Đón con cổng trường

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Đi ngang qua cổng một trường tiểu học trong thành phố, tôi thấy những chiếc xe máy của phụ huynh được dựng ngay ngắn, đầu xe hướng xuống đường, tuần tự xe trước xe sau. Hình ảnh ấy đã gợi cho tôi nhiều suy nghĩ.

1anh-1-2012.jpg
Phụ huynh xếp hàng ngay ngắn trên vỉa hè để chờ đón con tan học. Ảnh: H.P

Đón con là công việc hàng ngày của các bậc phụ huynh. Công việc ấy không chỉ thể hiện trách nhiệm của cha mẹ đối với con cái mà còn thể hiện tình cảm, sự gắn bó, tin tưởng của những người trong gia đình. Đón con không hẳn là việc của cha, của mẹ mà có thể là của ông bà, anh chị…

Tôi còn nhớ mãi hình ảnh đứa trẻ tan lớp, ngó nghiêng ra phía cổng trường và chạy ào vào lòng khi bà đang chìa tay đón cháu. Bà cưng nựng đôi má ửng đỏ của cháu và hỏi nay học có vui không. Hai bà cháu dắt tay nhau đi bộ, ríu ran câu chuyện kể về buổi học trên lớp.

Đứa trẻ được kể chuyện cho người lớn nghe, tin tưởng người lớn chỉ bảo cách xử lý một số tình huống gặp trên lớp hàng ngày thì chắc chắn đứa trẻ đó dần dần hoàn thiện bản thân để có kỹ năng sống tốt.

Trở lại câu chuyện của hàng xe xếp ngay ngắn trên vỉa hè trước cổng trường có dòng chữ “Cổng trường an toàn” kia, càng thấy rõ việc tuân thủ pháp luật về giao thông của các bậc phụ huynh rất tốt. Người tới trước, người tới sau, họ mỉm cười, gật đầu chào nhau, đỡ giúp chiếc xe cho nhau để sắp xếp hàng xe cho gọn.

Tôi đứng lại quan sát cảnh các cháu học sinh bắt đầu tan trường. Các cháu cũng chạy ào ra với bố, với mẹ nhưng không chen lấn, xô đẩy. Bố mẹ cài mũ bảo hiểm cho con, hỏi han con và lên xe, nhường đường nhau, không bấm còi inh ỏi, không vội vàng luồn lách.

Tôi không rõ sự trật tự đó có được nhà trường quán triệt khi họp phụ huynh không hay do phụ huynh cứ tự nhiên như thế nhẹ nhàng với nhau để dạy con mình cách ứng xử nơi công cộng.

Có người nói: Đứa trẻ sau này thế nào, cứ nhìn vào cách bố mẹ đón chúng lúc tan trường hôm nay là biết. Có đứa con chờ mẹ đến đón tới mức lo lắng khi cổng trường dần vắng người mà vẫn không thấy mẹ. Có đứa con sợ bị bố đón khi trên đường về thay vì chia sẻ thì bố tra vấn rằng: “Hôm nay con được mấy điểm?”, “Hôm nay con có làm hết bài tập không?”… Cũng có đứa trẻ dường như không biểu cảm trước người đi đón và không nói gì trong suốt dọc đường về.

Nhiều gia đình do bận việc nên giao phó việc đón con tan trường cho dịch vụ đưa đón của các hãng taxi. Vì thế, không ít trẻ trong suốt những năm tháng học phổ thông không cảm nhận được sự ngóng trông, ánh mắt vui tươi, nụ cười ấm áp của người thân.

Chuyên gia giáo dục L.Qin từng nói: “Nụ cười của bố mẹ là món quà trọn đời cho con cái”. Khi đi đón con, dù có mệt mỏi bao nhiêu, dù có áp lực công việc, cuộc sống bao nhiêu thì cũng hãy biết nở nụ cười chân thành và ôm con thật chặt. Đón con không chỉ là công việc mà nó còn là thiên chức, là trách nhiệm, là điểm tựa tinh thần cho con vững tin bước vào đời.

Có thể bạn quan tâm

Xúc động những lá thư tri ân

Xúc động những lá thư tri ân

(GLO)- Với học sinh khối 12, mùa hè là thời gian đánh dấu sự trưởng thành để đi đến những chân trời mới và thực hiện hoài bão, ước mơ. Qua những lá thư tri ân, các em gửi lời cảm ơn sâu sắc đến thầy-cô giáo và bố mẹ-những người luôn đồng hành, nâng đỡ trong suốt những năm tháng học trò.

Chư Sê: Bàn giao “Bể bơi di động” cho Trường Tiểu học và THCS Nguyễn Du

Chư Sê: Bàn giao “Bể bơi di động” cho Trường Tiểu học và THCS Nguyễn Du

(GLO)- Ngày 3-6, Hội Chữ thập đỏ huyện Chư Sê (tỉnh Gia Lai) phối hợp với Quỹ Phát triển Tài năng Việt-Công ty cổ phần Thực phẩm dinh dưỡng NutiFood Cao Nguyên, Công ty cổ phần Cà Phê Ông Bầu khánh thành và bàn giao “Bể bơi di động” tại Trường Tiểu học và THCS Nguyễn Du (xã Dun).

"Gieo chữ" giữa trùng khơi

"Gieo chữ" giữa trùng khơi

Giữa mênh mông trùng khơi, nơi tiền đồn Tổ quốc, những ngôi trường khang trang, vững chãi trên các đảo thuộc huyện Trường Sa (tỉnh Khánh Hòa) vẫn ngày ngày vang vọng tiếng ê a của học trò.

Về nơi "gieo" chữ thời lửa đạn

Về nơi "gieo" chữ thời lửa đạn

Bia Di tích lịch sử quốc gia "Tiểu ban Giáo dục thời kỳ 1965 – 1975" vừa được khánh thành tại xã Cư Pui (huyện Krông Bông, Đắk Lắk), ngay tại vị trí Tiểu ban Giáo dục của tỉnh đứng chân hơn 50 năm trước đã đem đến những cảm xúc sâu lắng trong lòng nhiều thế hệ ngành giáo dục tỉnh.

Giáo dục dùng roi vọt hay ngọt bùi?

Giáo dục dùng roi vọt hay ngọt bùi?

Những giọt nước mắt ân hận muộn màng, những đôi mắt thất thần, những ngón tay bấu chặt lấy mặt bàn đến tứa máu, và cả những cái cười khẩy, bất cần của học sinh phạm lỗi, đều khiến tôi - một giáo viên hơn hai mươi năm đi dạy - ám ảnh nhiều đêm.

null