Hương lúa

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Con đường nhỏ dẫn về nhà tôi hôm nay thoang thoảng hương lúa mới. A! Đã đến mùa gặt. Tôi khẽ reo lên và đưa mắt nhìn hai bên vệ đường, mong thấy những cọng rơm mới vừa vương lại đây bởi những cú nảy của bánh xe lăn qua ổ gà trên con đường cũ kỹ. Con đường như được ướp hương. Hương của ấm no và hạnh phúc.
Tôi đưa tay vơ lấy một nắm rơm vàng óng, thoảng vài vệt xanh dần ngả vàng, còn vương vấn mùi bùn ngai ngái. Hương rơm mới tinh khiết, man mát, làm dịu cả cái nắng vừa xộc lên sau cơn mưa bất chợt. Mang theo nắm rơm nhỏ về nhà, hương đồng ruộng tỏa ra khắp gian phòng. Tôi khẽ nhắm mắt, buông trôi mọi suy nghĩ, mường tượng mình đang dạo bước trên cánh đồng lúa chín. Nơi tôi sinh ra và lớn lên, cánh đồng nằm lọt thỏm trong lòng thung được chở che bởi núi. Những ô ruộng nối nhau trông như những dòng sông thay đổi sắc màu theo thời gian, chu kỳ sinh trưởng của lúa. Khi cơn gió ào qua, cánh đồng lao xao gợn thành những con sóng nhỏ. Mùa lúa làm đòng, ngọn nào ngọn nấy tròn căng, mọng sữa.
Mùa gặt đến, cả cánh đồng rộn ràng tiếng cười nói, tiếng máy nổ. Chân ai cũng vội, mắt ánh lên nụ cười lấp ló dưới vành nón. Bọn trẻ chúng tôi nhảy nhót, hò hét đuổi nhau trên cánh đồng. Lũ chim sà xuống nhặt vội những hạt lúa rồi bay vút lên vì tiếng bước chân, tiếng cười nói của mọi người. Mùa gặt kết thúc, tôi theo mẹ lội ruộng bắt cua đồng, chúng vàng ươm béo ngậy. Món canh cua, rồi bún riêu cua và cả món tương cua mẹ làm ăn dần trong năm đã nuôi tôi lớn. Giờ đây, công việc khiến tôi không còn trở lại với đồng ruộng thường xuyên nữa. Nhưng đồng ruộng luôn là nơi cho tôi nương náu ký ức tuổi thơ êm đềm và cả nơi tôi tìm về mỗi khi mệt mỏi với ồn ào, vội vã.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Trong tiết cuối thu, tôi dạo bước trên cánh đồng còn trơ gốc rạ. Nước còn xâm xấp, mùi rơm rạ quyện với chút se lạnh ve vuốt như vòng tay mẹ. Tôi nhớ mùi hương này vương trên áo. Những người nông dân đang vừa cười đùa vừa làm việc. Người nhanh tay cắt lúa, người điều khiển máy tuốt lúa, người vác những bao lúa nặng xếp lên xe công nông. Trẻ con hớn hở, lăng xăng chạy qua chạy lại rối rít. Cánh đồng đang vào hội. Lúa như vòng tay mẹ ôm ấp những mảnh đời. Từ bùn lớn lên xanh tươi rồi cho ra những hạt vàng, hạt ngọc. Khi bưng bát cơm mà nhớ người cày cấy. Lúa lặng lẽ tận hiến cho con người những bữa cơm đầm ấm, đi bên người qua bao gian khó.
Những ngày này, từng đoàn xe nối dài của những người con miền đất đỏ từ thành phố trở về vì dịch bệnh. Về thôi, ở nhà dẫu gì cũng có cây lúa, ngọn rau, cây trái tự trồng, quả trứng con gà tự nuôi giúp ta qua những ngày khốn khó. Những mảnh vườn giờ xanh mát với đủ cây trái và luống rau xanh mơn mởn chờ tay người hái. Chuồng gà được sửa chữa, tiếng gà mẹ gọi con, gà trống gáy sáng lại râm ran. Rồi một ngày kia, khi dịch bệnh được kiểm soát, con lại đi bởi công việc, bởi ước mơ và cả khát vọng ở tương lai.  
Đời lúa ngắn ngủi nhưng đủ dài để nuôi sống bao con người, bao thế hệ. Đủ mạnh mẽ dìu con trải qua bão giông. Đủ kiên nhẫn chiu chắt từ bùn đen những tinh khiết gửi gắm vào từng hạt gạo cho mỗi bữa cơm đầy tiếng cười. Đủ bao dung để thứ tha những lỗi lầm con trẻ. Nâng bước con trên đường dài cuộc sống. Vậy đấy, dẫu bàn chân con có mỏi bởi cơm áo, gạo tiền ở bất cứ đâu thì nơi mảnh đất đỏ, những hạt lúa vẫn nảy mầm từ mùa này qua mùa khác, đời này nối tiếp đời kia. Với tôi ở đâu có lúa ở đấy có mẹ. Mà nơi nào có mẹ thì đó là quê hương. Nơi ấy sẽ bình an và con luôn muốn trở về.
TRẦN HỒNG VÂN

Có thể bạn quan tâm

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.