Tuổi trẻ giữ gìn văn hóa truyền thống

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại, việc giữ gìn và phát huy giá trị văn hóa truyền thống là nhiệm vụ cấp thiết. Thấu hiểu điều đó, nhiều bạn trẻ dân tộc thiểu số đang nỗ lực làm sống lại bản sắc văn hóa dân tộc theo những cách riêng.

1dd-bg.jpg
Rcom H’Rim (buôn Mi Hoan, xã Ia Hiao, huyện Phú Thiện) thường xuyên nấu những món ăn truyền thống của người Jrai để giới thiệu với bạn bè. Ảnh: L.H

Mỗi người một sở thích, một việc làm, song tất cả đều hướng về mục tiêu gìn giữ và lan tỏa những giá trị văn hóa mà cha ông để lại. Rcom H’Rim (21 tuổi, buôn Mi Hoan, xã Ia Hiao, huyện Phú Thiện) đang là sinh viên năm cuối của Trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn TP. Hồ Chí Minh. Cô gái người Jrai này vốn đam mê nấu những món ăn truyền thống của dân tộc mình. Từ nhỏ, H’Rim đã quen với mùi thơm của lá mì, vị đắng của cà rừng và hương nồng của cá suối khô.

“Ngày trước, mỗi khi mẹ nấu món lá mì xào cà đắng, em lại ngồi cạnh nhìn mẹ vò lá mì, cắt cà và chế biến. Giờ lớn lên, em làm lại món ăn này để bạn bè cùng thưởng thức. Ai chưa biết thì em chỉ, ai đã biết thì cùng nhau làm. Em muốn gìn giữ để những món ăn truyền thống của người Jrai không bị thất truyền, đồng thời giới thiệu đến với du khách gần xa”-H’Rim bày tỏ.

Không chỉ say mê với lá mì xào cà đắng, H’Rim còn đặc biệt thích món muối lá é. Theo H’Rim, đây là món ăn bình dị nhưng gói trọn hồn cốt của núi rừng Tây Nguyên. Mỗi khi nhớ nhà, em lại cùng bạn bè ra chợ mua cá khô, ớt và lá é để giã muối. Nhiều bạn ở thành phố lần đầu thưởng thức thì tấm tắc khen ngon.

Còn với Nay Gia Phúc (13 tuổi, buôn Phu Ama Nher, xã Ia Rtô, thị xã Ayun Pa), tình yêu văn hóa dân tộc lại được nuôi dưỡng qua tiếng cồng, tiếng chiêng từ thuở bé. Sinh ra trong gia đình có bố là nghệ nhân cồng chiêng nổi tiếng của xã, từ nhỏ, Phúc đã mê mẩn với những âm thanh trầm bổng của loại nhạc cụ này.

Phúc cho hay: 6 tuổi, em được bố chỉ dạy cách cầm dùi sao cho đúng, cách canh nhịp và nhớ bài. Sau đó, em tham gia lớp học cồng chiêng do bố tổ chức. Đến nay, em đã đánh thuần thục nhiều bài chiêng và thường xuyên đi biểu diễn tại các lễ hội do xã, tỉnh tổ chức, trong đó có chương trình “Cồng chiêng cuối tuần-Thưởng thức và trải nghiệm” tại Quảng trường Đại Đoàn Kết (TP. Pleiku).

“Bố em nói mỗi bài chiêng là một câu chuyện riêng, khi tấu lên thì đất trời, thần linh và người đã khuất sẽ lắng nghe. Sau này lớn lên, em muốn trở thành một người đánh chiêng thật giỏi như bố, rồi dạy lại cho các em nhỏ khác. Em không muốn tiếng cồng chiêng của buôn làng bị mất đi theo năm tháng”-Phúc nêu quyết tâm.

2lacha.jpg
Em Nay Gia Phúc tập luyện đánh chiêng cùng bố. Ảnh: Lạc Hà

Bên cạnh những bạn trẻ mê ẩm thực, làm đồ thủ công, nhiều thanh niên dân tộc thiểu số còn giữ gìn nghề ủ rượu cần. Đây là thứ men say ngọt ngào, gắn bó mật thiết với đời sống sinh hoạt cộng đồng của người Tây Nguyên từ bao đời nay. Em Gơn (22 tuổi, làng Ar Dết, xã Đê Ar, huyện Mang Yang) là một trong những người trẻ tâm huyết với nghề ủ rượu cần truyền thống. Sinh ra trong gia đình có nhiều đời làm rượu cần, từ nhỏ, Gơn đã quen với mùi thơm của men lá, với những ché rượu xếp ngay ngắn ở góc nhà sàn.

