Bữa cơm cộng cảm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Bữa cơm cộng cảm thể hiện sự cảm thông của người Jrai trước biến cố xảy ra trong một gia đình nào đó. Điều đó xác nhận mối liên hệ giữa các thành viên cùng với sự thống nhất ý chí của cộng đồng.

Khi một người mất đi thì những người thân trong gia đình tiến hành tẩm liệm và phủ kín quan tài bằng chăn thổ cẩm, đặt thi hài ở gian cuối nhà, sát góc, đầu đặt hướng về phía Đông. Sau đó, họ chuẩn bị thức ăn để cúng. Mâm cúng gồm 1 bát cơm, 1 bát gạo và 1 quả trứng gà luộc bóc vỏ.

Người Jrai quan niệm, chỉ có thể xác chết đi, còn hồn thì vẫn sống, cũng biết đói nên phải tiếp thức ăn cho họ. Tôi đã từng chứng kiến trước khi đóng nắp quan tài, người thân trong gia đình bón cơm vào miệng người đã khuất nhiều lần.

Những người đàn ông phụ trách việc mổ thịt bò để chuẩn bị bữa cơm cộng cảm. Ảnh: M.H

Những người đàn ông phụ trách việc mổ thịt bò để chuẩn bị bữa cơm cộng cảm. Ảnh: M.H

Mỗi khi trong làng có người chết, bà con đến viếng rất đông. Đây là lúc người Jrai thể hiện tình cảm cộng đồng. Họ mang theo tiền, vài lon gạo đóng góp vào bữa ăn chung. Tiền được bỏ vào một cái hũ nhựa có nắp cho gia chủ. Còn gạo thì đưa trực tiếp cho đội ngũ nấu ăn bên cạnh nhà sàn.

Theo lời kể của chủ nhà có người thân qua đời, từ khi tổ chức đám hiếu đến khi xây xong mộ, gia đình tổ chức bữa ăn cộng cảm 3-4 lần. Số bò được làm thịt có khi đến chục con. Nếu gia đình không đủ tài chính thì được dòng họ giúp đỡ bằng cách cho mượn bò để mời dân làng, khi nào có thì trả lại. Đó cũng là cách làm hay thể hiện sự tương trợ của người Jrai.

Bữa cơm cộng cảm do những người phụ nữ trong làng tập trung nấu giúp gia chủ. Họ nấu 5-6 nồi cơm lớn cho hàng trăm người ăn cùng một lúc. Cơm nấu chín được dỡ vào những chiếc bao tải trắng sạch sẽ, loại dùng để đựng gạo. Cơm màu trắng hoặc trắng ngà, có khi khô khi dẻo vì được nấu từ những loại gạo khác nhau, chứa đầy tình cảm cộng đồng.

Gia chủ của người đã khuất mà tôi đến chia buồn tương đối khá giả. Gia chủ làm thịt 3 con bò để làm thức ăn mời dân làng. Những người mổ bò thường là đàn ông trung niên trong làng. Đùi, thăn thì dùng nướng hoặc hấp. Xương, đầu, chân hầm với đu đủ làm canh. Nội tạng bò thì làm món cà xóc...

Bữa cơm cộng cảm được ăn ở nghĩa địa để tiễn biệt người đã khuất. Sau khi chôn cất xong, những người trong gia đình và họ hàng ăn ở đầu mộ, sau đó mới mời người đến viếng dùng cơm. Trai gái trong làng phụ trách việc bưng cơm và thức ăn mời mọi người.

Từ khi người thân qua đời đến lúc xây xong mộ, gia đình tổ chức cúng nhiều lần. Ngày xây xong mộ, họ cúng rất lớn. Nhiều con bò được giết thịt, bà con gần xa đến rất đông. Mộ người chết được xây kiên cố, lát đá hoa, có mái che, có ảnh thờ. Người Jrai quan niệm ăn gì cúng nấy. Chốc chốc, người nhà lại rót thêm rượu ghè, thêm thịt vào phần tô, dĩa để đồ cúng.

