“Bức xúc không làm ta vô can”

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Câu chuyện tân Hoa hậu Thế giới Việt Nam 2023 Huỳnh Trần Ý Nhi với những phát ngôn “vạ miệng” gần đây khiến cộng đồng mạng dậy sóng làm tôi nhớ đến cuốn sách “Bức xúc không làm ta vô can” của tác giả Đặng Hoàng Giang.

Bởi lẽ, đằng sau câu chuyện ấy không chỉ là vấn đề tri thức văn hóa của người đẹp đăng quang hoa hậu hay vấn đề của Ban tổ chức cuộc thi mà còn là thái độ, phản ứng của cộng đồng trước sự việc trên.

Không thể phủ nhận rằng, Hoa hậu Huỳnh Trần Ý Nhi đã có những phát ngôn “kém duyên”, “thiếu khiêm tốn” ngay khi vừa đăng quang. Và, một cuộc tấn công tập thể đã xảy ra, hàng trăm ngàn người tham gia nhóm anti người đẹp. Không nói thì chúng ta cũng có thể hình dung cơn bão ấy khủng khiếp đến mức nào khi những ảnh chế, clip nhạo báng xuất hiện dày đặc trên mạng xã hội cùng với cơn sóng cuồng nộ đòi tước vương miện của người đẹp đất Bình Định.

Vì sao Hoa hậu Ý Nhi lại khiến hơn nửa triệu cộng đồng mạng phẫn nộ đến mức như vậy? Xét một cách công bằng, những lời cô ấy nói không xúc phạm hay gây tổn thương cho một người nào cụ thể, kể cả khi cô đặt mình ngang hàng với Hoàng đế Quang Trung hay so sánh mình với bạn bè đồng trang lứa. Nó chỉ chứng tỏ cô nông cạn mà thôi chứ không hề có ý mạo phạm nhân vật lịch sử hay coi thường bạn bè. Cô cũng chưa làm gì vi phạm đạo đức hay thuần phong mỹ tục của dân tộc.

Hoa hậu Ý Nhi (thứ 2 từ phải sang) có nhiều phát ngôn gây tranh cãi. Ảnh: VTC News

Hoa hậu Ý Nhi (thứ 2 từ phải sang) có nhiều phát ngôn gây tranh cãi. Ảnh: VTC News

Nhưng, tại sao dư luận xã hội vẫn không buông tha kể cả khi cô lên sóng trực tiếp công khai xin lỗi mọi người? Nhất là với phát ngôn gần nhất, Ý Nhi cho rằng cô mong “xóa được nạn đói, nạn dốt” ở vùng sâu, vùng xa. Phát ngôn này thêm một lần nữa thổi bùng ngọn lửa tẩy chay và gây nên sự thất vọng không vãn hồi. Có vẻ sau “vạ miệng” mới nhất này, Ý Nhi càng khó có cơ hội tìm được chỗ đứng trong lòng người hâm mộ sắc đẹp.

Nhìn sâu vào câu chuyện này có thể thấy nổi lên mấy vấn đề. Một là, sự nở rộ của phong trào thi hoa hậu dẫn đến “loạn” hoa hậu theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Nghĩa là, nhan nhản hoa hậu nhưng rất ít người thực sự có nhan sắc, trí tuệ, sự duyên dáng, thông minh, đáp ứng được sự kỳ vọng của xã hội. Dù có đại diện cho sắc đẹp Việt Nam tham gia một cuộc thi quốc tế thì cũng rất hiếm gương mặt mang vinh quang về cho Tổ quốc, chưa kể vinh quang ấy đôi khi chỉ giúp cá nhân họ phát triển sự nghiệp, danh tiếng mà ít mang lại lợi ích thiết thực cho cộng đồng.

Thứ hai, dù biết hoa hậu chỉ là người chiến thắng một cuộc thi sắc đẹp nhưng người hâm mộ lại đang đặt lên vai họ những sứ mệnh, trọng trách cao cả. Nghĩa là, hoa hậu ngoài việc phải đẹp còn phải nhân hậu, phải khéo léo, tinh tế, phải tài năng, phải tỏa sáng để giúp người, giúp đời. Những yếu tố ấy hoàn toàn không có sẵn mà cần phải được đào luyện. Xin nói thêm, sự đào luyện nhân cách, trí tuệ không phải là chuyện ngày một ngày hai, càng không phải qua một cuộc thi mà có được. Sự đào luyện ấy phải dựa trên nền tảng đạo đức, học vấn nhất định của một con người. Khó có ai đang từ người vô tâm, vô cảm, vụng về trong lời ăn tiếng nói thoắt trở thành người nhân hậu hiền lương, biết nói lời khôn khéo ý nhị. Mà nếu có tạo ra được thì e rằng đó là sản phẩm của nền công nghiệp sản xuất hoa hậu, nhất quyết không phải từ đạo đức, nhân tâm của cá nhân người ấy.

Trong hoàn cảnh như vậy, sự nôn nóng lăng xê, đánh bóng tên tuổi hoa hậu dễ dẫn đến tác dụng ngược, thay vì nổi tiếng bởi lan tỏa những giá trị tích cực, họ lại trở thành người gây tai tiếng bởi những lời nói hay hành vi chưa vừa mắt, vừa lòng công chúng.

