Kỳ nghỉ đặc biệt

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Mâm cơm mẹ dọn ra toàn những món ngon của cánh đồng quê, đúng chuẩn cơm nhà mẹ nấu. Một đĩa rau muống xào, chén cà pháo, vài con rô đồng chiên giòn... Mẹ lúc nào cũng chu đáo như thế. Đã lâu lắm rồi, tôi không có thời gian để quây quần bên mâm cơm với mẹ. Dịch bệnh bùng phát, cơ quan tôi cho toàn thể nhân viên nghỉ việc tạm thời, để cùng xã hội chung tay chống dịch. Vậy là tôi có thời gian dài để trở về quê với gia đình, được tắm trong không khí làng quê yên tĩnh, được cho phép mình sống chậm. Với tôi, đây là kỳ nghỉ đặc biệt ghi dấu trong tuổi thanh xuân của mình.

Khói chiều.
Khói chiều.


Từ thành phố với những con đường bắt đầu vắng tanh, tôi ngồi trên chiếc xe máy chạy về quê, thỉnh thoảng cả thân hình lắc lư bởi những đoạn đường khúc khuỷu dẫn vào xóm nhỏ. Mẹ nghe tôi về mừng lắm. Niềm vui lấp lánh trong đôi mắt đầy vết chân chim của mẹ đứng chờ tôi sau bậu cửa. Khung cảnh làng quê vẫn vậy, và ngôi nhà nhỏ của gia đình tôi nằm bình yên giữa khu vườn cây ăn trái.

Về nhà, tôi thấy mình như nhỏ lại, được tắm mình trong suối nguồn yêu thương của cha mẹ. Tôi cởi bỏ chiếc áo của phố thị, rồi khoác lên mình chiếc áo màu nâu bạc mà mẹ tôi đã giặt sạch sẽ treo đầu giường.

Sau khi ra trường, tôi rời quê và lên phố lập nghiệp. Ngoảnh đi ngoảnh lại đã gần 10 năm, một khoảng thời gian dài. Nhưng với cha mẹ, tôi vẫn còn bé bỏng như ngày xưa, lúc nào mẹ cũng nâng niu và yêu thương hết mực. Làng quê tôi  yên bình, và móng vuốt của dịch bệnh chưa mò tới, nên cuộc sống vẫn cứ thế trôi qua. Buổi sáng mẹ ra đồng cắt rau cho kịp phiên chợ chiều. Còn cha tôi lên chăm bón mấy thửa ruộng đang thiếu phân.

Những đứa trẻ đồng trang lứa với tôi ngày ấy, hầu hết đã có gia đình và đang mải miết cuốn vào vòng xoay của cơm, áo, gạo, tiền. Những tiếng cười giòn tan thời thơ ấu mỗi khi chúng tôi tụ tập sau vườn, giờ chỉ còn lại trong ký ức.

Buổi sáng, mặt trời nhô lên khỏi lũy tre làng, tiếng gà gáy đầu xóm nghe thân quen làm sao. Con mèo già lười biếng vẫn nằm ngủ trong bếp. Vại nước dưới gốc cau tràn trề do trận mưa đêm qua. Hoa lêkima rụng đầy sân vườn, chợt tôi nhớ đến người nữ anh hùng Võ Thị Sáu gắn với bài hát quen thuộc, mà lũ sinh viên chúng tôi ngày ấy hay hát.

Mẹ đã ra đồng từ bao giờ, sự chu đáo của mẹ vẫn theo dòng thời gian mà không mất đi. Phải chăng sự chu đáo ấy gắn với tính chịu thương, chịu khó đã làm nên phẩm chất đẹp của bất cứ cô gái quê nào. Nồi xôi đậu vẫn còn nóng hổi trên bếp. Chén muối mè được đậy cẩn thận bởi chiếc lồng bàn tre bé xíu. Gian bếp cũ kỹ, gọn gàng như chính con người mẹ vậy. Cũng như gian bếp cũ kia, trong lòng mẹ lúc nào cũng nhen nhóm ngọn lửa yêu thương không bao giờ tắt.

