Những mùa mưa ngang qua

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Đó là một ngày mưa thành phố rả rích từng hạt, từng hạt bay đập vào ô cửa kính rồi chảy xuống thành dòng.

Cô ngồi một mình trong căn phòng nhỏ, lắng nghe lời hát của hai anh em nhà Everly phát ra từ chiếc loa như đang ngân nga theo tiếng mưa: “I know how to hide all my sorrow and pain. I’ll do my crying in the rain…” (Tôi biết cách để che giấu mọi niềm đau và nỗi buồn, tôi sẽ khóc trong mưa…).

Chợt nhớ, ngày xưa cũng trong cơn mưa xối xả ở cái thành phố đầy sôi động này, cô sinh viên năm cuối chia tay người yêu lên tàu về quê cưới vợ với “trái tim rỉ máu”, nhưng quyết không để bạn thấy mình đang đau đớn thế nào. Chỉ đến khi tiếng còi tàu rúc lên, cô mới quay đi, nước mắt cùng nước mưa tuôn trào trên má…

Cô sinh viên ngày ấy thích đi trong mưa để tận hưởng cảm giác những giọt mưa mát lạnh táp vào mặt, vào tóc. Thích ngắm dòng xe hối hả tranh thủ đi về trốn mưa, nhìn những giọt mưa lướt trên những con kênh đầy ăm ắp nước, những vỉa hè phủ kín quả dầu rụng trong một cơn gió lốc trước cơn mưa… Dù mưa, cô vẫn cảm thấy ấm áp được ngồi sau xe “ai đó” chạy vòng vèo trên con đường lả tả lá me bay…

Đã bao năm trôi qua, cô sinh viên năm ấy nay đã thành một phụ nữ trung niên với nhiều thăng trầm được mất, thêm các trách nhiệm ràng buộc. Tim đã thôi thổn thức rung từng nhịp theo tiếng mưa, sở thích đi trong mưa cũng đã không còn hồn nhiên như trước nữa. Giờ đây, sớm chiều đi cùng với cô có hai đứa nhóc ríu rít. Trẻ con thành phố thì không quen dầm mưa đội nắng như tuổi thơ ngày xưa của cô. Mưa bây giờ không còn như mưa ngày xưa, mà thực tế, nhiều lo toan hơn.

Nhưng, mưa vẫn là cách đơn giản và thân thuộc giúp cho mọi buồn phiền thất vọng, khổ sở có thể thỏa thê trôi đi trong làn nước. Nào là áp lực công việc, cơm áo gạo tiền, nuôi dạy con cái… tất cả bộn bề ấy đều sẽ theo cơn mưa mà vơi bớt. Không ai biết, chẳng ai hay, khó có thể phân biệt đâu là nước mưa hay nước mắt. Mưa vẫn là người bạn âm thầm, bao dung và bền bỉ của cô. Mỗi khi muộn phiền, thất vọng, giận hờn, cô tự cho phép bản thân chìm vào làn mưa, tìm lại cảm giác an ủi từ những giọt nước mưa tuy không biết nói nhưng lại đầy thông cảm.

Chỉ một chút thôi, rồi cô dặn mình quay trở lại với hiện thực, khi nhìn những cuộc mưu sinh vất vả bên đường. Dưới cơn mưa nặng hạt, những xe đẩy bán thức ăn, hàng quán tạm bợ càng trở nên vất vả bất tiện vì phải lo che chắn, chạy mưa, thêm nỗi niềm vắng khách.

Một người đàn ông trong dáng vẻ lam lũ vừa lướt qua, trên xe treo cái mấy cái túi xốp đựng vài quả trứng, mớ rau, trái cà chua nhỏ. Cô hiểu, có khi đấy là bữa tối muộn màng gắng gượng của một gia đình đang phải bám trụ qua giai đoạn kinh tế khó khăn. Khoảnh khắc ấy, cô đôi lúc muốn giận cơn mưa vô tình “của mình”…

Nay cô có thói quen dừng lại vài phút trước hiên nhà mình vào những chiều mưa. Nhìn vào ngôi nhà đã bật lên ánh đèn vàng đang chờ đón, cô hiểu bản thân đang hạnh phúc và may mắn khi có một chốn che mưa chắn gió của riêng mình.

Có thể bạn quan tâm

“Gặp gỡ êm đềm”

“Gặp gỡ êm đềm”

(GLO)- Gần như không thể đếm được mỗi chúng ta đã có bao nhiêu lần gặp gỡ trong đời. Dù so với cái rộng dài của thế gian thì “môi sinh” của một người cũng chỉ là bầu không khí nhỏ thôi.

Hương mía

Hương mía

(GLO)- Những năm 80 của thế kỷ trước ở quê tôi, khi tháng Giêng về thường diễn ra một hoạt động mà đứa trẻ nào cũng đều rất háo hức đợi mong, đó là hợp tác xã tổ chức ép mía cho bà con nông dân. Lúc này, đám trẻ con chúng tôi thường được bố mẹ nhờ phụ giúp trông mía.

