Những món đồ cũ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Mỗi lần sắp xếp lại đồ đạc trong nhà, tôi thường tần ngần ngắm nhìn những món đồ cũ. Những đồ vật vốn vô tri, nhưng khi gắn với cuộc sống con người thì chúng trở nên có hồn và có thể gợi lại những câu chuyện, kỷ niệm khó quên.

Ở một số gia đình, có những món đồ được lưu giữ qua nhiều thế hệ. Mặc dù có thể không còn giá trị sử dụng nữa, nhưng chúng vẫn luôn được giữ gìn và trân quý.

Món đồ ấy có thể chỉ là vật dụng gia đình bình thường như chiếc nồi đồng, chiếc cối đá, chiếc bàn ủi than… Món đồ ấy cũng có thể là di vật của người thân để lại như chiếc mũ, chiếc áo, đôi dép hoặc một đồ dùng nào đó gợi nhớ người đã khuất.

Chúng được giữ gìn cẩn thận, thường được cất giữ ở nơi trang trọng trong nhà để con cháu luôn biết ơn và nhớ đến.

nhung-mon-do-cu.jpg
Những món đồ cũ (ảnh minh họa)

Cũng có món đồ đã được dùng nhiều năm, không còn mới nữa, nhưng vì đã gắn bó với nó trong một khoảng thời gian dài mà người ta không nỡ bỏ đi. Hôm vừa rồi, tôi đọc một câu chuyện ngắn kể về một bà lão có chiếc nồi đã dùng lâu năm. Dù các con các cháu đã mua chiếc nồi mới nhưng bà nhất quyết không bỏ đi chiếc nồi cũ, vẫn dùng nó để nấu những món ăn mình thích.

Cũng giống như bà, tôi luôn ước mình có một không gian phù hợp để có thể lưu giữ được nhiều đồ cũ xưa. Đó là đôi ba chiếc áo, chiếc tất sơ sinh của con, những đồ chơi, quyển truyện tranh từng đọc cho con, cả những thứ đồ của gia đình qua nhiều thời kỳ.

Những thứ đồ ấy gắn liền với các con, với biết bao nhọc nhằn của ông bà, cha mẹ suốt một thời gian dài. Với tôi, những món đồ ấy thực sự là tài sản vô giá, có thể kể về một thời đã qua để con cháu thêm trân trọng và yêu quý những giá trị gia đình.

Để giúp con cháu đời sau hiểu hơn về cuộc sống của thế hệ trước, nhiều người có sở thích sưu tầm đồ cũ. Sau khi sưu tầm, họ tiến hành phân loại và dành một không gian riêng để trưng bày, lưu giữ.

Gần đây, những chiếc xe máy cũ, những chiếc ti vi đen trắng hay những chiếc đài bán dẫn được người ta mua lại với giá cao để tạo thành một bộ sưu tập về cuộc sống hồi thập niên 60, 70 của thế kỷ trước. Đó cũng là một cách trân trọng quá khứ.

Ở quy mô quốc gia và thế giới, việc bảo tồn những di sản có giá trị lịch sử, văn hóa luôn được coi trọng. Những viện bảo tàng, khu di tích giúp chúng ta hiểu hơn về lịch sử nhân loại. Mỗi hiện vật được trưng bày là một câu chuyện mang tính lịch sử của một thời kỳ để du khách có thể tìm hiểu.

Với người Việt Nam chúng ta, di sản của cha ông là thiêng liêng, vô giá, từ những di tích khảo cổ như chiếc bình gốm, chiếc trống đồng, dụng cụ lao động và vũ khí thô sơ từ thời tổ tiên dựng nước đến những di vật của ông cha trong cuộc kháng chiến trường kỳ của dân tộc.

Những đồ vật mang ý nghĩa lịch sử như bức thư gửi về gia đình của người lính, chiếc bi đông nước, chiếc ca, chiếc lược được làm từ mảnh bom sẽ làm ta thêm tự hào về trang sử hào hùng của dân tộc, để rồi biết trân trọng hơn nền hòa bình quý giá hôm nay.

