Mùi cỏ

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Nắng chiều xiên qua vạt thông, chiếu những tia nắng vàng xuống bãi cỏ xanh. Bãi cỏ vừa mới được xén dọn, mùi thơm lan trong gió, quyện vào bước chân người đi bộ. Mùi hương ấy, hình ảnh ấy chợt gợi lên trong tôi bao cảm xúc.

Mùi cỏ của đồng quê đã đi cùng tôi suốt quãng đời thơ trẻ, vẫn luôn nồng nàn trong những kỷ niệm dấu yêu.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Minh họa: HUYỀN TRANG

Ngày ấy, những vạt cỏ dọc lối đi, bên những ruộng lúa hay những đồi cỏ mênh mông khi mùa mưa tới luôn mang đến cho lũ trẻ chúng tôi niềm vui vô bờ bến. Cỏ đan vào nhau, tạo thành tấm thảm xanh mềm mại giúp chúng tôi không bị đau khi ngã. Cỏ còn là thứ đồ chơi vô cùng thú vị. Bông cỏ may được dùng làm chổi chơi đồ hàng. Hoa của những loài cỏ dại dùng để kết làm vòng hoa đội đầu, chơi trò cô dâu chú rể... Mùi cỏ mật nồng nàn, mùi cỏ gấu hăng hắc, cỏ chỉ, cỏ ống đượm hương ruộng đồng khiến nhiều khi chúng tôi mải chơi mà quên cả bữa cơm.

Mùa mưa đến, cỏ mọc xanh tốt khắp nơi. Đó cũng là thời gian nghỉ hè nên hầu hết trẻ em ở nông thôn giúp cha mẹ đưa bò ra những bãi cỏ chăn thả. Màu cỏ xanh trải dài bạt ngàn như những dải lụa uốn lượn trong làn gió nhẹ. Giữa khung cảnh đồi núi mênh mông, thanh bình, những chú bò say sưa gặm cỏ, lũ trẻ con túm tụm cùng nhau chơi bao trò thú vị. Rượt đuổi nhau mệt rồi thì lại lăn ra giữa bãi cỏ xanh nằm nghỉ.

Rồi những đồi cỏ ít dần đi, mỗi ngày đàn bò lại phải đi xa hơn một chút để kiếm cỏ. Thương bò không đủ ăn, lũ trẻ lại tranh thủ tìm từng bờ cỏ nằm xen giữa ruộng hoa màu để cắt thêm cỏ cho bò nhanh no. Đợi đến khi bụng chúng đã căng tròn, nằm nghỉ ngơi, nhởn nhơ nhai lại thì lũ trẻ mới yên tâm nằm dài giữa đám cỏ xanh mà đùa giỡn. Hoặc cũng có khi vì mệt quá mà tìm một thảm cỏ dưới bóng cây, che nón lên mặt rồi ngủ thiếp đi một giấc ngon lành.

Mùa mưa qua đi, mùa khô lại tới. Lúc này, cỏ trên các đồi dần khô, màu cỏ chuyển sang vàng nhạt và có mùi thơm nhẹ, bao phủ lên khắp núi đồi một vẻ đẹp hoang sơ, khác lạ. Một cơn gió thổi qua, những vòm cỏ khô lại xao xác, rung rinh, như thể tiếc nuối màu xanh của một thời tuổi trẻ. Những mầm cỏ nằm ẩn mình dưới đất vẫn đang nuôi giữ một sức sống tiềm tàng và màu xanh sẽ trở lại vì cuộc sống sẽ luôn là một sự tiếp nối không ngừng.

Cỏ vẫn được nhiều người nhắc đến như một biểu tượng cho sức sống mạnh mẽ. Cây cỏ dù có bị nhổ lên, bỏ đi nhưng chỉ cần bám vào một chút đất nào đó, nó sẽ lại hồi sinh một cách diệu kỳ. Những mảng tường cũ kỹ rêu phong, chỉ có chút đất mỏng dính, vậy mà cỏ vẫn mọc lên, sinh sôi và phát triển. Lớp cỏ này bị cắt đi, lớp cỏ khác lại mọc lên và còn dày dặn, tươi tốt hơn.

Thi thoảng, tôi vẫn dành thời gian dạo bước trên những con đường đầy cỏ, ngắm thảm cỏ xanh trong công viên, quảng trường hay trên một vùng đất trống nào đó. Tình yêu tha thiết với cỏ trong tôi vẫn như ngày nào. Tôi nhớ tuổi thơ cùng những người bạn thuở thiếu thời chăn trâu cắt cỏ.

Và chiều nay, trong công viên đầy màu xanh cây cỏ, tôi lại mong một lần được trở lại tuổi thơ những ngày chân trần chạy băng băng rượt đuổi nhau trên cỏ; để đến khi mệt nhoài thì lại được thả mình nằm trên bãi cỏ xanh mướt, cùng ngắm nhìn bầu trời và bày tỏ những ước mơ.

Có thể bạn quan tâm

Những món đồ cũ

Những món đồ cũ

(GLO)- Mỗi lần sắp xếp lại đồ đạc trong nhà, tôi thường tần ngần ngắm nhìn những món đồ cũ. Những đồ vật vốn vô tri, nhưng khi gắn với cuộc sống con người thì chúng trở nên có hồn và có thể gợi lại những câu chuyện, kỷ niệm khó quên.

Mùa nấm mối

Mùa nấm mối

(GLO)- Đã 3 mùa mưa qua, khu vườn nhà tôi đều xuất hiện nấm mối. Những búp nấm nhú lên mặt lá ủ sau một thời gian dài ủ meo mầm, khi gặp cơn mưa đầu mùa rồi nắng lên vài hôm, có cơn mưa tiếp theo là những tai nấm mối thân trắng, núm đầu dù màu xám đội lên từng khóm.

