Góc quê

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Cuối năm về quê nhìn những cánh đồng xanh một màu quê hương thân thuộc, ngắm những đám mây trắng nhẹ trôi trên bầu trời, hít thở luồng không khí thoáng đãng mới thực sự cảm nhận đúng cái cảm giác mình mong chờ khi xa quê lâu ngày. Đồng xanh và mây trắng cứ trải dài, trải dài trước mắt, hứa hẹn những ngày ở quê nhà bình yên và dễ chịu biết bao.
Quê nhà có bao nhiêu cảnh đẹp. Vùng núi non, ruộng đồng xen lẫn nhau. Những vùng núi vững chắc như điểm tựa cho bao nhiêu người con sinh ra và lớn lên, hít thở bầu không khí trong lành, vui chơi và thong thả lớn mạnh, rồi sau này đến những vùng đất mới. Đất đai luôn ẩn chứa trong mình nhiều vẻ đẹp kỳ lạ. Mùa nối mùa, cảnh ngỡ quen thuộc mà lại rất biến hóa, sống động. Mắt người như chiếc máy ảnh, như thước phim thu gọn những vẻ đẹp kia vào mình.
 Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.
Đấy là chưa nói đến những ngày mưa cuối năm. Chút mưa làm mờ nhòe không gian. Không như ô cửa ở nhà ta, nhìn ra chỉ thấy mưa và một khoảng không gian bê tông chật hẹp. Ở chốn quê nhà, ta như nhỏ lại trong màn mưa phủ xuống đất trời. Khung cảnh như một bức tranh sơn dầu vừa tỉ mỉ nhưng lại vừa mờ ảo; nhìn qua những giọt mưa, ta thấy được cả không gian quê hương trong cái hư thực. Kia là cây tre, lá trúc và những hàng cây làm hàng rào cổng ngõ. Xa hơn là những mái ngói nâu thẫm, và nếu có thể nhìn xa hơn nữa sẽ thấy những con đường nhỏ dẫn ra cánh đồng mênh mang.
Vẫn là ánh nắng ấy, nhưng ánh nắng nơi thôn quê có cái gì lạ lắm. Nắng luồn qua những tán lá hàng cây chiếu xuống con đường đất, ven bên hai lối đi. Nắng từ khung trời chiếu xuống không gắt như những ngày hè, cái luồng nắng xuân nó nồng ấm nhè nhẹ như lòng người hoan hỉ, mà nếu nắng có chiếu màu đậm hơn một chút cũng chỉ làm nụ cười thêm tươi, ánh mắt thêm sáng rỡ. Vì đấy là quê hương ta đó, dẫu là mùa nào. Con đường đất bấp bênh bước đi, nhưng niềm vui đọng lại khi được ở bên cạnh những người yêu thương. Đến chiều, khi nắng nhạt dần, cảnh quê lại càng đi vào tĩnh lặng, những đụn khói nhỏ lan tỏa trên cái mênh mông của trời đất. Bóng hoàng hôn kéo về phủ nhẹ lên mọi cảnh vật. Người ta bắt đầu trông ngóng tiếng cười nói thân thuộc của người thân lục tục đi làm về.
Dưới bóng mát làng quê, tâm hồn ta thật tĩnh lặng, như được gột rửa. Màu xanh thiên nhiên từ lá chuối, từ cành tre cong, từ ao nhỏ với những cánh bèo, dáng người đi xe đạp đơn sơ, đội nón lá mang lại cảm giác gần gũi quê nhà, những lời hỏi thăm lẫn nhau, cái chào cười thân thiện làm ta ấm lòng biết mấy.
Và ấm áp hơn nữa, cánh cổng nhà luôn chào đón ta trở về. Hai cánh cổng gỗ vẫn bền bỉ theo năm tháng. Nơi đó, chú mèo con của ta thường đi lạc nhưng rồi vẫn biết đường quay trở về, giàn hoa giấy leo phía trên, góc tường sơn vàng đã có những chân rêu bám tụ. Một góc bình yên là thế. Chẳng phải ta đã băng qua rất nhiều con đường, nhìn ngắm bao nhiêu cảnh quen thuộc ấy, nhưng ở quê nhà lại gợi cảm xúc hơn sao. Cũng là con trâu, chú bò, cũng là cánh cò trắng muốt và chân trời rộng chứa đựng những miền xanh cây cỏ, nhưng chính ký ức tuổi thơ, chính những người ta thương đã làm cảnh quê, góc quê có hồn hơn bao giờ hết. Mỗi mùa xuân là một mùa bé nhỏ, để ta đi tìm mà nương tựa vào quê hương của chính mình.
 NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG

Có thể bạn quan tâm

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.