Cuộc sống luôn là sự tiếp nối. Mỗi gia đình, cộng đồng hay rộng hơn nữa là đất nước đều có một quá trình phát triển mà cái mới luôn được kế thừa và phát triển từ những cái cũ. Khi quên đi cái cũ, quên đi quá khứ, mỗi chúng ta sẽ như một cái cây không có gốc.

Giữ gìn những món đồ cũ chứa đựng kỷ niệm của gia đình thể hiện tình cảm và sự trân trọng thế hệ đi trước, là cách để nhắc nhở và giáo dục con cháu. Quý trọng những di sản, di vật mang tính lịch sử của quốc gia là thể hiện tinh thần uống nước nhớ nguồn, biết ơn các thế hệ cha ông để từ đó biết giữ gìn và phát huy truyền thống dân tộc, để các giá trị ấy sống mãi đến muôn đời.

Có thể bạn quan tâm

Minh họa: HUYỀN TRANG

Món quà của chị Hai

(GLO)- Thời tiểu học, tôi khá biếng nhác việc học. Kết quả học tập của tôi năm nào cũng gần như “đội sổ”, trầy trật hết cách mới không bị lưu ban. Trong khi đó, các anh chị tôi đều học giỏi. Tuy nhiên, đọc cuốn sách 'Vượt đêm dài' của nhà văn Minh Quân do chị Hai tặng đã thay đổi cuộc đời tôi.

Tan biến giữa rừng

Tan biến giữa rừng

(GLO)- Tôi mê đắm Tây Nguyên bắt đầu từ 2 chữ “đại ngàn”. Tôi cũng đã từng mường tượng về những cánh rừng bạt ngàn, tán cây che kín không thấy ánh mặt trời, dây leo và cây bụi lấp kín không một lối mòn, muông thú chạy nhảy dưới những tán xanh.

Giai âm tiếng lòng

Giai âm tiếng lòng

(GLO)- Nếu tin rằng mọi thứ đều có nguyên do thì lý do ra đời của cây đàn guitar chắc hẳn là niềm ưu ái vô bờ mà thượng đế đặc biệt ban tặng cho con người.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

Xôn xao chợ núi

Xôn xao chợ núi

(GLO)- Chợ núi cũng như bao khu chợ ở nhiều vùng miền khác, là nơi mua bán trao đổi, gặp gỡ chuyện trò. Song, chính sự chân chất, bình dị của những phiên chợ này lại khiến bao người nhớ nhung.

Những bức ảnh cũ

Những bức ảnh cũ

(GLO)- Một hôm, tôi vô tình phát hiện cuốn album cũ nằm lẫn giữa đống giấy tờ trong ngăn tủ quần áo. Tôi cầm lên, có cảm giác như chạm vào từng ký ức xa xôi. Ngày xưa yêu dấu theo những bức ảnh lần lượt quay về.

Chờ đợi tầm xuân

Chờ đợi tầm xuân

(GLO)- Tầm xuân đã trở thành cái tên rất quen thuộc với chúng ta, nằm lòng như mấy câu lục bát: “Trèo lên cây bưởi hái hoa/Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân/Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc/Em có chồng anh tiếc lắm thay”.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nếp nhăn của mẹ

(GLO)- Từ lúc còn nhỏ, tôi đã quen với hình ảnh của mẹ-một người phụ nữ cần mẫn, tảo tần từ sáng đến tối. Mẹ như bông lúa chín, dẻo dai trước nắng mưa nhưng vẫn mang trên mình những dấu ấn của thời gian. 

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bảng lảng mùa sương

(GLO)- Chiếc xe bắt đầu sang số, nhấn ga để vào địa phận đèo dốc. Trước mặt chúng tôi, sương giăng đầy. Sương bao trùm đỉnh núi, bám phủ quanh rừng cây, buông mình lên những vạt cỏ, xóa luôn dấu vết con đường quanh co, khúc khuỷu. Kính xe mờ, mặt người đẫm lạnh.

