Gương mặt thơ: Lê Vi Thủy

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Lê Vi Thủy là giáo viên dạy Mỹ thuật nên dấu ấn sắc màu, bố cục hiện rất rõ trong thơ chị. Đọc thơ Lê Vi Thủy, ta có cảm giác có thể xắn ra từng mảng, dẫu rất mơ hồ và dù có thể ta không biết đấy là những mảng gì.

 

Chữ không cầu kỳ, ám ảnh trong thơ Lê Vi Thủy là âm thanh và màu sắc. Đó là những khối ấn tượng, vững chãi nhưng lại... mong manh. Thì mong manh mới thơ, nhưng vững chãi mới khối. Thơ nhiều khi nó cứ mâu thuẫn thế, cứ mông lung thế, để rồi nó vụt vào ta những bất ngờ. Cách chị thể hiện thơ rất đời, từ ngôn ngữ tới hình ảnh, những hình ảnh cứ mồn một trước mắt ta, nhiều khi tới trần trụi, nhưng lại gần gụi, thân quen. Nó có vẻ không lãng mạn, không chắp cánh như thường thấy, nhưng hóa ra, đọng lại, chính là một Lê Vi Thủy hiện diện trong chúng ta với tư cách nhà thơ biết... vẽ.

Chị đã xuất bản 4 tập sách (2 thơ 2 văn xuôi). Và, chị vẫn đang miệt mài viết.

 

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





PHỐ

mở phố
mắt him híp tràn nắng
từng ngón nhảy nhót
đôi xăng đan mòn vẹt lối
ngơ ngác
dòng xe
khin khít chật hẹp
giữa miền mơ ước
cuộc đua không bao giờ tới đích
bay
lơ lửng-khi nào sẽ chạm?

khóc phố
hai mặt đen trắng
lật bên nào cũng sai
hướng mũi thuyền lướt trên cạn
cây mới, nhà mới, số mới
chọc bầu trời
úp đông đường cũ
một vết thương.


 

Minh họa: THỦY NGỌC
Minh họa: THỦY NGỌC





XUÂN TƯƠI


xuân tươi, em cô bé đỏ áo mặt trời
tóc lửng vai xuân đầy trong mắt
môi ngậm lời yêu
thở vào mây, thở căng bầu ngực
thanh xuân nở trắng ngần
eo thắt đáy.

tung tăng nắng, tung tăng gió
khoảng trống hờ váy bay
khanh khách cười ban mai mèo con sưởi ấm
chân trần em về lại tuổi thơ ngây
mộng.

xuân tươi, áo đỏ mặt trời
giang đôi tay gõ cửa cuộc đời
em hành khách tiếp theo…


 

Minh họa: H.T
Minh họa: H.T





SẮC EM

Mỏng tang
vàng lay sắc dã quỳ
sơn nữ ngực đồi hoa
chân dậm bóng chiều đông khói
hơi sương lạnh
đất bazan đỏ mạch ngầm
môi đỏ, má em nồng
gió khát, Biển Hồ khát khúc tình
này em trăng sao lúng liếng.

Mỏng tang
vai em gầy mười tám
mộng mơ căng xanh phố núi
đông xám hé ngày xuân
tiếng cồng vọng từ anh
điệu xoang em nhảy gọi tình
hoa đội đầu
này em lúng liếng trăng sao.  

Mỏng tang em
Mỏng tang tình.

 

Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.