút về sau để dành 
Tình yêu nên vị cháo hành 
Đời chung bát vỡ thơm lành lứa đôi! 
                                              Lê Đình Cánh 
NỖI NIỀM THỊ NỞ 
 Người ta cứ bảo dở hơi
Chấp chi miệng thế lắm lời thị phi
Dở hơi nào dở hơi gì
Váy em xắn lệch nhiều khi cũng tình
Làng này khối kẻ sợ anh
Rượu be với chiếc mảnh sành cầm tay
Sợ anh chửi đổng suốt ngày
Chỉ mình em biết anh say rất hiền
Anh không nhà cửa bạc tiền
Không ưa luồn cúi không yên phận nghèo
Cái tên mơ mộng Chí Phèo
Làm em đứt ruột mấy chiều bờ ao
Quần anh ống thấp ống cao
Làm em hồn vía nao nao đêm ngày
Khen cho con Tạo khéo tay
Nồi này thì úp vung này chứ sao
Đêm nay trời ở rất cao
Sương thì đẫm quá trăng sao lại nhoà
Người ta mặc kệ người ta
Chỉ em rất thật đàn bà với anh
Thôi rồi đắt lắm tiết trinh
Hồn em nhập bát cháo hành nghìn năm.
                                                Quang Huy
CHÍ PHÈO
...Duyên nợ trời đất khiến xui
Cho anh được nếm cái mùi yêu thương
                                                  Lá Vàng 
CHÁY
Nếu không có bát cháo hành
Muôn năm Chí chẳng trở thành đàn ông
Ánh trăng hoang dã ven sông
Cũng ghen đay nghiến tình nồng đắm say
Tình yêu chứa chất đắng cay
Yêu danh, yêu lợi, yêu vay trả dần...
Bần cùng
Đốt cháy ái ân
Giầu sang
Không dám hoá thân cho tình.
                                               DB
Ngày xuân đọc thơ tình Chí Phèo-Thị Nở càng thêm yêu thương, cảm kích tâm hồn và tài năng thi sỹ, nhiệm màu tình yêu trong cuộc đời này.
Thất Sơn

Có thể bạn quan tâm

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.