Gieo những mầm xanh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi có thói quen phân loại rác từ căn bếp nhỏ. Những loại rác hữu cơ dễ phân hủy, tôi bỏ ra vườn, vừa hạn chế rác thải, vừa làm giàu dinh dưỡng cho đất. Tôi vui vẻ chỉ cho con rằng làm giàu cho đất cũng là cách mình trả ơn đất đai đã cho mình trú ngụ. Bởi vì từ chỗ rác ấy, những hạt mầm khỏe mạnh gặp đất sẽ nảy mầm thành cây xanh.
Sau 3 năm thì khu vườn bé nhỏ của tôi trở nên chật chội vì cây cối cứ thế mà đâm chồi lớn lên. Tôi vui mừng khi thấy mầm cây nhú nhưng cũng lo lắng rồi chúng sẽ lớn làm sao trong mảnh đất bé tẹo teo này.
Với hoa, tôi gieo hết hạt giống ra trước nhà, ven đường đi. Mưa xuống, chẳng cần tưới tắm, trước nhà tôi nở một vạt hoa cánh bướm xinh tươi. Những cành hồng già, tôi cắt tỉa và giâm xuống đất, thấy ai cần tôi lại mang cho. Nhưng còn các cây ăn quả như mít, xoài, chôm chôm, vải, nhãn thì sao? Chúng là những cây tán rộng, chỉ 1 năm thôi là vài cây đã che kín cả khu vườn.
Tôi loay hoay mãi cho đến hôm qua, khi đi dạo gần nhà rồi men thẳng lên chỗ núi đá, sau lưng thiền viện Trúc Lâm cách nhà tôi độ hơn cây số. Tôi nhìn những mầm cỏ xanh mọc lên trên khoảng rừng toàn đá, nhìn những cây bụi chen lẫn với cây rừng mà chúng vẫn một màu xanh tươi. Tôi nảy ra ý định sẽ trồng những cây con mà mình yêu thương lên khu vực này. Tôi nhổ được khoảng ba mươi cây con, cho vào giỏ, mang theo một cái bay xây nhà và xắn tay lên trồng.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Tìm địa thế đất bằng, xao xáo và yêu thương đặt cái cây con vào, tôi lấp đất lại và khẽ khàng nói với chúng: “Các bạn phải lớn lên, cho hoa trái và phủ xanh khoảng đá này. Rừng là nhà của các bạn, tôi sẽ thăm các bạn thường xuyên. Mạnh mẽ nhé các bạn nhỏ. Tôi yêu các bạn như các bạn yêu sự khoáng đạt của bầu trời”.
Tôi đánh dấu để nhớ mà thăm bằng cách chụp ảnh lại và kiểm đếm xem loại cây nào nhanh tốt, hợp đất. Tôi chỉ nghĩ đến việc cây sẽ có khoảng trống mà vươn lên nhưng đôi lúc cũng hy vọng vài năm nữa, ai đó sẽ được nhón tay hái trái ngọt từ cây. Đến đó thôi mà tôi thấy lâng lâng trong lòng.
Chiều nay, khi trồng xong chỗ cây con thì tôi gặp một nhóm bạn trẻ đang thả diều. Các bạn tò mò khi thấy tôi đào đất trồng cây. Tôi kể cho các bạn nghe việc mình làm. Không ngờ một bạn trai nhoẻn miệng cười với tôi trìu mến rồi nói: “Em hứa sẽ cùng chăm những cây non này với chị”.
Tôi nhớ năm ngoái, Thủ tướng Chính phủ phát động phong trào trồng 1 tỷ cây xanh, mục đích để tạo lá phổi xanh cho nhân loại, mọi người được sống và hít thở không khí trong lành. Tôi biết có nhiều nơi trồng cây rất khó. Người ta phải bỏ hạt giống vào một trong cái bọc đất dinh dưỡng mà họ gọi là “bom cây” rồi thả xuống những cánh rừng. Từ đó, hạt giống sẽ bật mầm lên xanh. Còn Tây Nguyên mình vốn đất đai màu mỡ, hạt giống nào gặp đất cũng dễ dàng sinh sôi, chỉ cần nỗ lực, chúng ta sẽ phủ xanh mặt đất.
Viết đến đây tôi chợt nghĩ, hay thôi, từ mai tôi sẽ để dành những hạt giống. Mùa mưa này, tôi sẽ gieo chúng lên đồi như cái cách mà ông cha mình từng làm để giữ nước, giữ đất, giữ những giống ngon cho con cháu thụ hưởng. Để những mùa sau, khi mưa đến nắng về, cây sẽ ươm rễ ở những nơi mà chúng được yêu thương.
Làm việc tốt không khó. Bảo vệ môi trường cũng không khó và đặc biệt là chúng ta không đơn độc trên hành trình ươm những mầm xanh. Bởi lẽ, dân tộc ta là một dân tộc yêu mến rừng, đất nước ta có tới 3/4 diện tích là đồi núi. Nhà tôi ở huyện Mang Yang. Hồi còn sống, ba tôi vẫn kể: “Lâm trường của bạn ba xứng đáng là đơn vị anh hùng bởi lẽ từng cán bộ, nhân viên của họ đều gánh thông ngược dốc trồng trên những hốc đá của đèo Mang Yang”. Để bây giờ, mỗi lần đi qua đèo Mang Yang bát ngát mây phủ, chúng ta thấy rừng cây lá kim xanh mướt mát bên trên. Khó khăn, thiếu thốn mà họ còn phủ được những mảng rừng xanh, huống hồ bây giờ, chúng ta có nhiều điều kiện thuận lợi. Cái khó ở đây có lẽ là ý thức hoặc mọi người vẫn chưa quan tâm đúng mức đến chất lượng sống, đến lá phổi xanh của mình.
Gieo một mầm xanh vào đất là ươm mầm một sự sống mới.
TẠ NGỌC ĐIỆP

Có thể bạn quan tâm

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.