Mưa nấm mối

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Trời đang nắng bỗng đổ mưa. Nhìn màn mưa lất phất bay ngoài ô cửa, hắn nói với đứa em “mưa nấm mối đấy”.

Thằng cu em là dân thành phố nghe thấy thế mắt tròn mắt dẹt: Mưa có tên gì lạ thế? Hắn cười, giải thích: Mưa nắng kiểu này là thời tiết thuận lợi để nấm mối sinh sôi, và bọn con nít tha hồ hái về chế biến thành món ăn ngon hoặc bán.

Nấm mối tự nhiên có màu trắng đục. Ảnh minh họa

Nấm mối tự nhiên có màu trắng đục. Ảnh minh họa

Đấy là hắn nhớ về những tháng ngày tuổi thơ của mình, chứ lâu lắm rồi hắn chẳng có cơ hội được hái loại nấm mà nhiều người vẫn gọi là “lộc trời” này. Không có cơ hội vì hắn đã rời làng quê đi học, đi làm, lâu lâu trở về thì không đúng vào mùa nấm mối. Hơn nữa, hắn cũng nghe được người ở làng kể lại rằng nấm mối bây giờ hiếm lắm.

Hắn nhớ, nấm mối bắt đầu xuất hiện sau những cơn mưa đầu mùa, khi đất đã thấm đủ nước. Lúc này mùa mưa chưa thực sự đến, mà mùa khô cũng chưa hết hẳn, bởi vậy mưa nắng thất thường. Đây là điều kiện rất thích hợp để nấm mối vươn mình nhô lên khỏi mặt đất.

Thời ấy, tụi trẻ con như hắn quá quen với việc hễ thấy trời đang nắng bỗng đổ mưa là rủ nhau đi khắp khu vườn, bờ rào để tìm nấm mối. Nhất là dưới tán cây hơi rậm rạp, đất ẩm, nấm mối mọc dày.

Kinh nghiệm của hắn là mò mẫm ở bờ rào nhà ông Hai, cách nhà hắn mấy căn nhà. Nhà ông Hai đất rộng lắm, để bao quanh vườn nhà, ông trồng toàn là tre trúc, rồi có cả cây bụi um tùm. Ông Hai ít dọn chỗ hàng rào này lắm, vì lá cây rụng hoài, dọn không xuể. Lâu lâu con cháu ông về thăm giúp ông quét dọn, đốt rác trong vườn một lần. Có lẽ vì thế mà nấm mối hay xuất hiện quanh bờ rào.

Hắn nhớ, sau những cơn mưa, ba bốn đứa con nít xách rổ chạy quanh bờ rào nhà ông Hai, đứa thụt đứa thò nằm bẹp dưới bờ rào, lấy cành cây cào cào mấy lớp lá khô, thể nào nấm mối cũng trồi lên.

Mà nấm mối quanh bờ rào nhà ông Hai mọc vui lắm. Không mọc thì thôi, chứ đã mọc là lên cả ổ. Mỗi ổ nấm mối như thế hái được cả rổ to chứ chẳng chơi. Cho nên, mỗi lần bắt gặp ổ nấm mối, tụi hắn vui lắm, reo hò muốn “bể” làng. Người lớn thấy thế cũng vui lây, có khi ra tham gia cùng.

Mà lạ là, cũng khu vực bờ rào ấy nhưng thường tụi con nít như hắn hay phát hiện nấm mối chứ nhiều người lớn ra tìm thì lại không nhìn thấy. Có lẽ là do tụi hắn chịu khó moi tìm chăng?

Nếu nhìn kỹ thì nấm mối có hình thù rất khác so với nhiều loại nấm mọc tự nhiên. Thân nấm có màu trắng đục, phần mũ nấm hơi cụp xuống, bên ngoài có màu xám, bên trong màu trắng. Để phân biệt nấm mối với các loại nấm khác, bọn trẻ như hắn có một kinh nghiệm là đào một khoảnh đất nhỏ quanh khu vực có nấm mối mọc, nếu thấy có tổ mối đất sống gần đó thì chắc chắn đó là nấm mối.

Nấm mối hái xong chia cho mỗi đứa một ít mang về cho mẹ nấu canh với rau lang, xào với lá lốt, hoặc kho tiêu. Nấm mối có đặc điểm rất thơm, vị ngọt, lại dai nên nấu món gì cũng ngon, thậm chí là chỉ nấu với một mình cũng đã thấy ngon rồi. Nhưng ghiền nhất ở quê thời ấy là nấm mối đúc bánh xèo ngày mưa. Còn ngày nắng, nấm mối đem xào với lá lốt, với mướp hay nấm mối kho tiêu, nấm mối nấu canh bồ ngót hay mồng tơi, rau lang thì đều ngon, ngọt thôi rồi.