Đừng chỉ đổ lỗi cho Ý Nhi hay Ban tổ chức cuộc thi khi bản thân chúng ta cũng có lỗi trong câu chuyện này. Lỗi của chúng ta là tôn vinh vượt tầm giá trị, dẫn đến sự vênh lệch giữa hình mẫu và thực tế. Hình mẫu hoa hậu trong lòng người hâm mộ là phải đẹp cả hình thể lẫn tâm hồn, phải tỏa hào quang văn hóa tri thức và sự tử tế, thậm chí là biểu tượng cho nhan sắc và vẻ đẹp tâm hồn người phụ nữ Việt Nam. Trong khi thực tế có hoa hậu nào đáp ứng được những đòi hỏi ấy, khi mỗi năm có hàng trăm cuộc thi người đẹp, hoa khôi… khắp các vùng miền?

Thiết nghĩ, nên trả hoa hậu về đúng vị trí của họ-là người đẹp đăng quang một cuộc thi nhan sắc. Không có phép màu nào có thể khiến hoa hậu lột xác chỉ sau một cuộc thi, từ một người bình thường trở thành người ở một “tầm cao mới”, ngoại trừ… người hâm mộ! Chính chúng ta với sự tung hô, tôn vinh hoa hậu mới khiến họ ảo tưởng về chính mình mà quên mất rằng: Hào quang của một hoa hậu không chỉ nằm ở nhan sắc mà ở chính vẻ đẹp của trí tuệ tâm hồn, là vẻ đẹp mang tính chiều sâu và được khẳng định bằng cả quá trình cống hiến từ tâm không mệt mỏi.

Trách móc, lên án, chê bai hay giận dữ đòi tước vương miện hoa hậu không có nghĩa là chúng ta vô can khi đang vô tình hay cố ý góp phần đẩy các cuộc thi sắc đẹp lên thành trào lưu, thành cơ hội đổi đời của các cô gái. Chưa kể, “thánh nhân nào cũng có quá khứ, tội đồ nào cũng có tương lai”. Lên tiếng để góp phần thúc đẩy tiến bộ xã hội khác hoàn toàn với sự “lên đồng tập thể” đầy tính nhạo báng, thù hằn.

Chừng nào còn… loạn thi hoa hậu, còn công nghệ sản xuất hàng loạt hoa hậu, chừng nào chúng ta còn khoác cho hoa hậu những tấm áo “rộng, dài” hơn con người thật của họ, chừng đó chúng ta sẽ còn thất vọng với người đẹp hậu đăng quang. Chừng nào chúng ta nhận ra, bức xúc không làm ta vô can, chừng đó sự phản ứng với những vấn đề xã hội mới thực sự có văn minh, chừng mực và hiệu quả.

Có thể bạn quan tâm

Sau cơn mưa

Sau cơn mưa

(GLO)- Với nhiều người, tự thân mưa đã gợi nỗi sầu, như một sự bất an, là niềm không mong đợi. Dẫu thế, như cỏ cây, cuộc đời mỗi người chẳng phải từ cơn mưa mà lớn khôn lên, những trải nghiệm cứ thế mà lấp đầy.

Dòng sông tuổi thơ

Dòng sông tuổi thơ

(GLO)- Ai cũng có tuổi thơ gắn bó với quê hương xứ sở, nơi chôn rau cắt rốn, nơi cuộc đời sâu nặng nghĩa tình với ông bà, cha mẹ, xóm giềng hay những gì thân thuộc nhất. Với tôi, tuổi thơ cũng từng gắn bó với dòng sông quê hương. Ấy là dòng sông Minh.

Ảnh minh họa. Nguồn internet

Nuôi chữ, dưỡng tâm

(GLO)- Con người có quá nhiều đam mê mà một ngày thời gian được mặc định sẵn và phải chia đều cho những việc khác nhau. Cân bằng được mọi thứ, thật chẳng dễ dàng gì. Và cuối cùng thì những gì mình cho là quan trọng nhất thường được ưu tiên. Với riêng tôi, sự ưu tiên đó là niềm vui bên con chữ.

Dòng sông An Lão. Ảnh: internet

Dòng sông tuổi thơ

(GLO)- Có lẽ ai cũng có một miền ký ức để thương, để nhớ, để mỗi khi mỏi mệt giữa cuộc đời xô bồ lại mong được trở về. Với tôi, miền ký ức ấy nằm dọc theo dòng sông An Lão, đoạn chảy qua thôn Hội Long-một làng quê nhỏ thuộc huyện Hoài Ân, tỉnh Bình Định.

Mật ngọt trước hiên nhà

Mật ngọt trước hiên nhà

(GLO)- Trước hiên nhà tôi bỗng xuất hiện một tổ ong mật. Đàn ong bay lượn trong nắng mai, những đôi cánh mỏng manh khẽ rung lên, hòa cùng làn gió nhẹ, tạo nên bản nhạc du dương. Tôi lặng lẽ dõi theo, chợt cảm thấy lòng mình cũng rung lên theo nhịp điệu ấy, một sự đồng điệu vô hình.

