Nghề dệt vải của người Tày ở Ia Trốk

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Dệt vải là nghề truyền thống của người Tày ở tỉnh Cao Bằng. Khi di cư vào vùng đất Ia Trốk (huyện Ia Pa, tỉnh Gia Lai), họ vẫn mang theo và duy trì nghề dệt truyền thống của dân tộc mình.

Tuy nhiên, đến nay, nghề này chỉ còn trong hồi ức của những người già, cùng với đó là những chiếc khung cửi minh chứng cho một thời hoàng kim của nó trên vùng đất mới.

Theo chính sách của Đảng và Nhà nước, những năm 80 của thế kỷ XX, đồng bào dân tộc các tỉnh miền núi phía Bắc đã đi vào Gia Lai xây dựng vùng kinh tế mới. Họ sống tập trung thành làng ở các huyện: Chư Prông, Phú Thiện, Đak Pơ, Ia Pa... Trong một lần đi sưu tầm hiện vật tại làng Kơ Nia (xã Ia Trốk), chúng tôi (viên chức nghiệp vụ của Bảo tàng tỉnh) đã được “mục sở thị” những sản phẩm dệt của người Tày ở đây.

1nghedet.jpg
Bà Hoàng Thị Nghiêu giới thiệu về khung cửi dệt vải của người Tày. Ảnh: Bá Tính

Bà Hoàng Thị Nghiêu (75 tuổi) giới thiệu với chúng tôi chiếc khung cửi đã gắn bó với gia đình bà từ những năm 90 của thế kỷ trước. Bà Nghiêu cho biết: Đây là chiếc khung cửi mà người chồng đã khuất của bà đã tự tay làm ra. Chiếc khung cửi truyền thống của người Tày rất cồng kềnh, khó vận chuyển từ ngoài Bắc vào. Vậy nên, sẵn có nghề mộc và nguồn gỗ tự nhiên, chồng bà đã làm chiếc khung cửi đơn giản để bà dệt vải cho đỡ nhớ nghề, nhớ quê.

“Tôi biết dệt vải từ khi 15 tuổi. Những năm mới vào Gia Lai lập nghiệp, đời sống khó khăn, hàng hóa khan hiếm nên những hộ dân nơi đây vẫn tự tay dệt vải để may quần áo, làm vỏ chăn, địu trẻ, khăn trải giường, túi nải, giày vải...

Trước kia, bà con dệt thổ cẩm bằng sợi bông nhuộm chàm hoặc sợi tơ tằm đã được nhuộm màu. Sau này, giá tơ tằm đắt nên dần chuyển sang dùng len để dệt. Riêng trang phục truyền thống của người Tày, chúng tôi vẫn phải dùng sợi bông để dệt rồi sau đó nhuộm chàm và hầu như không có hoa văn trang trí”-bà Nghiêu chia sẻ.

Những sản phẩm dệt thủ công truyền thống vẫn hiện hữu trong sự kiện quan trọng của người Tày ở làng Kơ Nia như: đám cưới, lễ đầy tháng, đầy năm, đám tang... Theo bà Nghiêu, thông thường dệt 1 tấm vải mất hơn 1 tháng, trải qua nhiều công đoạn từ việc trồng bông, se bông đến quay sợi rồi dệt vải. Tấm vải dệt xong nếu dùng để may áo, may chăn, sẽ được nhuộm màu xanh và thêu những hoa văn nhiều màu sắc.

Ngoài ra, người Tày còn biết dùng những dụng cụ thô sơ, tự tạo bằng tre, nứa... để dệt ra những hoa văn trang trí phong phú, đa dạng và độc đáo, chứa đựng giá trị văn hóa của dân tộc mình.

Để minh chứng cho điều mình vừa nói, bà Nghiêu khoe với chúng tôi sản phẩm trước đây bà đã dệt. Những tấm vải mới tinh với đủ màu sắc, được dệt thủ công tỉ mẩn, gấp cẩn thận và cất giữ kỹ càng để dành cho gia đình sử dụng. Bà còn cho chúng tôi xem những cuộn len, chỉ đủ màu sắc đã mua từ lâu mà chưa sử dụng đến, giờ chỉ cất làm kỷ niệm bởi không còn làm nghề.

