Đông Trường Sơn vào mùa lễ hội

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Những rẫy lúa chỉ còn trơ lại gốc rạ suốt dọc đường Trường Sơn Đông vào huyện Kông Chro. Lúa đầy kho cũng là lúc mùa lễ hội của người bản địa Đông Trường Sơn đang đến rất gần.
Đang giữa mùa hoa dã quỳ nhưng ở Đông Trường Sơn tuyệt nhiên không thấy bóng dáng của những cánh hoa báo đông. Ấn tượng sâu đậm nơi đây là thảo nguyên mênh mông, những căn nhà rẫy chênh vênh giữa ruộng lúa mênh mông vừa gặt, thỉnh thoảng bốc lên một cột khói thơm lừng mùi rơm mới tạo nên bức tranh vừa thực, vừa hư ảo. Đi từ làng này qua làng kia, từ ngọn núi này sang ngọn núi khác, thỉnh thoảng nghe thấy âm thanh ầm ì như tiếng sấm, lúc rõ ràng, vang động, khi lại thật mơ hồ. Đó chính là tiếng chiêng báo hiệu mùa lễ hội đang đến.  
1. Khi lúa đã thu hoạch, cửa kho đã cài chặt cũng là lúc đánh dấu một mùa nương rẫy đã xong. Người bản địa Đông Trường Sơn bắt đầu nghỉ ngơi để chuẩn bị cho mùa lễ hội, từ làm rượu ghè, dệt váy áo đẹp, đan lát những dụng cụ cần thiết hoặc đơn giản chỉ là qua nhà nhau ngồi chơi, uống rượu... Họ duy trì nhịp sống chậm như thể bỏ quên cả thời gian. Nhưng ẩn dưới sự chậm rãi, âm thầm ấy là không khí chộn rộn trước mùa lễ hội. Chỗ này, những người phụ nữ ngồi trước nhà tỉ mẩn sàng sảy từng nong lúa rẫy. Đó là những hạt lúa để cúng Yàng, tạ ơn mẹ Lúa được người Bahnar suốt bằng tay, nâng niu như những hạt ngọc. Chỗ khác, người ta quây quần bên một ghè rượu rầm rì chuyện trò, bàn tính với nhau về những lễ hội lớn của làng đang đến gần.
Làm rượu cho mùa lễ hội. Ảnh: Hoàng Ngọc
Làm rượu cho mùa lễ hội. Ảnh: Hoàng Ngọc
Già làng Đinh Hueo (làng Nhang Lớn, xã Đak Kơ Ning) cho hay: Dân làng vừa xong một lễ bỏ mả. Nhưng từ nay đến cuối năm, làng hãy còn hai lễ lớn là tang amang (mừng lúa mới) và lễ mừng năm mới. Ăn năm mới xong, hễ nghe tiếng sấm là lại bắt đầu một vụ rẫy mới. Già Hueo bảo, kinh tế khấm khá dần lên nên các làng tổ chức lễ hội ngày càng to, càng vui. Nhưng khác xưa là giờ vừa vui chơi vừa lo làm kinh tế, không “ăn năm uống tháng” như xưa nữa. “Riêng lễ tang amang là truyền thống văn hóa của người Bahnar nên mình phải chọn ngày cẩn thận để làm lễ cúng Yàng”-già Hueo nói.
Lễ hội cũng là nơi để kiểm chứng sự giỏi giang, khéo léo của con trai, con gái Bahnar. Tất cả mọi thứ sẽ phô bày trong ngày hội lớn của làng. Đó không chỉ là ngày để vui mà còn là dịp để mỗi cá nhân tự cảm nhận dòng chảy văn hóa trong huyết mạch của mình. Chị Đinh Chiêu (làng Nhang Lớn) cho biết, để chuẩn bị cho lễ hội tới gần, chị đã làm 10 ghè rượu từ hạt bo bo, gạo và mì. Chị cũng chuẩn bị váy áo đẹp cho 2 đứa con nhỏ và bản thân để tham gia lễ hội. Điều khiến chị hồi hộp hơn cả là lễ mừng lúa mới của làng sẽ đặc biệt hơn mọi năm bởi có sự tham gia của đội cồng chiêng nữ mới thành lập. “Mình là thành viên của đội chiêng, đã tham gia giao lưu ở huyện nhưng đây là lần đầu đánh trong lễ hội của làng nên cảm thấy rất hồi hộp”-chị thổ lộ.
2. Mùi thơm sực lên từ những ghè rượu xếp hàng ở một góc bếp nhà chị Siu Cú (làng Vơn, xã Yang Nam) bất giác khiến chúng tôi thèm cảm giác vít một cần rượu. Ngay cạnh bếp lửa còn vương hơi ấm, một mẻ cơm khác cũng vừa được chủ nhà rắc men, ủ chín, chuẩn bị cho vào chiếc ghè quý bên cạnh. Chị Siu Cú nói: “Tất cả chỗ rượu này mình làm chuẩn bị cho lễ hội tang amang của làng”. 