Dã quỳ trong sương đêm

Dã quỳ trong sương đêm

(GLO)- Dã quỳ là biểu tượng của sức sống mãnh liệt, kiêu hãnh. Khi gợi nhắc sắc hoa màu nhớ, người ta thường nghĩ đến màu vàng rực rỡ trong nắng ban mai, trong buổi bình minh hé giấc hay rực ấm lúc chiều tà.

Thương hoài bếp lửa

Thương hoài bếp lửa

(GLO)- Ở quê, mẹ tôi vẫn dùng bếp củi. Mỗi lần về quê, tôi rất thích ngồi bên bếp lửa ấy, thi thoảng lại dụi đầu vào vai mẹ. Ngọn lửa tí tách reo vui gọi về trong tôi biết bao kỷ niệm ấu thơ.

Thân Thương loài hoa của núi - Dã quỳ

Thân thương loài hoa của núi

(GLO)- Khi những cơn mưa cuối mùa khép lại báo hiệu mùa khô Tây Nguyên đã đến, những dải hoa dã quỳ (còn có tên cúc quỳ, sơn quỳ, quỳ dại,…) bắt đầu vươn mình khoe sắc. Những đóa hoa dã quỳ nhỏ bé, tràn đầy năng lượng và sức sống, tạo nên những dải sóng đồi vàng rực, mê hoặc lòng người.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nhớ mùa cà phê

(GLO)- Lâu lắm rồi, tôi mới có 1 ngày nghỉ rớt vào giữa tuần. Vui vẻ tận hưởng ngày nghỉ đột xuất cũng là một cách để hưởng thụ cuộc sống. Tôi lấy điện thoại ra gọi bạn. Sau một hồi chuông dài, tôi nghe tiếng bạn giữa vô số thanh âm ồn ào. Bạn nói đang bận hái cà phê.

“Gió mùa đông bắc se lòng”

“Gió mùa đông bắc se lòng”

(GLO)- Những ngày này, trời trở lạnh. Những cơn gió đượm sắc đông thấm sâu vào từng góc phố, hàng cây, ngôi nhà... Người ta thường nói rằng, khi đông về, trong lòng mỗi người dường như thường dâng lên một nỗi buồn man mác.

Áo bà ba

Áo bà ba

(GLO)- Đang mua hàng thì bỗng nhiên tôi cảm thấy có người phía sau nhìn mình. Tôi quay đầu lại và bất giác mỉm cười chào chị.

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

(GLO)- Khu chợ Bà Định (TP. Pleiku, tỉnh Gia Lai) đông đúc kẻ bán người mua với đủ thực phẩm tươi rói vào sáng sớm. Vậy nhưng, hàng thạch sương sâm của bà Nguyễn Thị Hoa (trú tại 34/25 Hoàng Sa, TP. Pleiku) luôn có sức hút đặc biệt. Dù nắng hay mưa, hàng của bà luôn bán hết trước 8-9 giờ sáng.

Gửi lại trên đồi

Gửi lại trên đồi

(GLO)- Đôi khi, một chuyến đi xa chỉ chừng mấy mươi cây số cũng đủ khiến chúng ta bước ra khỏi cái vòng quẩn quanh thường nhật, thu lấy một ít năng lượng mới trước khi mình bị “mòn” đi bởi những trật tự cũ càng.

Chênh chao mùa về

Chênh chao mùa về

(GLO)- Những ngày này, mưa dường như đã ngừng rơi. Khoảng mênh mông bao la chờn vờn mây trắng bỗng trở thành phông nền cho bức tranh thiên nhiên vời vợi nắng. Gió cũng đã thao thiết trở mùa.

Vệt phố

Vệt phố

(GLO)- Nương náu phố núi hơn 40 năm ròng nhưng hình như tôi chưa kịp hiểu hết những ngõ ngách thẳm sâu trong lòng phố.

Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Thương những tàn phai

(GLO)- Giao mùa, khi làn gió mang hơi lạnh ào qua, những chiếc lá khô bứt khỏi cành rơi lả tả. Một chiếc lá rơi, một cánh hoa tàn, một buổi chiều nhạt nắng tạo nên khung cảnh tịch liêu với vẻ đẹp rất riêng. Có người bảo đó là cái đẹp của sự tàn phai.

Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Đồ cũ

(GLO)- Có lẽ thuộc tuýp người hoài cổ nên tôi thường tiếc nuối những điều thuộc về xưa cũ. Đôi khi, không hẳn là những khắc khoải mơ hồ mà ám ảnh tôi bằng cả một vùng ký ức ắp đầy nhớ thương day dứt. Một ngày bất giác chạm vào, lòng lại chênh chao nhớ người, nhớ về một thời gian khó ngày xưa.

Bước chạy trong mây

Bước chạy trong mây

Một cuốc chạy bộ ngẫu hứng, từ bờ biển Mân Thái lên đỉnh Sơn Trà (TP.Đà Nẵng) cho tôi vỡ ra nhiều điều. Tôi tự nhủ mình đang có những bước chạy trong mây...

Minh họa: HUYỀN TRANG

Hoài niệm thư tay

(GLO)- Khi ngồi bên hiên nhà cùng cơn mưa cuối mùa, tôi lại nhớ về những người bạn thân từ thuở nhỏ. Đã mấy lần cầm điện thoại, định gọi hoặc nhắn tin trong nhóm, nhưng rồi lại thôi.