Vẽ Tây Nguyên bằng hồi ức

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tranh của Lê Vinh luôn đem lại cảm giác mới lạ bởi màu sắc rực rỡ, dù anh đang tái hiện lại mảnh đất mình được sinh ra và gắn bó bằng những... hồi ức xưa cũ.
 Lê Vinh bên tác phẩm “Vũ khúc Tây Nguyên”. Ảnh: P.L
Lê Vinh bên tác phẩm “Vũ khúc Tây Nguyên”. Ảnh: P.L
Lê Vinh-con trai út của họa sĩ Lê Hùng-hiện đang làm việc tại xưởng vẽ Mỹ thuật (78 Phạm Văn Đồng, TP. Pleiku). Cũng như chị gái Thảo My và Thảo Vy, từ nhỏ, Lê Vinh đã được tiếp xúc với cây cọ vẽ cùng những sắc màu rực rỡ, tươi tắn. Tình yêu và niềm đam mê hội họa trong Lê Vinh cứ thế lớn lên từng ngày. “Khi mình đủ tuổi cầm cọ, ba cho mình tham gia lớp học cùng với các anh chị học trò lúc bấy giờ để trau dồi những kiến thức cơ bản về hội họa. Đến giờ, ba vẫn là người thường xuyên theo dõi và góp ý, cho lời khuyên đối với từng tác phẩm mà mình sáng tác, giúp mình trưởng thành trong bút pháp thể hiện cũng như nhận thức thẩm mỹ. Chính điều ấy giúp mình định hình phong cách riêng trong tác phẩm”-Lê Vinh chia sẻ.
Sau khi tốt nghiệp THPT, Lê Vinh vào học Khoa Thiết kế đồ họa Trường Đại học Kiến trúc TP. Hồ Chí Minh. Hiện tại, ở tuổi 26, dù khá bận rộn với công việc thiết kế mỹ thuật, thi công quảng cáo, trang trí nội thất nhưng hễ có thời gian thì anh lại vẽ. Tây Nguyên là đề tài chủ đạo trong tranh của Lê Vinh. Tuy nhiên, không đi theo hướng tả thực, phong cách Lê Vinh gây ấn tượng cho người xem bằng những khối màu rực rỡ, những biến tấu ngộ nghĩnh, hình tượng và đường nét cách điệu lạ mắt, không tuân theo một quy luật nào, kể cả quy luật sáng-tối. Tây Nguyên trong tranh của Lê Vinh thấm đẫm khát vọng sống của những người con được sinh ra từ buôn làng, tình cảm mẹ con; là không gian lễ hội hay những nét văn hóa độc đáo mang đậm dấu ấn bản sắc văn hóa dân tộc. “Từ nhỏ, mình vẫn thường được theo ba về làng để tìm hiểu, sáng tác. Buôn làng ngày ấy còn hoang sơ, mộc mạc, bình dị lắm. Khung cảnh ấy bây giờ không dễ tìm thấy do bị cuộc sống hiện đại xâm nhập. Đó cũng là điều khiến mình không sao thoát ra được những hình ảnh Tây Nguyên xưa cũ”-Lê Vinh bộc bạch. Với anh, chất liệu sơn dầu và acrylic luôn đem lại những điều bất ngờ thú vị trong quá trình sáng tác. Sự pha trộn màu sắc của chất liệu đôi khi đem lại những hòa sắc tình cờ, độc đáo ngoài sức tưởng tượng của người vẽ. Vì vậy, Lê Vinh luôn cố gắng sáng tạo, phá cách nhiều hơn nữa để tranh thật nhiều mới lạ.
 Tác phẩm
Tác phẩm "Đất lành" của Lê Vinh.
Tại các cuộc triển lãm trong tỉnh và khu vực, Lê Vinh đều có tranh tham gia và được đánh giá khá cao. Bức “Vũ khúc Tây Nguyên” tham gia triển lãm mỹ thuật khu vực miền Trung-Tây Nguyên năm 2018 là một trong những tác phẩm anh rất tâm đắc. Trong khổ tranh 1 m x 1 m, anh đem đến một Tây Nguyên sôi nổi, náo nhiệt không khí lễ hội: Lễ đâm trâu, mừng nhà rông, vòng xoang nhịp nhàng, sâu lắng, huyền ảo cùng pơthi, tượng nhà mồ. Sự phối hợp màu sắc một cách ngẫu hứng đã khiến cho bức tranh thêm phần sinh động, thu hút. Ngoài ra, các bức “Hồn gỗ” (tham gia triển lãm mỹ thuật khu vực miền Trung-Tây Nguyên năm 2017), “Đất lành”, “Vũ khúc rừng”… cũng là những tác phẩm giúp Lê Vinh tạo được dấu ấn riêng cho bản thân.
“Mình đang ấp ủ dự định mở một phòng tranh, trong đó không chỉ để trưng bày riêng tác phẩm của mình mà còn của anh em họa sĩ trên địa bàn tỉnh. Phòng tranh ấy còn là điểm tham quan của du khách, giúp họ hiểu thêm về mảnh đất Tây Nguyên huyền bí, rực rỡ sắc màu”-Lê Vinh tâm sự.
Nói đến Lê Vinh, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu nhận xét: “Lê Vinh là một họa sĩ trẻ sống hết mình với nghề, chịu khó sáng tác và tham gia nhiệt tình các triển lãm, trưng bày. Lê Vinh cũng có “gu” sáng tác riêng không bị ảnh hưởng, đi theo lối mòn của người cha là họa sĩ Lê Hùng. Cùng là đề tài Tây Nguyên nhưng Lê Vinh sáng tác theo phong cách đương đại, mới lạ. Đây là một họa sĩ trẻ có nhiều triển vọng”.
Phương Linh

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

(GLO)- Những ngày này, công tác chuẩn bị cho triển lãm “Về miền đất đỏ” của các nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam đang được gấp rút triển khai nhằm kịp ra mắt đông đảo công chúng yêu nghệ thuật vào ngày 20-10, đúng dịp kỷ niệm 95 năm Ngày Phụ nữ Việt Nam.

null