Chầm chậm với thời gian

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Những ngày cuối năm, có cảm giác thời gian trôi đi nhanh hơn. Đến đâu cũng nghe người ta nhắc nhau còn mấy hôm nữa là Tết. Cuối năm, bao nhiêu việc cần hoàn tất, việc cuốn người đi đến không kịp ngoảnh lại nhìn thời gian đã trôi qua như thế nào.
Sớm cuối năm, trời chợt trở lạnh. Miền đất này gần như quanh năm se sẽ lạnh, nhưng cái lạnh tháng Chạp xúng xính áo khăn gợi nhắc người ta về rất nhiều điều. Tháng Chạp trời khô hanh, gió cũng không còn thông thốc những xoáy bụi đỏ mịt mù nữa, chỉ rất khẽ làm chao lên những gợn sóng lăn tăn dưới mặt hồ, nhưng lại đem đến cảm giác hơi giá buốt. Trời cao xanh vời vợi, từng cụm mây xốp bồng bềnh đậu trên nắng sớm mai. Áp ly cà phê nóng thơm giữa hai lòng tay, nghe thời gian lắng lại một nhịp qua bản nhạc quen. Từng giai điệu trong veo tràn qua mỗi giọt cà phê thơm. Những nốt nhạc như những giọt nước nhảy nhót trên một mặt phẳng ngập tràn ánh nắng. Nắng rọi qua từng giọt nước lấp lánh cầu vồng. Bỗng nhiên, tôi muốn chậm lại cùng thời gian để nhìn ngắm mùa xuân đang chầm chậm bước về.
 Minh họa: Kim Hương
Minh họa: Kim Hương
Trong cảm nhận của mình, cảnh sắc hôm nay có gì đó khang khác, dừng hẳn xe lại, tôi chợt nhận ra cây pơ lang ven đường đã trổ hoa đỏ rực cả một khoảng trời. Gần đấy, cành đỗ mai cũng đã nặng trĩu những hoa, hoa uốn cong những cành nhỏ, níu chúng lại gần nhau. Những cánh đỗ mai mong manh phớt hồng tươi tắn khe khẽ rung rinh trong gió nhẹ. Tôi đứng lặng ngước nhìn vòm trời xanh vời vợi in thắm những sắc hoa đặc trưng của Tây Nguyên. Những sắc hoa mang tín hiệu của mùa xuân xứ sở. Những sắc hoa mỗi năm chỉ nở một lần vào đúng thời điểm mùa xuân vừa chớm. Những sắc hoa không chỉ là tín hiệu của mùa, nó còn mãi rực rỡ ở một góc ký ức bé thơ tôi cùng chúng bạn đi qua những mùa xuân tươi thắm nhất trong cuộc đời. Đường về nhà hôm nay được thắp sáng không chỉ bởi những đóa hoa, mà còn bằng sự nhung nhớ luôn chảy tràn khi mùa xuân đã nhẹ nhàng bước đến.
Và màu xanh đã phủ khắp cánh đồng trước nhà. Nhìn những mầm xanh đang vươn mình trong nắng mai xuân, lòng người dấy lên những mơ ước, hy vọng về những mùa vàng ấm no đang hiển hiện. Mẹ tôi đang xếp đặt, dọn dẹp cửa nhà. Mọi vật trở nên mới hơn sau khi được lau chùi cẩn thận. Mùi nhang trầm thoang thoảng trong không gian ấm cúng nhắc nhau nhớ về những người đã khuất. Nhớ về họ để nhắc mình sống tốt hơn với những người xung quanh, nhắc mình biết yêu thương trân quý những thời khắc quý giá được sống bên những người thân của mình.
Mẹ nhắc tôi những việc cần hoàn tất, nhắc tôi chỉ còn vài hôm nữa là Tết. Thời gian cứ điềm nhiên bước đi, nhanh hay chậm hoàn toàn do sự cảm nhận chủ quan của con người. Trong sự tất bật những ngày cuối năm, tôi muốn níu mình chậm lại một nhịp với thời gian, khi một tuổi mới đang đón chào tôi với rất nhiều những dự định. Như màu xanh của những mầm non đang vươn mình trong ánh nắng xuân...
ĐÀO AN DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.