Minh họa: Huyền Trang

Nẻo về Pleiku

(GLO)- Tôi ngồi gõ những dòng này vào ngày đầu tiên thí điểm mở thông tuyến đường Trần Hưng Đạo đoạn đi qua phía trước Tượng đài Bác Hồ với các dân tộc Tây Nguyên (TP. Pleiku).

Hoa muộn

Hoa muộn

(GLO)- Người xưa yêu chuộng hoa mai, xem mai là loài hoa biểu trưng cho người quân tử, có cốt cách chính trực, phong nhã.

Màu xoan thương nhớ

Màu xoan thương nhớ

(GLO)- Trong những chiều hoa rụng, mẹ nói với bố là mẹ nhớ quê, nhớ cây xoan già bên cạnh cầu ao. Mẹ kể, sau ngày mẹ lấy chồng, ông ngoại đã xẻ hết cây xoan quanh nhà để ngâm dưới ao. Ông bảo phải ngâm trước mới kịp để sau này có gỗ cho bố mẹ làm nhà.

Hương phố, hương đồi

Hương phố, hương đồi

(GLO)- Thường thì khi gắn bó với một nơi quá quen thuộc, chúng ta hay mặc nhiên nghĩ rằng những gì đang hiện diện là hết sức bình thường, chẳng đáng bận tâm. Chỉ đến khi xa vắng mới thấy lòng thật chông chênh, khắc khoải.

Minh họa: Huyền Trang

Nắng đượm thềm xuân

(GLO)- Trời nhè nhẹ dần ấm lên theo bước đi chầm chậm của mùa xuân. Ai cũng có cảm giác ngày tháng thênh thênh dài rộng hẳn ra, dù mỗi ngày vẫn chừng ấy giờ đồng hồ.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Hoa trang đỏ

(GLO)- Mỗi dịp 8-3 hay 20-10, khi thấy người thân, bạn bè gửi những bó hoa tươi thắm tới người phụ nữ mà họ yêu quý, lòng tôi lại bùi ngùi nhớ mẹ. Mẹ đã rời xa tôi gần 20 năm. Còn tôi lại chưa một lần tặng hoa cho mẹ.

Chạm miền thương nhớ

Chạm miền thương nhớ

(GLO)- Chiếc xe rẽ trái đưa chúng tôi vào con đường làng. Cánh đồng xanh giữa những vườn dừa tươi tốt dần hiện ra trước mắt. Một cảm xúc thật lạ kỳ đang dâng lên trong lòng.

Minh họa: H.T

Nơi những cánh chim trở về

(GLO)- Ngày bé, tôi thường phải ở nhà một mình. Với một đứa trẻ, điều ấy chẳng những không thú vị mà còn đáng sợ. Nếu ai đã từng xem bộ phim “Ở nhà một mình” của đạo diễn Chris Columbus sẽ thấy cậu bé Kevin phải đối diện với những hiểm nguy ra sao. 

Phụ nữ là để yêu thương

Phụ nữ là để yêu thương

(GLO)- Không phải ngẫu nhiên mà xưa nay danh xưng “phái đẹp” lại chỉ dùng khi nói về phụ nữ. Họ còn được ví như những bông hoa tươi thắm với tất cả sự nâng niu, yêu mến bởi cái đẹp tự thân không thể phủ nhận.

Tháng ba

Tháng ba

(GLO)- Tháng ba về, vùng đất Tây Nguyên lại chuyển mình trong một bản hòa ca của sắc màu và hương thơm. Đây là một trong những thời điểm đẹp và đặc biệt nhất trong năm của cao nguyên đầy nắng gió này. Cả đất trời trở nên thơ mộng hơn bao giờ hết, dễ khiến lòng người lưu luyến nhớ thương.