Gơn chia sẻ: “Theo truyền thống của người Bahnar, hầu như nhà nào cũng có vài ché rượu cần để đãi khách và làm quà. Từ năm học lớp 6, em đã được mẹ dạy cách ủ rượu. Việc này không đơn giản như nhiều người vẫn nghĩ, bởi mỗi gia đình có một bí quyết riêng trong cách chọn lá rừng làm men, cách nấu cơm nếp và ủ rượu. Sau này, em thường xuyên thay mẹ ủ rượu cần cho gia đình”.

Theo Gơn, để có được ché rượu cần ngon, trước tiên phải chọn được men rượu ngon. “Công đoạn nấu cơm cũng rất quan trọng. Cơm phải là nếp nương, hạt dài, dẻo và thơm, nấu vừa chín tới rồi để nguội, trộn với men và ủ qua đêm. Sau đó, nguyên liệu được cho vào ché và đặt nơi thoáng mát, tránh ánh nắng. Sau 1 tháng, hương thơm của rượu và men lá quyện vào nhau rất đặc trưng, ai uống một lần cũng nhớ mãi”-Gơn hào hứng nói.

Gơn cũng đang ấp ủ ý tưởng thành lập một tổ nhóm thanh niên yêu văn hóa truyền thống, chuyên ủ rượu cần phục vụ du khách và quảng bá tại các sự kiện văn hóa của địa phương.

Có thể bạn quan tâm

Già làng “2 giỏi” của xã Ia Phí

Già làng “2 giỏi” của xã Ia Phí

(GLO)- Ông Rơ Châm Khir (SN 1954, làng Kênh, xã Ia Phí, huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai) không chỉ có đôi tay tài hoa vẽ những bức tranh sơn dầu, tượng gỗ dân gian đặc sắc, mà còn là già làng uy tín được cộng đồng tin tưởng.

Phát huy sức mạnh văn hóa

Phát huy sức mạnh văn hóa

Khi các giá trị văn hóa, di sản và nghệ thuật tạo ra lợi nhuận nó không chỉ tự “nuôi sống” mình mà còn góp phần tạo thêm những nguồn lực mới, tác động tích cực đến các lĩnh vực khác của ngành công nghiệp văn hóa.

Đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi

(GLO)- Người Tây Nguyên làm du lịch không chỉ bằng khu nghỉ dưỡng, mà còn bằng lòng hiếu khách và nghệ thuật kể chuyện. Vậy nên, đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi mà hãy đánh thức nó bằng chính giọng nói của rừng, bằng bàn tay của bà con và bằng tình yêu với buôn làng của mình.

Ý nghĩa các biểu tượng trong lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui

Ý nghĩa các biểu tượng trong lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui là hiện tượng văn hóa xã hội đặc sắc của cộng đồng người Jrai ở Plei Ơi, xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai. Nghi lễ này tập hợp nhiều biểu tượng văn hóa độc đáo giúp chúng ta hiểu rõ hơn về thế giới tâm linh của cư dân bản địa.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

(GLO)- Ở buôn E Kia (xã Ia Rsai, huyện Krông Pa), ông Hiao Thuyên được biết đến là một nghệ nhân tài hoa khi giỏi cả sáo trúc, biểu diễn cồng chiêng, hát dân ca... Bằng những việc làm thiết thực, ông đã góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc Jrai và xây dựng khối đại đoàn kết ở buôn làng.

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Nhắc đến đại ngàn Tây Nguyên, có lẽ biểu tượng văn hóa “sừng sững” chính là những mái nhà rông, nhà dài truyền thống của đồng bào các dân tộc. Trong những biến chuyển của thời đại, không gian che chở các hộ gia đình và lan tỏa văn hóa cộng đồng ấy khó tránh khỏi những hư hao, nghiêng ngả.

null