Bà con dân làng ngồi xung quanh ngôi mộ hoặc dưới những bóng cây to gần đấy, cùng nhau ăn uống. Ăn no, uống say thì họ bắt đầu tấu cồng chiêng và nối vòng xoang. Không kể già trẻ, gái trai, tất cả đều bước ra nối dài vòng xoang đoàn kết.

Bữa cơm cộng cảm thể hiện nếp sống tâm linh của người Jrai, góp phần kết nối cộng đồng cùng chia sẻ, động viên nhau vượt qua buồn đau của cuộc sống.

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Trúc Phùng

Gương mặt thơ: Trúc Phùng

(GLO)- Đây là số cuối cùng của chuyên mục “Gương mặt thơ” trên báo Gia Lai Cuối tuần do tôi phụ trách.Chuyên mục đã đi được hơn 2 năm (từ tháng 10-2022), tới nay đã giới thiệu tác phẩm của hơn 100 nhà thơ nổi tiếng trên thi đàn cả nước.

Người Mường ở xã Ia Lâu “giữ lửa” cồng chiêng

Người Mường ở xã Ia Lâu “giữ lửa” cồng chiêng

(GLO)- Rời quê vào thôn Đà Bắc (xã Ia Lâu, huyện Chư Prông) lập nghiệp đã hơn 30 năm, nhưng cộng đồng người Mường vẫn luôn duy trì và nỗ lực bảo tồn văn hóa cồng chiêng của dân tộc. Với họ, “giữ lửa” cồng chiêng chính là cách làm thiết thực nhất tạo sự gắn kết bền chặt với quê hương, nguồn cội.

Không gian văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên là di sản có tiềm năng khai thác kinh tế du lịch. Ảnh: Minh Châu

Những ngày làm hồ sơ “Không gian văn hóa cồng chiêng”

(GLO)- Ngày 23-3-2004, Bộ trưởng Bộ Văn hóa-Thông tin (nay là Bộ Văn hóa-Thể thao và Du lịch) ban hành quyết định về việc xây dựng hồ sơ ứng cử quốc gia “Vùng văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên” là di sản tiếp nối trình UNESCO công nhận là kiệt tác di sản truyền khẩu và phi vật thể của nhân loại.

Già làng Đônh (bìa phải) giới thiệu về chiếc nỏ của người Bahnar. Ảnh: R.H

Điểm tựa Kon Brung

(GLO)- Không chỉ tâm huyết với công tác hòa giải, già làng Đônh (SN 1960; làng Kon Brung, xã Ayun, huyện Mang Yang) còn rất tâm huyết với việc bảo tồn bản sắc văn hóa truyền thống của dân tộc. Với bà con, ông là điểm tựa của làng Kon Brung.

Về miền di sản

Về miền di sản

(GLO)- Những địa danh lịch sử, điểm di sản là nơi thu hút nhiều người đến tham quan, tìm hiểu. Được tận mắt chứng kiến và đặt chân lên một miền đất giàu truyền thống luôn là trải nghiệm tuyệt vời và xúc động đối với nhiều người.

Mừng lúa mới trên cao nguyên

Mừng lúa mới trên cao nguyên

(GLO)- Sau khi thu hoạch mùa vụ và đưa lúa về kho, đồng bào Jrai náo nức với lễ mừng lúa mới. Nghi lễ nông nghiệp cổ truyền độc đáo này đã được bà con duy trì từ bao đời nay.

Biến sản phẩm văn hóa thành quà tặng du lịch

Biến sản phẩm văn hóa thành quà tặng du lịch

(GLO)- Quà lưu niệm từ sản phẩm văn hóa vừa là “sứ giả” du lịch, vừa góp phần đem lại thu nhập cho người dân. Việc tổ chức các cuộc thi tay nghề đan lát, dệt thổ cẩm nhằm tìm kiếm sản phẩm đặc sắc làm quà tặng đã góp phần nâng cao đời sống người dân và thúc đẩy du lịch nông thôn phát triển.