Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người ở quê đằng đẵng nhớ quê

Nhấp hơi rượu nhắc câu chuyện cũ

Như con chim ngụ cư lòng phố

Lạc mình giữa những tầng cao.

1-long-que.jpg
Minh họa: H.T

Người quê cuối đời vẫn muốn về quê

Nằm gối lên tháng năm thơ ấu

Trên trời mây xanh dưới thung nắng chói

Nơi lá sinh ra lá lại rụng về nguồn.


Nước ngược lên cao. Nước xuôi xuống thấp

Nước len qua sỏi đá gập ghềnh

Có những người vừa đi vừa mang theo quê hương

Giọng quê nặng âm bùn đất.


Mình như lớp phù sa đọng dưới tầng sâu

Nghìn năm nữa vẫn nặng lòng quê cũ…

Có thể bạn quan tâm

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

null