Vài quả ổi chín tỏa hương thơm phức như muốn gọi từng cánh chim về. Giàn hoa thiên lý vẫn đều đặn bung nở, hứa hẹn những tô canh ngọt ngào, nấu với cua đồng xay nhuyễn. Khung cảnh khu vườn hiện ra trước mắt tôi đầy vẻ đẹp nên thơ. Sống ở phố cũng khá lâu, mỗi sáng mở mắt dậy lòng tôi lại đầy những lo lắng vụn vặt. Những mệt mỏi bởi áp lực, thành tích. Rồi nhịp sống hối hả của phố thị khiến tôi choáng váng. Những mẫu bánh mỳ nhai vội, rồi tiếng còi xe, tiếng người ồn ào khiến lòng tôi mệt rũ rượi như một loài cây thiếu nước.

Và quyết định về quê với cha mẹ trong thời gian dài nghỉ dịch, đó là quyết định sáng suốt của tôi. Thay vì ngày ngày ở phố, tôi dành thời gian cho mạng xã hội, cho những cuộc tám chuyện xuyên lục địa, với những người bạn ở quán xá. Tôi về quê, để được tranh thủ thời gian bên cha mẹ, để đọc nốt những cuốn sách mua trước đó mấy tháng mà tôi chưa có dịp đọc qua. Và đặc biệt hơn, để được sống lại trong bàn tay yêu thương của cha mẹ.

Chiều chiều tôi lại thấy khói bếp bay lên, được nghe tiếng cơm sôi, nghe mùi cá kho thơm lừng của mẹ. Và thấy dáng điệu vất vả, đầy bùn đất lấm lem của cha sau một ngày làm đồng vất vả. Thỉnh thoảng tôi phụ mẹ bóc tỏi, nhặt rau. Rồi tối đến gia đình tôi quây quần bên mâm cơm đầy hương vị đồng nội. Đĩa rau luộc với chén mắm ớt, mấy quả cà nướng dầm tương, và nồi canh khổ qua đậm đà với cá nục. Nói đến  cơm quê là nói đến một điều gì đó khiến người ta thèm khát. Bởi nó chất chứa bao tình cảm gia đình, nó mang một ý nghĩa thiêng liêng, mà không thể có một điều gì đó sánh bằng. Những thức ăn nhanh chỉ để giải quyết cơn đói tạm thời, và cái hương vị của nó chóng đi vào quên lãng. Còn với cơm quê thì từng món, từng món luôn đau đáu thường trực trong nỗi nhớ người xa nhà.

Tôi không biết dịch bệnh sẽ kéo dài bao lâu. Nhưng đây có lẽ là khoảng thời gian đầy ý nghĩa với tôi. Bởi tôi biết trân trọng hơn từng ngày, từng giờ được sống chung với cha mẹ. Được cảm nhận dòng thời gian trôi qua trong khu vườn đầy tiếng chim, và mùi ổi chín. Có lẽ, kỳ nghĩ dịch dài với tôi là kỳ nghỉ đặc biệt trước khi tôi quay lại thành phố để tiếp tục công việc của mình.

 

Theo THÂN THỊ THANH TRÂM (cadn)

Có thể bạn quan tâm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

(GLO)- Chồng tôi nhận quyết định chuyển công tác vào một sáng cuối tháng Năm, khi sương vẫn còn giăng mờ trên những con dốc quen thuộc của phố núi Pleiku. Tin anh phải xuống Quy Nhơn theo diện hợp nhất 2 tỉnh không bất ngờ.

Bảo vật quốc gia ngai vua triều Nguyễn đặt tại Điện Thái Hòa, Đại Nội Huế.

Phục chế ngai vàng triều Nguyễn: Trả lại nguyên trạng năm 2015, đảm bảo đúng tinh thần bảo vật quốc gia

(GLO)-Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT&DL) vừa có văn bản chính thức góp ý kế hoạch phục chế ngai vua triều Nguyễn, bảo vật quốc gia bị phá hoại hồi tháng 5 - 2025 tại điện Thái Hòa, yêu cầu phục hồi hiện trạng "gần giống nhất" so với năm 2015, thời điểm hiện vật được lập hồ sơ công nhận.

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

null