Minh họa: Huyền Trang

Mùa xanh vào giêng hai

(GLO)- Như một câu thơ bất chợt ngân lên, rồi líu ríu theo chúng tôi suốt cả chặng hành trình, khi mùa xuân đang ở độ thật đầy đặn, thật viên mãn: Mùa xanh vào giêng hai.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vấn vít tơ hồng

(GLO)- Một chiều, khi chở con gái đi dạo, tôi bần thần dừng lại trước một bờ giậu thấp vàng ruộm dây tơ hồng. Con gái tôi thích thú ồ lên khi thấy loài dây leo lạ. Nghe tôi nói tên, con còn thắc mắc vì sao dây leo chỉ có màu vàng, hoa thành chùm trắng mà lại gọi là dây tơ hồng.

Tản mạn chuyện tình yêu

Tản mạn chuyện tình yêu

(GLO)- Trong một giờ học liên quan đến nội dung giáo dục giới tính, sau nhiều vấn đề được nêu ra thảo luận khá sôi nổi, tôi đặt câu hỏi thăm dò thử xem các em học sinh suy nghĩ thế nào về tình yêu ở tuổi học trò. Lớp học ngay lập tức được chia thành 2 nhóm với các ý kiến trái chiều.

Thanh âm quê nhà

Thanh âm quê nhà

(GLO)- Sinh ra vào những năm đầu thập niên 70 của thế kỷ XX, tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa xanh mướt, con đường làng quanh co và những ngôi nhà tranh đơn sơ mộc mạc. Quê nhà dẫu còn nghèo khó nhưng lại chứa đựng biết bao kỷ niệm đẹp đẽ, khó quên.

Tác giả cùng người thân tại ngã ba biên. Ảnh: N.T.D

Tháng 2 nơi ngã ba biên

(GLO)- Khi vị Tết đã thấm đẫm trong từng câu chuyện, khi mùa xuân cạn nốt chén rượu đầy thì trên những nẻo biên cương, đất trời khoác lên mình tấm áo mới, rực rỡ và căng tràn nhựa sống.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Cỏ mùa xuân

(GLO)- Tôi đi cùng chiều trên cánh đồng tươi xanh và mềm mượt cỏ. Bàn chân, ánh mắt và cả tâm hồn đều chạm vào sắc màu của loài cỏ biếc. Tôi nghiêng xuống thật gần, nghe mùa thức dậy căng đầy và xôn xao niềm nhớ.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Góc bếp, hiên nhà

(GLO)- Góc bếp, hiên nhà có lẽ là nơi yêu thương chăm chút nhất thuộc về người phụ nữ của gia đình. Mà thực ra, có người phụ nữ nào là không thuộc về gia đình, dù ít hay nhiều, dù hiện đại hay truyền thống.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nét chữ đầu xuân

(GLO)- Sau chuỗi ngày đông giá lạnh, tia nắng ấm áp mùa xuân đánh thức tất thảy những nụ mầm. Luồng sinh khí mới thổi qua như một cuộc chuyển giao âm thầm mà mãnh liệt. Một vòng tuần hoàn lại bắt đầu cho những ước mong.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vấn vít trầu cau

(GLO)- Mỗi dịp trong nhà có việc trọng, soạn mâm cỗ cúng, bao giờ cha cũng nhắc chị em chúng tôi chuẩn bị một lễ trầu cau. Nhà tôi ở phố, dù đất đai không rộng nhưng luôn trồng một cây cau và thả mấy dây trầu dưới gốc cho chúng vấn vít leo lên thân cau.

Mùi bếp, mùi tết

Mùi bếp, mùi tết

Cuối năm, gió đã chuyển mùa. Cái lành lạnh len lỏi trong từng nhành cây, ngọn cỏ và luồn qua từng kẽ hở bên khe cửa tràn cả vào ngóc ngách từng gian nhà. Trong không gian êm đềm, tôi cảm nhận rõ mùi bếp, mùi Tết đang về trên từng căn bếp nhỏ.

Về nhà

Về nhà

Mấy cơn gió rượt đuổi nhau làm trời đêm mát rượi. Tân ngủ mê trên ghế bố kê cạnh chiếc xe khách mặc kệ cho phía bên kia đường mấy bài hát xuân vẫn ra rả vọng ra từ chiếc loa kẹo kéo.

Thời khắc thiêng liêng

Thời khắc thiêng liêng

(GLO)- Khi mâm cúng tất niên được bày biện tươm tất hay lễ cúng trừ tịch (cúng Giao thừa) hiện diện trong mỗi nếp nhà, có lẽ đó là những thời khắc thiêng liêng với mỗi gia đình.

Nhớ quê

Nhớ quê

(GLO)- Ai cũng có một tuổi thơ gắn liền với miền quê thân thương. Nơi đó có ba mẹ, anh chị em sum vầy, ríu rít tiếng cười, đầy ắp niềm vui. Đi qua những ngày cuối năm, một người con xa xứ như tôi lại bồi hồi tìm về ký ức xưa.

Ký ức yêu thương

Ký ức yêu thương

(GLO)- Những ngày trời lạnh như thế này, tôi thường có thói quen co ro trong chăn ấm và để ký ức thức dậy cùng biết bao kỷ niệm thời thơ ấu. Ký ức ngọt ngào, chan chứa yêu thương ấy luôn khiến lòng tôi mềm mại, ấm áp đến lạ kỳ.

Cây sẽ cho lộc

Cây sẽ cho lộc

Không chỉ cây lá mới cho lộc, mà bất cứ công việc gì nếu như mình làm bằng tất cả yêu thương và say mê, chắc chắn sẽ hái quả ngọt