Anh Siu Drênh-chồng chị Siu Cú-ngồi trước căn nhà sàn có mặt tiền trên cao, hướng về khoảng không gian mênh mông xanh ngắt của một cánh rẫy. Anh Drênh cho hay, xã Yang Nam trước đây có 13 làng, sau khi sáp nhập còn lại 6 làng, trong đó một nửa là người Jrai, một nửa là người Bahnar. Các lễ hội của 2 dân tộc bản địa tuy diễn ra cùng thời điểm nhưng nghi thức có sự khác nhau. Khi đám rẫy cuối cùng của người Jrai thu hoạch xong cũng là lúc cả làng tổ chức lễ mừng lúa mới. Mọi thứ chỉ diễn ra một ngày duy nhất. Còn người Bahnar mừng lúa mới theo từng gia đình, từng nhóm. Mùa tang amang của người Bahnar kéo dài hơn, vui hơn. “Cùng một xã nhưng làng mình chỉ ăn lúa mới 1 ngày, còn làng Rơn ngay sát bên cạnh lại ăn lúa mới 2 tháng mới xong”-anh Drênh cho biết.
Nếu phụ nữ lo lắng phần “bếp núc” cho mùa lễ hội thì cánh đàn ông lại quan tâm tới những việc trọng đại khác. Theo chia sẻ của anh Drênh, làng đang bàn tính việc tìm nghệ nhân sửa bộ chiêng trước khi tổ chức lễ hội. “Nghệ nhân chỉnh chiêng Ksor Angơll vừa mất tháng trước, làng phải mời nghệ nhân ở Ayun Pa lên làm công việc này. Đa số nghệ nhân chỉnh chiêng vùng Kông Chro đều là người Bahnar nên rất ít chỉnh chiêng Jrai”-anh nói. Vợ chồng Siu Drênh ngỏ ý mời chúng tôi về dự lễ mừng lúa mới cùng với dân làng Vơn vào tháng cuối năm này. Anh nói, làng có 200 hộ, mỗi hộ đã góp 200 ngàn đồng để mua heo, bò. Rượu cho mùa hội cũng đã sẵn sàng. Chỉ chờ già làng xem được ngày lành sẽ làm lễ cúng Yàng, cảm ơn thần linh đã ban cho dân làng một mùa vụ no ấm. Cả làng sẽ mang hết những ghè rượu đã chuẩn bị từ trước để uống chung với nhau. Đó sẽ là một ngày vui say quên trời đất. 
 Nhà rông làng Vẽh (xã Sró, huyện Kông Chro) vừa khánh thành trước mùa lễ hội. Ảnh: H.N
Nhà rông làng Vẽh (xã Sró, huyện Kông Chro) vừa khánh thành trước mùa lễ hội. Ảnh: H.N
3. Ở làng Vẽh-ngôi làng Bahnar đẹp như một bức tranh ở xã Sró, người dân ăn lúa mới khá sớm. Những ghè rượu uống xong hãy còn tươi xanh màu lá trên miệng xếp dưới gầm nhà sàn là dấu hiệu những cuộc vui vừa tàn. Gầm nhà anh Đinh Chơi cũng xếp đầy những ghè rượu như vậy. Gia đình anh là một trong những hộ đầu tiên ở làng Vẽh mừng lúa mới. Anh Chơi phấn khởi cho hay: “Nhà nào thu lúa xong trước thì tang amang trước. Nhà mình làm 9 sào lúa, thu hoạch xong hãy còn để ở rẫy chưa mang về. Năm nay được mùa nên nhà mình cúng một con heo to để tạ ơn mẹ Lúa và thần linh. Nhà nào cũng đầy một kho lúa ngoài rẫy nên không còn phải lo lương thực cho đến mùa sau”.
Đinh Chơi còn khoe, làng anh vừa khánh thành nhà rông mới trước mùa lễ hội. Làng mua một con trâu to bên xã An Trung về ăn mừng nhà rông mới. Người làng mang mấy trăm ghè rượu tới xếp từ đầu đến cuối nhà rông uống mừng suốt mấy ngày đêm. Theo tay anh chỉ, chúng tôi đi về phía ngôi nhà to nhất làng. Đó là ngôi nhà rông truyền thống, cao ráo, bề thế ngay cạnh nhà rông cũ. Sàn nhà mới bằng gỗ vững chãi. Đứng từ đây nhìn khắp làng Veh, một bức tranh xanh thẳm của cây cối pha lẫn màu lam xám của những nóc nhà sàn truyền thống. Tiếng trẻ con bi bô đọc chữ từ điểm trường đối diện nhà rông của làng tạo nên âm hưởng vui tươi trong một buổi chiều ở miền sơn cước.
Tôi bước về phía nhà rông cũ. Gió thốc lên sàn nhà, qua khe hở được làm bằng cây nứa đập dập. Ngôi nhà cũ với mạng nhện giăng tứ phía nhưng làm chúng tôi khựng lại trước những lễ vật còn lại của những mùa hội trước. Hàng chục chiếc hàm bò, hàm trâu treo lủng lẳng khắp nơi. Hàng trăm cây nêu được bó lại cẩn thận cất ở một góc nhà cũ. Điều đó xác tín rằng, lễ hội là một phần không thể thiếu trong đời sống của người làng Veh. Nó hiện hữu sống động qua hình ảnh từng cây nêu trong mỗi mùa lễ hội. Mùa lễ hội mới bắt đầu cũng là lúc cây nêu của mùa hội năm trước được cất đi.
Năm nay, làng Vẽh sẽ đón lễ hội đầu tiên ở nhà rông mới. Suối sông cội nguồn của mọi hoạt động văn hóa từ thời cha ông vẫn đang diễn tiến như thế ở Đông Trường Sơn, như một dòng chảy bất tận dù có thể, sắc thái của những lễ hội đã không còn như nhiều người kỳ vọng.
HOÀNG NGỌC

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.