Tương tự, bà Má Thị Hiếu cũng cho hay: Trước đây, các gia đình người Tày ở làng Kơ Nia đều có 1 khung cửi dệt vải. Sau này, vì không có nhu cầu sử dụng nên nhiều nhà đã bỏ đi. Còn ông Ksor Minh-Công chức Văn hóa-Xã hội xã Ia Trốk thì thông tin: Hiện nay, làng Kơ Nia có khoảng trên 10 hộ dân người Tày còn giữ được khung cửi. Người biết dệt đều là những phụ nữ lớn tuổi, người trẻ hầu hết đều không biết nghề.

Những năm gần đây, sản phẩm may mặc rất đa dạng về chủng loại, phong phú về chất liệu và màu sắc nên người dân thường mua hàng may sẵn. Làng Kơ Nia không còn vang lên tiếng thoi dệt vải như xưa. Những người già nơi đây mỗi lúc nhớ nghề lại đến lau chùi khung cửi, ngồi dệt những tấm vải xô trắng để làm khăn tang, phòng khi trong làng có tang ma. Bởi theo phong tục của người Tày, các gia đình bắt buộc phải sử dụng khăn tang dệt bằng sợi bông truyền thống của người Tày.

Trong cuộc sống hiện đại, các nghề truyền thống đang ngày càng bị mai một, trong đó có nghề dệt vải của người Tày ở Ia Trốk. Là những người làm công tác bảo tàng, chúng tôi tự thấy mình phải có trách nhiệm sưu tầm, lưu giữ những công cụ dệt vải ở đây, góp phần giới thiệu với mọi người về nghề dệt vải của người Tày trên mảnh đất ở Đông Nam tỉnh.

Có thể bạn quan tâm

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

(GLO)- Ở buôn E Kia (xã Ia Rsai, huyện Krông Pa), ông Hiao Thuyên được biết đến là một nghệ nhân tài hoa khi giỏi cả sáo trúc, biểu diễn cồng chiêng, hát dân ca... Bằng những việc làm thiết thực, ông đã góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc Jrai và xây dựng khối đại đoàn kết ở buôn làng.

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Nhắc đến đại ngàn Tây Nguyên, có lẽ biểu tượng văn hóa “sừng sững” chính là những mái nhà rông, nhà dài truyền thống của đồng bào các dân tộc. Trong những biến chuyển của thời đại, không gian che chở các hộ gia đình và lan tỏa văn hóa cộng đồng ấy khó tránh khỏi những hư hao, nghiêng ngả.

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

(GLO)- Người Bahnar quan niệm rằng mọi sự vật, hiện tượng đều có sự hiện diện của thần linh và con người phải tôn trọng, thờ cúng. Vì vậy, họ có nếp sống, sinh hoạt văn hóa với hệ thống lễ hội vô cùng phong phú, gắn với vòng đời người và chu kỳ canh tác nông nghiệp.

Những người “giữ lửa” văn hóa Jrai, Bahnar

Những người “giữ lửa” văn hóa Jrai, Bahnar

(GLO)- Ông Rmah Aleo (làng Pan, xã Dun, huyện Chư Sê) và ông Ayó (làng Piơm, thị trấn Đak Đoa, huyện Đak Đoa, tỉnh Gia Lai) là những người “giữ lửa” và lan tỏa bản sắc văn hóa dân tộc đến cộng đồng buôn làng.

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Nhờ may mắn làm cái nghề viết lách nên tôi từng có dịp đến nhiều trung tâm gốm của cả nước. Nghề gốm mỗi nơi mỗi kiểu, sản phẩm đơn giản có, tinh xảo có; quy trình tạo tác thủ công lẫn công nghiệp hóa vài ba công đoạn cũng có.

Cồng chiêng “nhí”: Nối dài mạch nguồn văn hóa

Cồng chiêng “nhí”: Nối dài mạch nguồn văn hóa

(GLO)- Sự ra đời và hoạt động hiệu quả của những đội cồng chiêng “nhí” ở huyện Kbang (tỉnh Gia Lai) không chỉ là kế thừa mà còn trở thành nhịp cầu nối dài mạch nguồn văn hóa truyền thống, để hồn cốt dân tộc tiếp tục sống mãi qua từng thế hệ.

null