Nhắc đến món bánh xèo nấm mối hắn lại thấy ngưa ngứa ở chân răng. Đúng là ngon không thể tả. Cách làm món bánh xèo nấm mối cũng hơi cầu kỳ, trải qua nhiều công đoạn. Đầu tiên, nấm mối hái về rửa sạch, chẻ đôi thân nấm rồi đem xào sơ qua. Bắc chảo lên bếp thật nóng, cho dầu ăn vào rồi cho ít thịt ba chỉ, tôm đất vào xào cho săn lại. Múc bột làm bánh xèo đã pha chế sẵn tráng một lớp mỏng phủ đáy chảo rồi cho nấm mối đã xào sơ qua lên trên trước khi đậy nắp lại. Khi bánh xèo chín và giòn thì gập đôi lá bánh xèo lại, mang ra đĩa dùng.

Nấm mối xào mướp cực ngon. Ảnh minh họa

Nấm mối xào mướp cực ngon. Ảnh minh họa

Bánh xèo nấm mối cuốn cùng bánh tráng mỏng, rau thơm, chấm nước mắm nêm hoặc nước mắm chua ngọt thì phải nói là ngon mê mẩn. Bởi bánh xèo vừa thơm, vừa béo, vừa giòn lại có vị ngọt đậm đà của nấm mối không lẫn vào đâu được.

Bây giờ, ở quê, nhà nào cũng làm hàng rào bê tông hoặc bằng lưới nên nấm mối cũng ít xuất hiện ở trong vườn. Muốn tìm nấm mối cũng không phải là dễ, vì vậy mà nấm mối trở nên khan hiếm.

Ở “phố núi” Kon Tum, tầm tháng 6, tháng 7, ra chợ lâu lâu cũng bắt gặp người ta bán nấm mối. Nếu ai nhận diện được loại nấm này đều không thể không mua về để chế biến thành các món ăn hấp dẫn. Giá nấm mối bây giờ cũng không phải là rẻ, 1kg có khi bán với giá mấy trăm ngàn đồng. Đắt mà ngon nên nếu biết đúng nấm mối, các bà nội trợ cũng sẵn sàng chi tiền để mua nấm mối về ăn. Và vì được giá nên bà con ở các làng đồng bào DTTS cũng thường đi săn “lộc trời” về bán.

Đứa em ở thành phố nghe hắn kể về cách làm món bánh xèo mà nuốt nước miếng. “Chờ tạnh mưa, ta tìm nấm mối về đúc bánh xèo được không”- cu cậu rủ rê.

Hắn cũng thích nhưng đành ậm ừ, vì biết săn “lộc trời” bây giờ đâu có dễ. Hắn hẹn khi nào ra chợ thấy có nấm mối sẽ mua về chế biến món ăn cho em nó thưởng thức.

Có thể bạn quan tâm

Gặp lại thanh xuân

Gặp lại thanh xuân

(GLO)- Tôi từng thấy chị gái mình đứng thật lâu trước tấm gương. Lúc đầu, tôi cứ ngỡ chị đang nhìn xem có vết nám nào trên mặt như một sự lo âu thường thấy của phụ nữ nhưng không phải.

Tiếng ve gọi hè

Tiếng ve gọi hè

(GLO)- Ai cũng từng trải qua những ngày cắp sách đến trường, cũng từng háo hức đợi tiếng ve gọi hè sang, từng bâng khuâng trước những cánh hoa phượng vĩ đầu mùa.

Vừa vặn sống

Vừa vặn sống

(GLO)- Thỉnh thoảng, trong một buổi sớm mai, nếu không phải bận bịu quá với công việc, tôi thường ngồi bên vỉa hè, dưới một gốc thông.

Gia tài của cha

Gia tài của cha

(GLO)- Hoài niệm về ký ức quãng đời sống cùng cha mẹ, anh chị em chúng tôi thường nhắc đến gia tài của cha-di sản truyền thế hệ, chất keo kết dính tình thủ túc dường như chẳng có nỗi buồn.

Nhớ khói đốt đồng

Nhớ khói đốt đồng

(GLO)- Mỗi khi tiết trời chuyển mình vào hạ, tôi lại chộn rộn một nỗi nhớ không tên. Tôi nhớ quê, nhớ cánh đồng, nhớ mùi khói đốt đồng lan trong gió chiều nhè nhẹ. Đó là mùi của đất, của nắng, của thời gian và tuổi thơ nơi đồng bãi.

Bên chiếc cầu thang nhà dài

Bên chiếc cầu thang nhà dài

(GLO)- Ngày trước, khi đến buôn Đôn (Đắk Lắk), tôi được ngắm nhìn những ngôi nhà dài bằng gỗ lâu niên của người Ê Đê đẹp đến nao lòng. Ấn tượng đầu tiên là 2 chiếc cầu thang dẫn lên nhà sàn còn in đậm vết thời gian.

