Những đêm lửa trại

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Những đêm lửa trại đã trở thành nét văn hóa bao đời của nhiều ngôi làng Jrai, Bahnar ở Tây Nguyên, đặc biệt là trong giao lưu văn hóa, văn nghệ, các hoạt động gắn kết cộng đồng. Tuy nhiên hiện nay, hoạt động này đang dần thưa vắng.  
“Khi ánh lửa bập bùng dưới sân nhà rông và già làng cất giọng khàn kể sử thi, mọi người trong làng cùng vít cong cần rượu hòa vào nhịp chiêng nghiêng ngả đất trời, cùng nắm tay nhảy điệu xoang quen thuộc và nói cười vui vẻ…”-bà Rơ com H’Phum (Pleiku Roh, phường Yên Đổ, TP. Pleiku) rạng rỡ khi nhắc nhớ về những đêm lửa trại ngày xưa của làng. Bà H’Phum kể, ngày ấy, mỗi lần làng có việc hay vào dịp lễ hội, già làng lại tập hợp bà con đốt lửa trại trước sân nhà rông, mọi người ngồi quây quần bên nhau như một gia đình. Dưới ánh lửa bập bùng, gương mặt ai cũng sáng ngời, lòng ấm áp, cùng nhau tâm sự chuyện nhà, chuyện làng.
Ngày nay, khi xã hội ngày càng phát triển, nhịp sống đô thị giao thoa, làng vắng dần những đêm lửa trại. Lúc nào làng có việc thì tổ chức họp làng ở nhà rông hoặc nhà văn hóa. Những đêm lửa trại chỉ còn xuất hiện vào dịp làng đón khách du lịch. Vậy nên, trong tâm thức của lớp người già như bà H’Phum, họ luôn nhớ về những đêm lửa trại ấm áp với những nhịp chiêng trầm hùng vang vọng giữa núi rừng và vòng xoang thì cứ thế nối dài, nối dài mãi. Với họ, đó cũng chính là nét văn hóa truyền thống của làng.
Bên ánh lửa bập bùng, du khách hòa mình vào nhịp điệu cồng chiêng, vào không gian lễ hội của người Jrai. Ảnh: Mai Ka
Bên ánh lửa bập bùng, du khách hòa mình vào nhịp điệu cồng chiêng, vào không gian lễ hội của người Jrai. Ảnh: Mai Ka
Với người Jrai, Bahnar, lửa là vật thiêng không thể thiếu trong sinh hoạt cũng như trong các nghi thức truyền thống. Bởi vậy, bếp lửa thường được đặt trang trọng ở giữa nhà. Và, những đêm lửa trại có ý nghĩa rất lớn trong tâm thức mỗi người. Hiện nay, khi cuộc sống của bà con khấm khá hơn, nhiều người đã sắm sửa bếp gas, bếp điện để thuận tiện hơn trong sinh hoạt. Chính vì thế, một bộ phận người dân trong làng không còn dùng đến bếp củi. Người trẻ của làng vì thế cũng xa rời với những đêm lửa trại dưới sân nhà rông.
Cũng như cồng chiêng, điệu xoang, thổ cẩm hay kể khan, sử thi… thiết nghĩ, đêm lửa trại của làng rất cần được lưu giữ. Thực tế cho thấy, không chỉ người làng mà hầu hết khách du lịch khi đến với vùng đất Tây Nguyên nói chung và Gia Lai nói riêng đều mong muốn được trải nghiệm không gian núi rừng đại ngàn qua những đêm lửa ấm nồng tình thân. Hy vọng, đêm lửa trại rộn ràng, vang vọng và đậm nét văn hóa sẽ được tiếp nối góp phần nhân lên niềm tự hào của bà con, và trở thành một trải nghiệm quý giá trong chuyến hành trình của du khách khi đến với Gia Lai. 
MAI KA
 

Có thể bạn quan tâm

Ông từ giữ đình cứu sống cây đa cổ thụ

Ông từ cứu sống cây đa cổ thụ ở An Khê đình

(GLO)- Vô tình bị lửa “thiêu”, cây đa cổ thụ phía sau An Khê đình (Khu di tích Tây Sơn Thượng đạo, phường An Khê) suy yếu dần, có nguy cơ bị chết. Với tinh thần trách nhiệm cao, ông Ngô Văn Đường-Câu đình (người trông giữ, hương khói đình làng) đã cứu sống cây đa này.

Già làng “2 giỏi” của xã Ia Phí

Già làng “2 giỏi” của xã Ia Phí

(GLO)- Ông Rơ Châm Khir (SN 1954, làng Kênh, xã Ia Phí, huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai) không chỉ có đôi tay tài hoa vẽ những bức tranh sơn dầu, tượng gỗ dân gian đặc sắc, mà còn là già làng uy tín được cộng đồng tin tưởng.

Dùng mặt nạ kỹ thuật số để phục hồi tranh. (Ảnh: Franetic)

Công nghệ đột phá phục chế tranh cổ chỉ trong vài giờ

(GLO)-Với những bức tranh có niên đại hàng thế kỷ, bị hỏng nặng, việc phục chế gặp nhiều rủi ro và tiêu tốn thời gian. Một bước đột phá về công nghệ vừa được các nhà khoa học thử nghiệm thành công, đã giải quyết được khó khăn này, đó là phương pháp mặt nạ kỹ thuật số.

Đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi

(GLO)- Người Tây Nguyên làm du lịch không chỉ bằng khu nghỉ dưỡng, mà còn bằng lòng hiếu khách và nghệ thuật kể chuyện. Vậy nên, đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi mà hãy đánh thức nó bằng chính giọng nói của rừng, bằng bàn tay của bà con và bằng tình yêu với buôn làng của mình.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

(GLO)- Ở buôn E Kia (xã Ia Rsai, huyện Krông Pa), ông Hiao Thuyên được biết đến là một nghệ nhân tài hoa khi giỏi cả sáo trúc, biểu diễn cồng chiêng, hát dân ca... Bằng những việc làm thiết thực, ông đã góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc Jrai và xây dựng khối đại đoàn kết ở buôn làng.

null