Chương trình Mỗi xã một sản phẩm (OCOP) bắt đầu manh nha tại Quảng Ninh từ những năm 2013, thừa hưởng thành quả, kinh nghiệm từ chương trình “Mỗi làng một sản phẩm” của Nhật Bản.
Từ những kết quả đạt được ban đầu, đến năm 2018, Chính phủ phê duyệt, triển khai đồng loạt chương trình trong phạm vi cả nước. Đến nay, cả nước có khoảng 5.000 sản phẩm OCOP, góp phần rất lớn trong việc thúc đẩy cơ cấu kinh tế khu vực nông thôn, hoàn thành mục tiêu chung của quốc gia trong xây dựng nông thôn mới phát triển bền vững.
Ở miền Trung, sau 3 năm triển khai chương trình, các địa phương cũng gặt hái được nhiều kết quả tích cực, xây dựng hàng trăm OCOP gắn với bản sắc văn hóa, truyền thống đặc trưng của mỗi vùng. Dọc dài “khúc ruột” đất nước, từ Thanh Hóa đến Nam Trung bộ, bản đồ OCOP mang thương hiệu của biển đất gió cát, biển giã mặn mòi đang từng bước hoàn thiện với hàng trăm sản phẩm độc đáo, đạt hiệu quả kinh tế rất cao…
Tất bật chăm bón vườn dược liệu cà gai leo, OCOP 4 sao của nông dân An Xuân. (huyện Cam Lộ, tỉnh Quảng Trị). Ảnh: Nguyễn Hoàng
Nông dân huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh thắng lớn vụ Bưởi Phúc Trạch, OCOP 3 sao. Ảnh: Dương Quang
Nước mắm truyền thống Nam Ô, OCOP 4 sao của làng biển Nam Ô (TP Đà Nẵng) lên men tự nhiên trong những lu đất nung hàng trăm năm tuổi. Ảnh: Xuân Quỳnh
OCOP tỏi đảo Lý Sơn (tỉnh Quảng Ngãi) được người dân biên viễn chăm bón, lưu giữ phương thức canh tác trên đảo địa chất núi lửa hàng triệu năm cho giá trị kinh tế cao. Ảnh: Hoàng Linh
Đóng gói OCOP 5 sao cá ngừ đại dương do ngư dân Bình Định đánh bắt, xuất qua Nhật Bản. Ảnh: Xuân Huyên
Đèn lồng Hội An, OCOP độc đáo làm nên thương hiệu du lịch TP Hội An, tỉnh Quảng Nam. Ảnh: Nguyễn Cường
Khu du lịch Mộc Miên Rocky Garden do HTX Nông nghiệp, du lịch cộng đồng An Mỹ (huyện Tuy An) quản lý sắp trở thành OCOP 4 sao về du lịch cộng đồng đầu tiên tỉnh Phú Yên. Ảnh: Hoàng Nguyên
Tôi vẫn tin một quy luật mặc định với những ai có cuộc sống gắn với tồn sinh của tự nhiên, rằng không quý không yêu, không trân trọng tử tế với thiên nhiên, thì cái giá trả không rẻ.
Giống lúa cho ra loại gạo được xếp vào hạng ngon nhất thế giới tưởng chỉ trồng được ở ĐBSCL, thực tế ST24 và ST25 đem trồng trên vùng núi lại cho năng suất và chất lượng cao hơn.
(GLO)- Dưới tác động của đô thị hóa, người Jrai ở TP. Pleiku vẫn gìn giữ được không gian giọt nước. Đây không chỉ là nơi cung cấp nguồn nước sinh hoạt mà còn là nơi dân làng cùng gặp gỡ, trò chuyện và thực hiện các nghi lễ trong đời sống tín ngưỡng.
Chị Nguyễn Thị Diệu Linh, SN 1983, hiện đang làm Quản lý Chương trình NPA tại tỉnh Quảng Trị đã có những đóng góp không nhỏ trong việc giảm thiểu tai nạn thương tích do bom mìn.
Nuôi chim săn mồi, huấn luyện chúng trở thành những “chúa tể” bầu trời là sở thích của nhiều người. Thú chơi này nở rộ từ sau Tết Nguyên đán cho tới tháng 5, được các tay buôn lùng sục khắp nơi tìm nguồn.
Từ xa xưa, ông bà chúng ta đâu có 'triết lý' sinh thái hay hữu cơ gì trong sản xuất nông nghiệp nhưng họ đã trồng lúa, nuôi cá và vịt chung trên một thửa ruộng. Vì nhiều lý do, 'mô hình' trồng lúa như vậy đã rơi vào lãng quên, nay đang được một số nơi khôi phục...
Sau 70 năm giải phóng, mảnh đất Điện Biên Phủ anh hùng có rất nhiều thay đổi đáng tự hào trên. Để làm rõ hơn kết quả đạt được của Điện Biên trong 70 năm qua và định hướng sắp tới, phóng viên Tiền Phong có cuộc trao đổi với ông Lê Thành Đô - Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh Điện Biên.
Ký ức xưa ùa về, vị tướng già 92 tuổi đã ôm máy trợ tim hơn 20 năm, ánh mắt như cười khi thổi những giai điệu rộn ràng của cây kèn Harmonica cho tôi nghe, những bản tình ca tha thiết của 31 ngày đêm chiến đấu trên đồi C1...
Có lẽ, ít ở đâu trên nước ta, quyết tâm đưa điện về bản lại cao như ở huyện Điện Biên Đông, tỉnh Điện Biên. Địa bàn nghèo nên không thể cấp cho dân “cá”, muốn cấp “cần câu” cũng khó nên chính quyền chọn cách đưa cho dân “mồi câu”. “Mồi câu” ở đây chính là điện lưới quốc gia.
(GLO)- "Tôi có cảm tưởng như cả đất nước, tất cả các dân tộc đang hành quân đi giành lấy độc lập tự do. Làm sao mà có thể đè bẹp ý chí của cả một dân tộc yêu nước. Tôi vô cùng tự hào là người chiến sĩ Ê Đê thuộc Tây Nguyên miền Nam duy nhất cũng có mặt trong đoàn quân ấy".
Những đôi chân mải miết trên từng ngóc ngách, đôi tay rớm máu gỡ lấy những chiếc bẫy thú. Trọng trách của họ là bảo vệ, giải cứu thú rừng mắc bẫy trong những cánh rừng già trên dãy Trường Sơn ở Quảng Nam.