Chuyện nhỏ về Eugene O'Neill

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Ở Danville, một thành phố bé nhỏ lặng lẽ với 44 ngàn dân, cách trung tâm TP. San Francisco, California chừng 30 phút xe, có một bảo tàng quốc gia Mỹ, cũng nhỏ bé và không nhiều người biết. Đó là bảo tàng nhà viết kịch vĩ đại Eugene O’Neill (1888-1953).

Tọa lạc trong khu vườn rộng lớn gác chân lên một sườn đồi mênh mông cỏ, căn nhà này còn lưu lại dấu tích kỳ vĩ và oái oăm của lịch sử: Bố-Eugene O’Neill đoạt 4 giải Pulitzer về bi kịch (1920, 1922, 1928, 1957) và giải Nobel Văn học (1936); con rể-Charlie Chaplin (1889-1977)-người được coi là một trong những diễn viên hài và nhà sản xuất phim nổi tiếng nhất của lịch sử điện ảnh thế giới. Hoạt động nghệ thuật kéo dài 75 năm, Charlie đoạt hầu hết các giải thuởng như: Oscar (3), Golden Lion... Tuy nhiên, có một giải thưởng mà ông chưa bao giờ đoạt được, đó là một ly rượu vang California từ tay Eugene O’Neill cùng hai tiếng bố-con thân yêu! Bởi khi lấy Charlie, Oona O’Neill (1925 -1991)-con gái út của Eugene O’Neill chỉ vừa bước sang tuổi 18 và trẻ hơn chồng những 36 tuổi.

 

Dù bị cha phản đối kịch liệt song Oona O’Neill vẫn kết hôn và sống hạnh phúc với diễn viên hài Charlie Chaplin. Ảnh: internet
Dù bị cha phản đối kịch liệt song Oona O’Neill vẫn kết hôn và sống hạnh phúc với diễn viên hài Charlie Chaplin. Ảnh: internet

O’Neill phản đối kịch liệt việc con gái theo nghề điện ảnh rồi lại lấy một người chồng chỉ thua bố mình 1 tuổi và từng có 3 đời vợ. Và ông chấm dứt mọi quan hệ với con gái cùng con rể cho tới ngày nhắm mắt xuôi tay. Nhưng, oái oăm thay, con gái Oona tưởng chừng bất hạnh thì lại viên mãn, cuộc hôn nhân tưởng chừng khập khiễng này lại nằm ngoài mong đợi, hai người hạnh phúc với nhau những 43 năm và có với nhau 11 mặt con. Ngược lại, bố và 2 người anh trai còn lại của cô thì tràn đầy bi kịch: cả 2 người anh đều tự tử vì nghiện ngập, bản thân Eugene O’Neill cũng nghiện rượu nặng và luôn luôn đối diện với bệnh ức chế thần kinh.

Căn nhà mà Eugene O’Neill sống cùng người vợ thứ hai hầu như không có tiếng cười trong vòng 7 năm cho tới ngày ông về cõi vĩnh hằng. Và kể cả cái giây phút ông kết thúc hành trình cuộc đời như nhân vật vở kịch nổi tiếng nhất của ông: “Hành trình lê thê của một ngày vào đêm” (Long days Journey into Night), cô con gái út cùng chàng rể vẫn chưa gặp lại bố một lần. Còn tôi, tôi có cảm nhận hình như vở kịch đoạt giải Pulitzer (1957) và giải Tony (1956) này, ông viết về số phận chính đại gia đình ông, bố mẹ, anh trai và vợ con ông: sự ngột ngạt bế tắc, đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn, sự hòa hợp và chia ly. Và, có lẽ vì thế mà nhiều người cho rằng, bảo tàng này là bảo tàng của những bất an...

Đông Thái

Có thể bạn quan tâm

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Ngày 4-4, tại Hà Nội, Bộ VH-TT-DL tổ chức hội thảo lấy ý kiến xây dựng Nghị định về khuyến khích phát triển văn học. Đây là một bước quan trọng nhằm tạo dựng hành lang pháp lý hỗ trợ nền văn học Việt Nam phát triển bền vững trong bối cảnh toàn cầu hóa và cách mạng công nghiệp 4.0.

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

(GLO)- Sau nửa thế kỷ đất nước thống nhất, đời sống văn hóa tại nhiều ngôi làng Bahnar, Jrai có nhiều đổi mới, nhất là xóa bỏ những gánh nặng liên quan đến hủ tục. Nhưng để bảo tồn những giá trị cốt lõi của văn hóa vẫn là một hành trình cần “gạn đục khơi trong”.