Mùa rẫy tới

Mùa rẫy tới

Mấy ngày nay thường hay có dông vào buổi chiều. Gió ùn ùn thốc tới. Mây từ dưới rừng xa đùn lên đen sì như núi, bao trùm gần kín khắp bầu trời. A Blưn thấy ông nội lẩm nhẩm tính rồi nói mấy hôm nữa đi phát rẫy.

Bài học đầu đời

Bài học đầu đời

(GLO)- Mãi đến bây giờ, cánh tay tôi vẫn còn một vết sẹo. Vết sẹo đỏ ửng, kéo dài trông thật “thiếu thẩm mỹ”. Bạn bè khuyên đi xóa sẹo nhưng tôi lại không muốn. Bởi lẽ, với tôi, vết sẹo ấy gắn liền cùng kỷ niệm về bài học đầu đời.

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

(GLO)- Một ngày giữa tháng Tư, tôi có chuyến thăm TP. Hồ Chí Minh. Như tín hiệu của vũ trụ, có điều gì đó thôi thúc tôi phải về với nơi mà 50 năm về trước, cả dân tộc vỡ òa trong niềm vui của ngày đại thắng, thống nhất non sông.

Nhớ bếp lửa nhà sàn

Nhớ bếp lửa nhà sàn

(GLO)- Gần 50 năm gắn bó với vùng đất Tây Nguyên, tôi đã đi qua nhiều buôn làng, tiếp xúc với bao con người hiền lành như đất, mộc mạc như cây rừng. Và trong những buôn làng đó, từng bếp lửa nhà sàn đã để lại trong tôi ấn tượng đậm sâu với không gian đầm ấm và chân tình

Hương nhãn

Hương nhãn

(GLO)- Tháng Tư về, mang theo những giọt sương tinh khôi lặng lẽ đọng trên mái nhà, ấp ôm không gian trong cái se lạnh dịu dàng của phố núi. Pleiku tỉnh giấc giữa sắc trời tĩnh lặng mà chất chứa bao xao xuyến.

Tháng Tư về nguồn

Tháng Tư về nguồn

(GLO)- Chúng tôi đến TP. Hồ Chí Minh giữa những ngày tháng Tư lịch sử, vào đúng dịp kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Mưa đầu hạ

Mưa đầu hạ

(GLO)- Pleiku vào hạ không báo trước bằng cái nóng gắt gao, cũng chẳng cần đến tiếng ve râm ran hay sắc phượng rực trời. Chỉ cần một cơn mưa đầu mùa, bất chợt, ào ạt mà vô cùng êm dịu là biết hè đã chạm ngõ.

Lưu bút

Lưu bút

(GLO)- Lưu bút không đơn thuần là một cuốn sổ. Nó là nơi giữ lại cả một khoảng trời tuổi trẻ, nơi từng nét chữ đều mang theo một phần ký ức.

Mùa cá cơm

Mùa cá cơm

(GLO)- Đã mấy bận đến xã Nhơn Lý (TP. Quy Nhơn, tỉnh Bình Định), tham quan hầu hết thắng cảnh, thưởng thức đủ mọi đặc sản bậc nhất, tôi từng nghĩ mình am tường vùng đất này lắm. Vậy mà, khi lang thang đến bến cá Nhơn Lý, tôi mới nhận ra những gì mình biết chỉ lớp vỏ bên ngoài.

Đọc để hiểu mình

Đọc để hiểu mình

(GLO)- Khi nhìn một người ngồi đọc sách, tôi thường có cảm giác rất bình an. Sự bình an như nguồn năng lượng được truyền đến từ hình ảnh rất đẹp trước mắt.

Cơn mưa ngang qua

Cơn mưa ngang qua

Tiết trời vào sáng sớm khá oi nồng, nhưng bầu trời lại phủ kín một màu mây xám đục chứ không trong trẻo như mọi khi. Rồi bất chợt mưa rào rào mà không có gió, có sấm báo trước.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Mùa hoa hẹn phố

(GLO)- Thỉnh thoảng, bạn bè thời đại học ngẫu hứng gửi vào nhóm Zalo bức ảnh về một loài hoa. Dù không giải thích lời nào nhưng lập tức nhiều phản hồi, nhiều icon xuất hiện.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Món quà của chị Hai

(GLO)- Thời tiểu học, tôi khá biếng nhác việc học. Kết quả học tập của tôi năm nào cũng gần như “đội sổ”, trầy trật hết cách mới không bị lưu ban. Trong khi đó, các anh chị tôi đều học giỏi. Tuy nhiên, đọc cuốn sách 'Vượt đêm dài' của nhà văn Minh Quân do chị Hai tặng đã thay đổi cuộc đời tôi.

Tan biến giữa rừng

Tan biến giữa rừng

(GLO)- Tôi mê đắm Tây Nguyên bắt đầu từ 2 chữ “đại ngàn”. Tôi cũng đã từng mường tượng về những cánh rừng bạt ngàn, tán cây che kín không thấy ánh mặt trời, dây leo và cây bụi lấp kín không một lối mòn, muông thú chạy nhảy dưới những tán xanh.