Con đường đến trường

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tôi đã đi qua rất nhiều con đường, nhưng để lại nhiều kỷ niệm nhất chính là con đường làng để đến trường dạy học.  

Tôi nhớ như in con đường vào làng đất đỏ, ngày nắng bụi mù, ngày mưa trơn trượt. Hầu như mùa tựu trường năm nào cũng mưa. Để tới lớp đúng giờ, biết bao trò nhỏ của tôi hàng ngày vẫn rà chân, bấm chặt ngón chân xuống đường. Đất đỏ nhuộm màu chiếc áo trắng tinh khôi mà các em vừa được mẹ mua đầu năm học. Nhiều em ngại vào lớp với chiếc áo bẩn nên nhiều khi quay ngược về nhà. Biết được điều này, chúng tôi thường chuẩn bị thêm mấy chiếc áo trắng để đưa cho các em thay tạm. Có cô còn tranh thủ giờ nghỉ lấy xà phòng giặt áo cho học sinh.

Các thầy-cô giáo cũng vất vả không kém. Có đoạn đường bùn đất dày đặc bám chặt bánh xe, cứ đi đến đoạn này là xe nặng trịch đất, không thể dắt tới, không thể đẩy lui. Một số giáo viên phải gửi xe ở nhà người dân bên đường rồi cuốc bộ đến trường.

 Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang


Ngày mới ra trường, tôi về nhận công tác tại một làng thuộc vùng sâu, vùng xa của tỉnh. Con đường đến trường thân quen đến nỗi khi chuyển công tác về phố, tôi vẫn tìm con đường làng quanh co có lối rẽ vào trường để đi. Con đường làng ngày ấy giờ nhiều đoạn được đổ bê tông nhưng vẫn nhuộm màu đỏ đất. Bên đường, những hàng cây ngũ sắc trổ bông tươi thắm quanh năm, vạt dã quỳ vào mùa trổ bông vàng ươm sắc nắng. Trên đường tới trường, tôi có thể ghé qua nhà học sinh để nhắc nhở em học bài, khuyên em tiếp tục tới trường để theo đuổi ước mơ, không vì khó khăn trước mắt mà nghỉ học giữa chừng. Đường làng tôi đi có thể xa hơn một chút, để biết rằng chiếc xe đạp của học trò mình rạo rạo xích cũ, để lắng nghe tiếng cười đùa rộn rã buổi sớm mai. Đường làng tôi đi qua sẽ gặp được những nụ cười thân thiện chào tôi, cô giáo của làng.

Đường đến trường của học sinh trong làng thường đi qua những lô cao su. Ngày nắng mà được dạo dưới những tán cao su xanh mát ấy thì thật tuyệt. Bọn trẻ lăn trên những thảm lá vàng dưới gốc cây, cuộn người nô đùa thỏa thích. Còn ngày mưa, những con đường mòn trong lô cao su hoặc đất trơn bóng nhẫy hoặc xanh rêu trơn trượt. Các em tới lớp ì ạch dắt chiếc xe đạp men lối đi quen. Vượt qua đoạn đường gian nan trơn trượt, các em tới trường khi trên tay vẫn lúc lắc những chùm quả cây rừng chát chát chua chua vô cùng thú vị.

Gia Lai đang giữa mùa mưa. Nhìn trời mưa, tôi nhớ về những gian nan trên con đường đến lớp, để thương các em nhiều hơn, để tiếp thêm nghị lực cho những tinh thần vượt khó để tiếp cận kiến thức, hòa nhập với xã hội của biết bao hoàn cảnh còn túng thiếu ở làng.

 

 THUẬN ÁNH

 

Có thể bạn quan tâm

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

(GLO)- Những ngày này, công tác chuẩn bị cho triển lãm “Về miền đất đỏ” của các nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam đang được gấp rút triển khai nhằm kịp ra mắt đông đảo công chúng yêu nghệ thuật vào ngày 20-10, đúng dịp kỷ niệm 95 năm Ngày Phụ nữ Việt Nam.

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

(GLO)- Hơn 20 năm nuôi mộng văn chương, nhà thơ Ngô Thanh Vân đã trình làng 5 tập thơ, 2 tập truyện ngắn, 2 tập tản văn. Với chị, khi đường văn chạm vào trái tim sẽ trở thành tình yêu biết hát bởi mong muốn của người viết là được đồng hành với bạn đọc bằng những điều bình dị, chân thành nhất.

Thắp lên lời thơ quê xứ

Thắp lên lời thơ quê xứ

(GLO)- Giữa thời đại ngổn ngang những thanh âm đô thị, giữa nhịp sống hối hả dễ bào mòn gốc rễ bản thể, tập thơ Cồn quê xứ (NXB Hội Nhà văn, 2025) vừa ra mắt bạn đọc đầu tháng 7-2025 như một vọng âm dịu dàng từ đất mẹ, khiến ta như lắng lại...

Giải mã 'năm số 9'

Giải mã 'năm số 9'

Trào lưu “năm số 9” hay "năm thế giới số 9" bùng nổ trong ngày 9/9. Không chỉ nhiều bạn trẻ hưởng ứng, chia sẻ những bài học, chiêm nghiệm của bản thân mà nhiều nghệ sĩ Việt cũng hưởng ứng.

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

(GLO)- Tham gia Festival Nhiếp ảnh trẻ năm 2025, các tay máy Gia Lai đã đạt giải thưởng cao hoặc có tác phẩm được chọn triển lãm, củng cố kỳ vọng về lứa nghệ sĩ kế thừa với tố chất trẻ trung, tư duy nhanh nhạy và cực kỳ nghiêm túc trong sáng tạo nghệ thuật.

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

null