Mùa hè tuổi thơ

Mùa hè tuổi thơ

(GLO)- Thế là mùa hè đã về. Tia nắng thắp đỏ chùm phượng vĩ trải dài trên những lối phố. Tôi đi miên man trong nắng vàng, hòa cùng bản giao hưởng tiếng ve giữa trưa oi bức. Ký ức những ngày hè của tuổi thơ bỗng ùa về, lay động hồn tôi.

Một thời hương mía…

Một thời hương mía…

(GLO)-Từ con ngõ quen thuộc, tôi hướng mắt ra cánh đồng, thu vào bạt ngàn màu xanh của mía, bắp, đậu, khoai lang... Mỗi mùa một sắc điệu, trù phú và no đủ. Nếu ai đó từng gắn bó với mảnh đất này như tôi sẽ nghe tim mình thổn thức, thấy lòng xốn xang khi bao ký ức luyến thương thầm gọi, tìm về.

Chạm vào sách

Chạm vào sách

(GLO)- Tôi có thói quen đọc sách từ hồi còn nhỏ. Cứ đi đâu, làm gì thấy thuận tiện là tôi mang sách theo cùng. Trên chuyến tàu Bắc-Nam hay trên chuyến xe đường dài, trong ba lô của tôi luôn có một vài cuốn sách mới mua hay đọc nửa chừng.

Vườn xưa mùa trái rụng

Vườn xưa mùa trái rụng

(GLO)- Tôi từng nghe âm thanh ấy khi ngồi dưới một tán cây xoài sẻ sau vườn, nơi má tôi phơi áo, con mèo nằm duỗi mình trên bậu cửa và tuổi thơ tôi trôi qua như một dòng nước mát lành.

Ngoái nhìn thương nhớ

Ngoái nhìn thương nhớ

Mỗi lần ngang qua góc phố nhỏ ấy, mình đều sẽ sàng ngoái đầu nhìn lại ngôi nhà ba tầng cũ kĩ và hàng cây bằng lăng đang đến mùa trổ hoa vun tán tròn no đủ mãi khiến cho bao người ngẩn ngơ theo sắc màu tim tím đến lạc lối về.

Kỷ niệm khó quên

Kỷ niệm khó quên

(GLO)- Cũng đã nhiều lần, tôi được tham dự những buổi giao lưu giữa tác giả với bạn đọc qua các chương trình nghe nói chuyện thơ, đêm thơ-nhạc, buổi ra mắt tác phẩm mới, giới thiệu tác giả-tác phẩm do Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh tổ chức.

Những mùa sen

Những mùa sen

(GLO)- Tôi có một thời thơ ấu sống bên đầm sen Đồng Tháp Mười. Những buổi chiều mùa hạ, các anh chị chèo chiếc xuồng nhỏ đưa tôi ra một đầm nước mênh mông với ngập tràn màu sen hồng chấp chới, ngan ngát hương thơm.

Lưu bút học trò

Lưu bút học trò

(GLO)-Tháng 5, nắng bắt đầu rót mật lên từng kẽ lá. Màu nắng ấm nồng như lời thì thầm của thời gian, nhắc nhở chúng tôi rằng, ngày chia tay thầy cô, bè bạn đang đến thật gần. Trong lòng mỗi chúng tôi, dường như có một khoảng trống dần mở ra, khoảng trống của bao điều chưa kịp nói, chưa kịp làm.

Rau dại quê nhà

Rau dại quê nhà

(GLO)- Mùa nào thức nấy, vùng nào rau ấy, không chỉ những bữa cơm trên rẫy, dưới đồng mà dường như bữa cơm nào của tuổi thơ chúng tôi cũng không thiếu mớ rau dại.

Năm tháng học trò

Năm tháng học trò

(GLO)- Mỗi độ hè về, khi những tia nắng tràn ngập trên sân trường cũng là lúc những chùm phượng vĩ bắt đầu cháy đỏ một góc trời. Phượng không chỉ là loài hoa báo hiệu mùa hè mà còn là biểu tượng bất diệt của tuổi học trò-cái tuổi ngây thơ, vụng dại nhưng đầy ắp yêu thương và khát vọng.

khúc mưa, cơn mưa, chìm vào cơn mưa, Gia Lai, Báo Gia Lai

Khúc mưa

(GLO)- Bất ngờ chìm vào cơn mưa ngờm ngợp giữa phố chiều tấp nập người xe, tôi vội vã tìm một nơi trú tạm chờ mưa tạnh. Kiểu mưa đầu mùa thế này, vội đến rồi cũng sẽ tan đi nhanh.

Bánh tráng Bình Định

Bánh tráng Bình Định

(GLO)- Bánh tráng có thể tìm thấy ở bất cứ nơi đâu trên cả nước, cả trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài. Thế nhưng chẳng hiểu sao, tôi cứ nghĩ và nhớ về món bánh tráng Bình Định. Có lẽ là bởi không ở nơi đâu bánh tráng lại đa dạng và có thể ăn vào mọi dịp như “xứ nẫu”.

null