Thơ Hoàng Thái: Pleiku và tôi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Có một Pleiku hoang hoải, suy tư giữa sương đầm, gió lạnh trong bài thơ “Pleiku và tôi” của tác giả Hoàng Thái.
Minh họa: T.N

Minh họa: T.N

Bỏ con đường ê ẩm phía sau

lũ gió lao qua bất cẩn

dã quỳ run nơi ngã ba trống

tôi khựng lại Pleiku

chiều lạnh.

Con nắng hiền như khóe lá răm

nheo tinh nghịch trong mười hai độ

ly rượu trong tay choàng tỉnh

thót rơi mấy cuộc vô tình.

Thêm một lần hò hẹn với núi đồi

không em, cao nguyên thêm trần trụi

mắt tượng mồ ngấn lên rười rượi

tiếng gió cười trêu ngươi.

Không nợ nần có nên dứt tình thân?

mái nhà rông như lưỡi rìu lành lạnh

chém vào đêm vỡ ra điều không thật

Pleiku đầm sương.

Có thể bạn quan tâm

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

null