Gương mặt thơ: Lê Vi Thủy

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Lê Vi Thủy là giáo viên dạy Mỹ thuật nên dấu ấn sắc màu, bố cục hiện rất rõ trong thơ chị. Đọc thơ Lê Vi Thủy, ta có cảm giác có thể xắn ra từng mảng, dẫu rất mơ hồ và dù có thể ta không biết đấy là những mảng gì.

 

Chữ không cầu kỳ, ám ảnh trong thơ Lê Vi Thủy là âm thanh và màu sắc. Đó là những khối ấn tượng, vững chãi nhưng lại... mong manh. Thì mong manh mới thơ, nhưng vững chãi mới khối. Thơ nhiều khi nó cứ mâu thuẫn thế, cứ mông lung thế, để rồi nó vụt vào ta những bất ngờ. Cách chị thể hiện thơ rất đời, từ ngôn ngữ tới hình ảnh, những hình ảnh cứ mồn một trước mắt ta, nhiều khi tới trần trụi, nhưng lại gần gụi, thân quen. Nó có vẻ không lãng mạn, không chắp cánh như thường thấy, nhưng hóa ra, đọng lại, chính là một Lê Vi Thủy hiện diện trong chúng ta với tư cách nhà thơ biết... vẽ.

Chị đã xuất bản 4 tập sách (2 thơ 2 văn xuôi). Và, chị vẫn đang miệt mài viết.

 

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





PHỐ

mở phố
mắt him híp tràn nắng
từng ngón nhảy nhót
đôi xăng đan mòn vẹt lối
ngơ ngác
dòng xe
khin khít chật hẹp
giữa miền mơ ước
cuộc đua không bao giờ tới đích
bay
lơ lửng-khi nào sẽ chạm?

khóc phố
hai mặt đen trắng
lật bên nào cũng sai
hướng mũi thuyền lướt trên cạn
cây mới, nhà mới, số mới
chọc bầu trời
úp đông đường cũ
một vết thương.


 

Minh họa: THỦY NGỌC
Minh họa: THỦY NGỌC





XUÂN TƯƠI


xuân tươi, em cô bé đỏ áo mặt trời
tóc lửng vai xuân đầy trong mắt
môi ngậm lời yêu
thở vào mây, thở căng bầu ngực
thanh xuân nở trắng ngần
eo thắt đáy.

tung tăng nắng, tung tăng gió
khoảng trống hờ váy bay
khanh khách cười ban mai mèo con sưởi ấm
chân trần em về lại tuổi thơ ngây
mộng.

xuân tươi, áo đỏ mặt trời
giang đôi tay gõ cửa cuộc đời
em hành khách tiếp theo…


 

Minh họa: H.T
Minh họa: H.T





SẮC EM

Mỏng tang
vàng lay sắc dã quỳ
sơn nữ ngực đồi hoa
chân dậm bóng chiều đông khói
hơi sương lạnh
đất bazan đỏ mạch ngầm
môi đỏ, má em nồng
gió khát, Biển Hồ khát khúc tình
này em trăng sao lúng liếng.

Mỏng tang
vai em gầy mười tám
mộng mơ căng xanh phố núi
đông xám hé ngày xuân
tiếng cồng vọng từ anh
điệu xoang em nhảy gọi tình
hoa đội đầu
này em lúng liếng trăng sao.  

Mỏng tang em
Mỏng tang tình.

 

Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang

Có thể bạn quan tâm

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

null